Mục lục
Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vấn đề này.

Tô Tố nhăn mày, thời gian này do Tiểu Khả quấy rầy, nên ở đoàn làm phim cô quản thật ít nói chuyện với Mộ Bạch, nhưng trở mặt thành thì cái câu nói quái quỷ đó nghe ở đâu ra.

Đây chả phải bôi đen Mộ Bạch sao.

Tô Tố cầm micro lên, cười nhẹ đáp lại, “Tin tức này đương nhiên là giả rồi, tôi và Mộ Bạch lúc quay đã quen biết nhau, lại là bạn học cùng trường, còn đời thường là là bạn bè thân thiết, sao có chuyện trở mặt thành thù được. Tính cách Mộ Bạch ngoài đời giống hệt tính cách Tiêu Nại trong phim mà anh đóng vai nam chính, cao quý ấm áp, cực kì nho nhã, là người vô cùng tốt bụng lại chu đáo.

Mộ Bạch đưa ánh mắt dịu dàng nhìn Tô Tố, ánh mắt dịu dàng ấy cảm động đến sắp chảy cả nước mắt.

Thì ra trong lòng Tô Tố anh là người như vậy, đánh giá cao như vậy, anh cười trong lòng, bất kể như thế nào, có thể để lại ấn tượng như thế trong lòng cô đã là rất tốt rồi.

Những nữ khán giả dưới khan đài nghe Tô Tố nói vậy, lập tức bàn luận sôi nổi bên dưới.

“Đúng vậy đúng vậy, Mộ Bạch làm sao có thể vì tỏ tình thất bại mà trở mặt thành thù được, không thể nào.”

“Đúng vậy, Mộ Bạch là nam thần mà.”

“Nhìn Tô Tố nói như vậy. Mộ Bạch trở nên rất nho nhã, aida, nam thần ơi là nam thần.”

Nữ khán giả đó lại hỏi, “Vậy Mộ Bạch tỏ tình với cô là thật sao?”

Tô Tố chớp chớp mắt, cười tươi nhìn nữ khan giả đó, có ý nhắc nhở, “Đây là câu hỏi thứ hai sao.”

Trong vòng này tổng cộng được đặt ba câu hỏi, mỗi khán giả chỉ có quyền đặt một câu hỏi, nữ khán giả đó ngại ngùng bỏ micro xuống.

Vương Sóc chứng kiến cảnh đó, nhìn Tiểu Hy rồi nói chen vào, “Ê, tiểu Hy tôi nhớ cô Mộ Bạch và Tô Tố đều là bạn học, nhân phẩm anh ta như thế nào chắc rõ hơn chúng tôi chứ.?”

“Đó là đương nhiên, tôi và Tô Tố thực ra đã quen biết nhiều năm, ngoài đời là đôi bạn thân cái gì cũng kể nhau nghe. Mộ Bạch sư huynh ở trong trường nhân phẩm tốt không cần phải bàn, cứ ra nghe ngóng thử là biết.”

Hai người nhanh chóng hóa giải cảnh ngượng ngùng khi nãy.

Nhanh chóng tiếp theo câu hỏi thứ hai, lại rút trúng một khán giả nữ, cô cầm micro xúc động đến sắp ngã, lần này đối tượng cô đặt câu hỏi là Mộ Bạch.

Cô ngại đến đỏ cả mặt hỏi Mộ Bạch “Mộ, Mộ Bạch, xin hỏi anh có bạn gái chưa?”

Đây là tiếng lòng chung của các khán giả nữ bên dưới sân khấu, ai cũng đang mong đợi nhìn anh ta, mắt Mộ Bạch nhìn một lượt qua các vị trí trên khán đại, cuối cùng dừng lại trên người Tiêu Lăng, sau đó anh cười nhẹ, Tiêu Lăng lúc đó đột nhiên có dự cảm không tốt. Người như Mộ Bạch ai cũng có cảm giác anh ta dịu dàng và cao quý, nhưng họ và mấy người nữa cùng nhau lớn lên, họ đều biết, thật ra bộ mặt ấm áp ấy chỉ là biểu hiện bên ngoài, ngoài đời không ai dám đắc tội anh ta, nếu không anh ta mà điên lên, có thể ném bạn xuống mương nước thải mà vẫn không hiểu tại sao bị vậy, nếu mà ngoan giống như vẻ bề ngoài, cũng không chơi với mấy người họ được.

Mộ Bạch với áo trắng quần đen, đậm chất nam thần, anh cười hiền lành đáp lại khaán giả nữ,”Tôi chưa có người yêu, nhưng tôi đã có người mình thích.” Nói xong mắt anh dịu dàng nhìn Tô Tố, như thể muốn nói với tất cả mọi người người anh ta thích là Tô Tố.

Cô khán giả ngây người hỏi lại, “Người anh thích là Tô Tố sao?”

Mộ Bạch mô phòng lại khẩu khí của Tô Tố khi nãy, cười đáp,”Đây là câu hỏi thứ hai hả.”

Aaa _

Fans hâm mộ nhất thời kích động,trong ánh mắt đầy hình ảnh những trái tim hồng.

Ánh mắt thâm tình như vậy, còn mô phỏng lại lời Tô Tố như vậy, chả phải coi như trả lời với họ người anh thích là Tô Tố sao.

Đối với fans hâm mộ của Mộ Bạchvà Tô Tố họ cũng rất vừa ý, cho dù là đóng cặp trong phim, họ vẫn mong ngoài đời hai người đó có thể thành đôi.

Mộ Bạch nói xong bỏ micro xuống, ánh mắt dịu dàng của anh nhìn Tiêu Lăng, đầy sự thách thức.

Dù là hứa là rút lui, nhưng không ai quy định không được phép tiếp tục tỏ tình, ít nhất anh vẫn có thể tỏ tình với Tô Tố ngày trước mặt toàn thể khán giả, Tiêu Lăng lại không có cơ hội này. Ôm người đẹp về nhà thì phải trả giá chút xíu, Mộ Bạch thật không muốn Tiêu Lăng có được quá dễ dàng, sau đó lại không biết trân trọng.

Thỉnh thoảng khiến anh lo sợ trong lòng cũng không tệ.

Ít nhất trong lòng anh thoải mái hơn rất nhiều.

Dưới khán đài Tiêu Lăng đích thật không thoải mái, đáng sợ muôn lần, Mộ Bạch biết rõ Tô Tố không muốn công khai chuyện yêu đương của họ, nên cố tình ở trước sân khẩu công khai tỏ tình với Tô Tố ngay trước mặt anh, đây trả phải là cố tình khiến anh lo lắng sao.

“Được rồi, được rồi, câu hỏi cuối cùng rồi đó, mọi người nắm chặt lấy cơ hội nào.”

Câu hỏi cuối cùng rút đưuọc một khán giả nam, khán giả nam hỏi tiến triển về sau của ,”Có phải máy cảnh đầu thì nhẹ nhàng yên bình, mấy cảnh sau đột nhiên lại chiếu mấy cảnh bị xe tông..vv..tình huống ngược nào không.”

Câu hỏi này cũng là do Mộ Bạch trả lời, “Sẽ không đâu. là một bộ phim ấm áp nhẹ nhàng từ đâu đến cuối, sẽ không có cảnh cẩu huyết ngược tâm đó đâu, mọi người có thể yên tâm coi.”

Vòng hỏi đáp ba câu kết thúc.

Vương Sóc và Tiểu Hy cầm cuốn sổ nhỏ trên tay, “Tiếp theo là vòng bốn vô cùng kịch tính và hấp dẫn, đến đây, các mỹ nam mỹ nữ, móc hết điện thoại ra đây.” Nhân viên hậu cần lấy ra môt chiếc thùng nhỏ, các khách mời bỏ hết điện thoại vào trong thùng đó.

Vương Sóc cười híp mắt nhìn khán giả, “Ú.. bốc trúng điện thoại ai, sẽ do người chủ trì cùng ta bấm gọi tùy ý một số điện thoại trong danh bà, bất luận là bấm số ai, chủ nhân của chiếc điện thoại đều phải gọi cho người đó, sau đó nói với đối phương, “Mình kết hôn đi” Nếu đối phương đồng ý coi như thành công còn không sẽ phải chịu phạt Mạo Hiểm Nói Lời thật Lòng.”

Tô Tố nhếch môi, “Vậy , nếu đối phương là đồng giới thì sao?”

Tiểu Hy vươn tay vào trong hộp, sờ móc ra một chiếc điện thoại, khi nghe lời Tô Tố nói, cô cười thầm, nham hiểm không gì so sánh được, “Hehe, đồng giới cũng chả có cách nào khác, quy tắc chính là quy tắc, í, tôi nắm được rồi, để chúng ta xem đây là điện thoại của ai.” Tiểu Hy từ trong hộp móc ra một chiếc điện thoại, cô ta nhìn điện thoại là biết của Tô Tố, cô giơ điện thoại lên, “Tố Tố ơi, số cô thật là may mắn. Lại đây lại đây, máy quay quay vào chiếc điện thoại, cô nhắm mắt trượt thanh danh bạ, ba, hai, một, ngừng, Tiểu Hy mở mắt ra, số mà ngón tay cô đang giữ là số điện thoại của Tiêu Lăng, chết không chứ.

Tô Tố, “…”

Cô nhanh chóng nhìn xuống khán đài chỗ Tiêu Lăng, Tiêu Lăng thấy trên màn hình hiện lên số của mình, anh cuối đầu móc điện thoại trong túi ra, ngẩng đầu cong môi lên cười với Tô Tố.

Tiểu Hy nhìn thấy số Tiêu Lăng thì cạn lời, nhưng lúc này không thể ngừng lại được, tê cứng cả đầu nói với Tô Tố, “Woa, đây là sếp cô đấy, cô mà nói với anh những lời như vậy có khi nào bị cấm diễn không đây” Tiểu Hy vừa nói đùa vừa bấm nút gọi số.

Duuuuuuu_

Duuuuuuu_

Duuuuuuu_

Điện thoại reo lên ba tiếng thì có người bắt máy, Tiều Hy lập tức nhét điện thoại vào tay Tô Tố.

Tô Tố dùng ánh mắt cảnh cáo Tiêu Lăng không được bắt máy, nhưng Tiêu Lăng làm bộ dạng như không nhìn thấy, nhận tiếp nhận cuộc gọi.

Nực cười.

Tô Tố phải trước mặt bao nhiêu người như vậy cầu hôn hắn, hắn sao có thể chịu được ánh mắt khiêu chiến của Mộ Bạch, bây giờ tình huống có sự chuyển biến lớn, Mộ Bạch ơi Mộ Bạch ,anh có thể công khai tỏ tình với Tô Tố, như thế thì đã sao?

Bây giờ Tô Tố còn cầu hôn tôi công khai trước khán đài.

Anh vừa rời khỏi khán đài vừa nhận điện thoại, “Weii, tôi là Tiêu Lăng.”

“Tôi, tôi là Tô Tố”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK