Mùi hương này đặc biệt mê người, khác hẳn với dụng mạo xấu xí kia. Cố Kỷ Niệm tạm thời không biết phải làm sao, thì Huyên Huyên thừa thắng xông lên.
Bàn tay khẽ ấn ấn lên thắt lưng của hắn, bộ ngực no tròn căng phồng qua lớp áo đồng phục. Ép dán chặt lên người hắn.
Cố Kỷ Niên có thể cảm nhận được độ ấm mềm mềm bám dính lên người mình, lúc này người hắn đã bắt đầu nóng lên. Giữa lòng bàn tay và trán lấm tấm mồ hôi..
" Thịnh Huyên Huyên, tôi là thầy giáo của em... em đừng làm bậy....
[...] Nhiệm vụ hoàn thành.
Nghe ra Cố Kỷ Niên đang quẫn bách . Đồng thời hệ thống báo nhiệm vụ hoàn thành. Huyên Huyên cũng không còn lí do gì tiếp tục đùa bỡn Cố Kỷ Niên nữa..
Cô hơi ghé sát vào tai đỏ ửng của hắn, thì thầm rất nhỏ. Hai người lúc này ở trong tư thế cực kì ám muội...
" Thầy cố, gần đây học lực của em tụt dôc...thầy có thể nào tới nhà làm gia sư, kèm cặp em có được không?
Cố Kỷ Niên khó khăn nghiêng đầu tránh né, hơi ấm của Huyên Huyên phà vào tai mình. Hắn một mực từ chối..
" Không... tôi không...
Mắt thấy Cố Kỷ Niên muốn từ chối, Huyên Huyên nâng đùi mình cao lên. Không một chút tiết tháo mà cọ sát, chêu chọc tiểu đệ đang ngủ say nơi đáy quần..
" Thầy Cố, không cái gì cơ...? Thầy muốn bao nhiêu tiền không thành vấn đề....
" Chỉ cần.. thầy giúp em học tốt hơn.
Lúc này cơ thể hắn cứng đờ. Từng lời nói, lẫn hành động bạo gan của Huyên Huyên như ma trảo. Khiến hắn không thể nào thoát ra được...
Tiểu đệ bị chêu ghẹo mà ngạnh lên, nóng ran tới mức hắn có thể cảm nhận được...
Cố Kỷ Niên đành phải bất đắc dĩ chấp nhận..
" Không thành vấn đề.. em đưa địa chỉ cho tôi. Khi nào thì tôi bắt đầu tới dạy?
Nhà hắn còn thiếu tiền sao? Nhưng 25 năm qua, lần đầu hắn bị chính nữ sinh của mình đùa bỡn.
Không phải hắn chưa từng chạm qua nữ nhân, phải nói là đã hưởng qua biết bao nhiêu bông hoa đẹp..
Duy nhất nữ sinh dung mạo xấu xí này, lại khiến hắn cảm giác như bị trói chặt. Không thể nào thoát ra...
" Được, vậy thầy Cố lưu số em lại :"
Cố Kỷ Niên lưu loát lưu số của Huyên Huyên lại. Động tác của hắn vô cùng ưu nhã, nhìn không ra sắc mặt khi bị cô o ép một chút nào.
Thấy mọi chuyện dễ dàng thành công, Huyên Huyên lập tức buông Cố Kỷ Niên ra. Trước khi rời đi, cô còn không quên lên tiếng chào tạm biệt..
" Thầy Cố, mong rằng thầy nói được làm được..
Nói xong Huyên Huyên cười giảo hoạt rời đi. Tiếp đó 3 tiếng sau, Cố Kỷ Niên không thể nào tập trung giảng bài cho học sinh.
Hắn nhớ rõ như in hành động bạo dạn của Huyên Huyên. Không lẽ, khẩu vị của hắn bỗng nhiên tệ tới vậy??
Chuông vang lên báo hiệu kết thúc buổi học, Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niên nhìn thấy Huyên Huyên như gặp phải quỷ. Họ vừa thấy đã phải đi đường vòng.
Lâm Hoằng nhìn thấy cô, hắn định gọi cô lại. Thì Manh Manh bất ngờ đu bám giữ lấy hắn không buông.
Lúc này Tiêu Mạn không hề về nhà, cô ta đi về phía sau cổng trường. Điệu bộ lén lút, gặp mặt một nhóm người ăn mặc bụi băm, tóc nhuộm đủ màu sắc.
Tiêu Mạn đưa tấm hình của Huyên Huyên ra, cô ta căng thăng lên tiếng..
" Các người là đàn em của Long Ca?
Một tên to con, gương mặt dữ tợn. Khi nhìn thấy Tiêu Mạn thì lại cười gian xảo, động tác lưu manh vuốt lên gương mặt của cô ta.
" Phải rồi, cô em xinh đẹp là muốn nhờ vả gì??
Tiêu Mạn đặt tấm hình lên tay tên đó, nghiến răng nghiến lợi phun ra từng chữ..
" Giúp tôi xử lý con tiện nhân này. Tiền không thành vấn đề..
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com