---8---#Tiểu Đào Đào.
Huyên Huyên xấu hổ cúi gằm mặt áp sát lên lưng hắn. Đây không phải lần đầu bị vỗ mông, nhưng có chút không thích ứng được.
Thời Sâm vác Huyên Huyên đi thẳng tới một căn phòng khác, khá là xa. Tới nơi hắn đặt cô xuống. Sau đó vặn cây đèn ngược lại liền mở ra một cánh cửa.
- Lúc này Huyên Huyên nheo mắt nhìn vào bên trong phòng. Ánh nến sáng yếu ớt không đủ cho cô nhìn rõ được mọi vật xung quanh.
" Alice, vào thôi :" Thời Sâm bước vào trước, hắn không quên nhắc nhở cô vào.
" Sâm Sâm, vào đây để làm gì ? :" Cô hơi ngờ vực lên tiếng hỏi, chân vẫn chậm dãi bước vào.
- Bộp Bộp-
Thời Sâm búng tay ,tức khắc cả căn phòng sáng trưng. Huyên Huyên kinh ngạc nhìn đồ vật bên trong.
Căn phòng này rất rộng, hơn nữa tất cả đều là trang phục của nữ nhân. Từ kiểu dáng đa dạng tới màu sắc có đủ , thiết kế tinh xảo.
Huyên Huyên ngẩn ngơ vươn tay ra khẽ chạm lên trang phục. Cô thốt lên
" Sâm Sâm! Hóa ra anh thích mặc đồ nữ nhân ? Anh bị biến thái sao?
Thời Sâm :"...."
Hắn mất 1 ngày để gom toàn bộ y phục trên thành phố lớn nhỏ cho Alice, vậy mà nữ nhân này nói hắn biến thái??
" Khụ ~~ Là tôi mua cho cô :"
" Đồ nhỏ như vậy sao tôi có thể mặc. Hơn nữa tôi không có biến thái..
" Cho tôi? :" Huyên Huyên ngạc nhiên chỉ tay vào mình, mở miệng nói.
Thời Sâm đút tay vào quần, nhàn nhã ngồi xuống. Đầu gật gật nhìn Huyên Huyên.
" Alice, cô nên thử đi. Tất cả đều cho cô.
Huyên Huyên nghi nghĩ một hồi, dù sao thân thể này chưa có phát dục đầy đủ. Không thể lăn lộn củng nam chủ, chi bằng cứ mèo vờn chuột trước.
Lớn tí nữa, vắt cạn hắn sau cũng không muộn...
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Vietwriter.com.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin
liên hệ FB : Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Nhĩ thông xuốt, Huyên Huyên bước tới tủ quần áo trước mặt. Cô lựa cho mình một chiếc đầm chữ A màu đỏ, ngắn tới đầu gối. Cổ áo khoét sâu khoe tronh được xương quai xanh tinh xảo.
Huyên Huyên không suy nghĩ nhiều, liền lập tức cởi bỏ quần áo trước mặt Thời Sâm.
Hắn như bị đứng hình, đại não không kịp phản ứng lại. Trợn mắt nhìn hành động của Huyên Huyên..
Làn da trắng nõn láng mịn. Xương quai xanh lõm xuống xinh đẹp , ngực chỉ mới nhô ra, nhưng hai núm vú lại hồng hào hơi chỉa lên mọt cách khiêu khích.
Eo nhỏ xíu chưa đầy nắm tay, mông trắng như tuyết nhỏ nhắn. Hơn nữa cái miệng nhỏ hồng hào không có một sợi lông tơ nào, nằm ngay trung tâm vùng tam giác..
Thời Sâm hồi thần lại hắn há miệng to lắp bắp..
" Alice.... cô... cô đang làm gì? Mau.. mau mặc lại đồ vào...
Huyền Huyên cầm trang phục trên tay, cô ngây thơ quay đầu lại ròn tan đáp trả Thời Sâm.
" Sâm Sâm ! Không phải anh muốn tôi thay đồ sao?
" Tôi đang thay đây, anh chờ Một chút rất nhanh liền xong.
Thời Sâm xấu hổ nghiêng đầu sang hướng khác. Hắn không biết phải nói với Huyên Huyên như thế nào ? 300 tuổi vẫn ngây thơ tới như vậy?
Không lẽ nữ nhân này không phân biệt được giới tính? Nhất định là như vậy rồi.
Thời Sâm tự tẩy nảo mình bằng đủ mọi cách, tay hắn đặt trong túi quần. Âm thầm đè ép tiểu đệ đang cứng lên biểu tình
-----
Bão 1/15
( Trả bão đây bà con)