Khách khứa có máu mặt và chức quyền vì nể mặt Thịnh Thế Dân mới tới tham dự. Thật sự họ không để hai mẹ con Tiêu Mạn vào trong lòng mắt..
Bạn bè, co chiêu cậu ấm. Mà Tiêu Mạn mời tới, cũng dần dần mà tới tham dự.
Khắp nơi tràn ngập tiếng hỏi han, vấn đề làm ăn. Rồi tiếng cụng li vang lên. Bầu không khí một mảnh vui mừng.
Hôm nay Tiêu Mạn mặc bộ váy dạ hội màu đen, giữa ngực có đính đá quý lấp lánh. Nhìn tuy xinh đẹp, nhưng lại hở bạo đứng tuổi.. nhìn qua không phù hợp với một tiểu thư con nhà giàu.
Mà rất giống với gái trong hộp đêm, vũ trường. Tiêu Mạn bước ra khỏi phòng .Liền chạm mặt Huyên Huyên.
Ánh mắt ghen tị liếc nhìn bộ váy tinh xảo xinh đẹp như thiên thần của Huyên Huyên. Tiêu Mạn cắn môi không nói gì, chờ đợi cho Huyên Huyên đi qua, cô ta nhanh tay sịt thứ gì đó vào người cô.
Huyên Huyên nghi hoặc xoay người lại lên tiếng :" Tiêu Mạn, cô vừa mới làm gì?
" Có sao? Tao chằng làm gì mày :" Dứt lời Tiêu Mạn nâng váy bước xuống dưới.
Cô nghi hoặc hít mùi hương còn lưu lại trong không khí. Kì lạ, nhất định Tiêu Mạn có dở trò..
Từ cổng lớn Thịnh Gia, ba nam nhân ăn mặc anh tuấn chói loá. Khiến bao nhiêu con mắt thiếu nữ phải ngoái nhìn.
Không ai khác chính là Lâm Hoằng, Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niên. Ba người như không hẹn mà mặc trung một bộ âu phục màu trắng.
Đồng thời bước vào bên trong, ba người kinh ngạc nhìn nhau. Lâm Hoằng là người lên tiếng trước..
" Thầy Cố, thầy cũng tới tham dự sao?
" Tôi thay Ba tới chào hỏi Thịnh Tổng. Không ngờ hai em cũng tới tham dự??
Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng đồng thời lên tiếng giải thích..
" Em là giống như thầy"
" Là tới chào hỏi Thịnh Tổng, còn sinh ai kia. Em không quenn..
Cố Kỷ Niên cười gật đầu, một tay nhét túi. Một tay đưa ra bắt tay théo cách lịch sự nhất..
" Trịnh Tổng và Lâm Tổng có khỏe không ? Đã hết giờ học hai cậu cứ xem tôi như bạn bè..
" Gọi tôi là Cố Kỷ Niên :!
Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long mở miệng nói chuyện cùng Cố Kỷ niên. Bỗng nhiên Lâm Hoằng lên tiếng nói.
" Đã giờ này, sao không thấy Huyên Huyên??
" Lâm Hoằng, cậu nói Huyên Huyên nào??
Trịnh Kỳ Long nghi hoặc hỏi, hắn nhớ tới nữ nhân xấu xí biến thái kia. Đã mấy ngày không gặp, hơn nữa cũng mang họ Thịnh.
" Kỳ Long, cậu không biết sao ? Thịnh Tổng là ba của Thịnh Huyên Huyên.
" Tiêu Mạn chỉ là con riêng của người đàn bà đang sống nương nhờ ở Thịnh Gia mà thôi.
Lời nói này khiến cho Cố Kỷ Niên lẫn Trịnh Kỳ Long kinh ngạc không ít. Ba người như thế bạn thân, nói chuyện tới say mê...
Buổi yến tiệc diễn ra phân nữa, lúc này Huyên Huyên cảm thấy cơ thể mình có chút bất tiện. Nóng như hỏa cầu..
Còn ngứa ngáy khó chịu đầu óc cô bắt đầu choáng váng....Giống hệt như tình trạng trúng dược.
Huyên Huyên khó khăn suy nghĩ, cả một buổi cô không có bước xuống. Hơn nữa không đụng hay ăn bất cứ thứ gì..
" Chẳng lẽ, là lúc Tiêu Mạn xịt thứ gì đó lên người cô?
[...] Ký chủ, cô cần cảm ơn, đây là cô ta tạo cơ hội cho ký chủ vắt cạn nam chủ đấy..
Huyên Huyên :"...."
Bước chân cô lảo đảo, hơn nữa có 5 tên nam nhân lạ mặt luôn nhìn chằm chằm vào mình. Huyên Huyên cố gắng bước đi, thì mấy người đó lại bám theo sau cô..
" Cô em, đi đâu gấp như vậy? Nhìn em. có chút không ổn??
Âm thanh khàn khàn vang lên, hai nam nhân kia tiến lên trước giữ chặt lấy tay cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com