Mục lục
Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39812. Anh định khi nào mới cưới em ?

Trong lòng Lục Sâm hơi nóng lên .

Anh đương nhiên cũng rất muốn cưới cô !

Nhưng với tình hình trước mắt, anh vẫn chưa thông qua khảo nghiệm của Tiêu Lăng và Tô Tố, lúc này cưới Tiểu Thất, hai người họ nhất định không đồng ý .

Lục Sâm thở dài, sờ đầu của Tiểu Thất, “ đừng gấp .”

“ Em gấp lắm đấy, em muốn mọi lúc mọi nơi đều ở bên cạnh anh .”

Lục Sâm ôm vai cô, in một nụ hôn nhẹ lên trán cô, “ vậy chúng ta cố gắng đi, tranh thủ để bác trai bác gái mau chóng đồng ý chúng ta !”

Tiểu Thất lập tức ủ rũ .

Vậy phải đợi đến khi nào đây .

Cô tỏ ra vẻ mặt tội nghiệp nhìn Lục Sâm, đột nhiên cô nhảy từ trong xe ra, Lục Sâm nhanh chóng kéo lại cô, nha đầu này xém chút đụng trúng đầu xe, Tiểu Thất lại không để tâm, cực kỳ hứng thú mà nhìn Lục Sâm, “ Lục Sâm, em có một biện pháp hay …”

Lục Sâm không ôm hy vọng gì đối với biện pháp của Tiểu Thất, nhưng vẫn kiên nhẫn mà hỏi, “ biện pháp gì ?”

“ Hay là, sau khi em về nhà lén lút trộm sổ hộ khẩu trong nhà ra, chúng ta đừng lo nhiều nữa, đăng ký kết hôn trước rồi tính sau, đến lúc đó gạo đã thành cơm, ba mẹ em muốn phản đối cũng không được !”

“ …”

Anh biết ngay không phải biện pháp tốt gì .

Tiểu Thất càng nghĩ càng cảm thấy biện pháp này tốt, thấy Lục Sâm không lên tiếng, lắc nhẹ cánh tay anh, hưng phấn mà hỏi anh, “ thế nào thế nào ?”

“ Tiểu Thất, nếu em thật sự làm như vậy rồi, nói không chừng, sau này cả cửa nhà cũng không vô được …”

Lục Sâm nhắc nhở sự thật này cho Tiểu Thất .

Với sự yêu thương của Tiêu Lăng và Tô Tố đối với Tiểu Thất, Tiểu Thất dám làm như vậy, đối với họ mà nói không khác gì so với phản bội, đến lúc đó hai người họ không chỉ đơn giản là tức giận !

Tiểu Thất nghĩ đến hậu quả, lập tức lại ủ rũ .

Mặt cô buồn rười rượi nằm sấp lên đùi của Lục Sâm, “ vậy chúng ta phải làm thế nào đây, cứ mãi dây dưa như vậy sao ?”

“Đừng nóng lòng !” Lục Sâm vuốt tóc của cô, “ chúng ta còn trẻ, thời gian còn dài, cứ từ từ đi !”

Tiểu Thất phồng miệng lên không nói tiếng nào .

Ôi !

Cô cảm thấy bây giờ mỗi ngày đều trải qua rất cực khổ, còn không tự do bằng lúc còn ở trong trường, ở trong trường lại không có cửa cấm, về đến nhà thì ba bảo cô mỗi ngày trước mười giờ tối nhất định phải về nhà !

Cô đã 23 tuổi rồi, sắp là người thành niên 24 tuổi rồi, sao ba còn đối xử với cô như vậy .

Đối với anh trai thì không có cửa cấm, chỉ đặc biệt bảo cô tuân thủ .

Hu hu hu .

Quá bất công rồi .

“ Lục Sâm, mỗi ngày em đều nhớ anh nhớ đến rất vất vả, em không muốn sống ở nhà nữa .”

Lục Sâm nhíu mày lại, “ vậy em muốn sống ở đâu ?”

“ Đến chỗ anh đó .” Tiểu Thất không chút do dự mà trả lời, “ em chính là muốn sống chung với anh .”

“ Vậy daddy em sẽ đồng ý sao ?”

“ Ông ấy nhất định không đồng ý .” Tiểu Thất đột nhiên cười hì hì lên, “ nhưng mà em đoán rằng qua mấy ngày sau daddy em sẽ không rảnh để quản em nữa !”

“ Hửm ?” Lục Sâm nghi hoặc mà nhìn Tiểu Thất .

“ Mami em đấy, mami em sắp sinh em bé rồi, đợi sau khi mami em sinh em bé xong, daddy em sẽ toàn tâm toàn ý mà chăm sóc cho mami em và em bé, đến lúc đó đâu còn thời gian để quản em nữa, ha ha, em thật sự quá thông minh rồi, Lục Sâm, anh đợi em nhé, đợi sau khi mami em sinh em bé xong em sẽ dọn ra khỏi nhà .”

Lục Sâm động lòng, “ vậy đại khái là khi nào ?”

“ Dự tính ngày sinh của mami là qua Tết xong, đợi qua Tết xong em sẽ tìm lý do dọn ra khỏi nhà .”

Lục Sâm cũng động lòng rồi, giống như Tiểu Thất vậy, anh cũng muốn ở bên cạnh cô mọi lúc mọi nơi .

Lục Sâm gật đầu, “ được !”



Mấy ngày tiếp theo Lục Sâm và Tiểu Thất đều rất bận, Lục Sâm bận chuyện công việc, Tiểu Thất thì bận sắm hàng tết .

Vé máy bay của mẹ Lục vào ngày mười bảy tháng chạp, vào ngày này, Tiểu Thất và Lục Sâm đều dành thời gian nửa ngày ra để đến sân bay tiễn mẹ Lục đi, hai người còn chưa kịp nói gì, Lục Sâm đã bị một cuộc điện thoại hối đi rồi .

Mấy ngày nay, Lục Sâm trở nên tương đối bận rộn .

Vốn dĩ cuối năm công ty đã bận, nhưng mà bây giờ … còn có người cố ý gây thêm phiền phức cho anh .

Cho nên càng bận rộn thêm nữa .

Trong phòng làm việc, Lục Sâm nghe lời của Triệu Đào nói, sa sầm mặt xuống .

“ … còn nữa không ?”

Triệu Đào cẩn thận nhìn sắc mặt của Lục Sâm một cái, nhẹ giọng nói, “ … tôi đã hỏi qua, cách nói của những đổng sự đứng bên phía chúng ta đều như nhau, họ nói lão gia tử hai ngày trước đã âm thầm tìm đến họ, dựa theo cách nói của họ … chắc là lão gia tử muốn các đổng sự kết hợp lại với nhau, thôi đi chức tổng tài này của ngài !”

Lục Sâm lạnh lùng mà cười lên .

Quả nhiên tới rồi !

Từ hôm ngày hai mười tháng chạp, sau khi lão gia tử gặp mẹ, thì không có đến quấy rầy nữa, anh biết chắc chuyện này bất thường, quả nhiên, chiêu sau của lão gia tử đợi anh ở đây !

Thôi đi chức tổng tài của anh ?

Là oán hận anh không có nói lời tốt cho ông trước mặt mẹ sao !

“ Những đổng sự đó nói như thế nào ?”

“ Thái độ của những đổng sự đó rất rõ ràng, kiên quyết ủng hộ tổng tài ngài !”

Lục Sâm gật đầu, không có cảm xúc bất ngờ gì .

Các đổng sự cũng đâu có ngu, đều chú trọng lợi ích lâu dài .

Sáu năm trước anh tiếp nhận Phong Hoa, khiến doanh thu của Phong Hoa trực tiếp tăng gấp mấy lần, những đổng sự đó đương nhiên sẽ không dễ dàng thôi đi anh .

“ Tổng tài … tiếp theo chúng ta nên làm sao ?”

“ Cậu đi thăm dò một chút, lão gia tử đã tìm những đổng sự nào, hôm nay trước khi tan ca đưa danh sách cho tôi !”

“ Vâng !”

“ Còn nữa … thông báo cho tất cả đổng sự, ba giờ chiều hôm nay công ty cử hành hội nghị thường lệ, tất cả đổng sự đều phải tham gia !”

Triệu Đào gật đầu, “ vâng, tổng tài, còn có chuyện gì nữa không ?”

“ Tất cả những thứ khác vẫn như thường !”

“ Vâng !”

Triệu Đào rất nhanh đã rời khỏi phòng làm việc, đôi mắt thâm thúy của Lục Sâm tựa như có lốc xoáy đang chuyển động .

Nực cười !

Lão gia tử … chẳng lẽ còn cho rằng Phong Hoa của bây giờ còn là Phong Hoa của sáu năm trước sao !



Bên khác, Tiểu Thất lại không biết tình hình bây giờ của Lục Sâm, bây giờ mỗi ngày cô đều giống một con ong cần cù vậy, mỗi ngày đều sắm những thứ mà Tết cần xài đến . Mẹ sắp sinh rồi, ba nửa bước cũng không dám rời khỏi, cuối năm rồi, công ty của anh trai cũng rất bận, cho nên chuyện mua hàng Tết thì rơi vào người của Tiểu Thất .

Trời lạnh như vậy, một mình Tiểu Thất cũng không dám bước ra cửa, liền gọi điện thoại kéo Lưu Tuyền đến ra ngoài dạo với cô .

Trong nhà Tiểu Tuyền lại không có người hầu, một mình phải chăm lo tất cả đồ đạc trong và ngoài nhà, đồ tết đương nhiên cũng là do cô sắm sửa .

Nói thật, thật ra Tiểu Thất cảm thấy không đáng cho Tiểu Tuyền .

Nhưng mà bản thân Tiểu Tuyền bằng lòng, cô cũng không biết nói thêm gì .

Tiểu Thất đã mua sẵn giấy cắt hoa và câu đối, nghĩ một hồi, đoán chắc rằng Lục Sâm sẽ không có thời gian mua những thứ này, cho nên mua luôn cả câu đối và giấy cắt hoa của nhà Lục Sâm, “ Oa ! Những giấy cắt hoa này đẹp quá, Tiểu Tuyền, cậu xem có đẹp không ?”

Lưu Tuyền hiển nhiên có chút không tập trung, ngẩn người ra ở đó không trả lời .

“ Tiểu Tuyền, Tiểu Tuyền ?”

“ Hửm ?” Lưu Tuyền bỗng nhiên hoàn hồn, “ sao vậy ?”

Tiểu Thất bỏ giấy cắt hoa xuống, “ tớ không sao cả, là cậu sao đấy ? Hôm nay ra ngoài mặt cứ buồn hiu vậy !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK