Mục lục
Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Nguyên ngã 1 cái, trực tiếp ngã lên người An Tiểu Hy.

Cảm xúc thơm tho mềm mại trong lòng khiến Tôn Nguyên ngây người, như là mùi rượu từ nãy tới giờ đều xông lên, toàn thân anh lập tức nóng lên, đặc biệt … nóng đến lợi hại.

Đáng chết!

Tôn Nguyên nắm chặt vai của An Tiểu Hy, dùng sức đẩy cô ra.

“Bộp---”

Đầu Tiểu Hy đụng vào đầu giường, đau đến cô kêu lên, trong đầu Tôn Nguyên ngầm nguyền rủa, nhanh chóng bò lên giường kêu cô lên, “Đụng vào đâu rồi?”

Tiểu Hy đau đến chảy nước mắt, đưa tay sờ sau đầu, mếu máo, giọng nũng nịu, “Đau…”

Tiểu Hy bây giờ không còn bộ dạng hoạt bát cổ quái của ngày thường, có vài phần nũng nịu, Tôn Nguyên nhìn thấy có chút không nhịn nổi! Nhanh chóng thu lại ý nghĩ đẹp đẽ kia, đưa tay xoa đầu Tiểu Hy, “Đỡ hơn chưa.”

“Ừ! Chóng mặt…”

Uống nhiều vậy không chóng mặt mới lạ!

“Em đợi 1 chút, anh đi lấy khăn giúp em lau mặt.”

“Không được!”

Tiểu Hy đưa tay ôm cổ Tôn Nguyên, trực tiếp kéo Tôn Nguyên xuống giường, nghi ngờ nhìn anh, “Anh, anh là ai, a--- sao nhìn 1 cái, có vẻ… có vẻ quen mắt, có phải tôi gặp anh ở đâu rồi không… a--- tại sao anh lại ở đây… hả… không lẽ tôi đang mơ, tim xuân rung động sao nhưng bây giờ đâu phải là mùa xuân…”

Tiểu Hy lật người đè Tôn Nguyên xuống dưới, đưa tay sờ mặt anh, “Uhm… mặt không tệ, da mặt mịn màng, chỉ là à… có chút già!”

Tôn Nguyên nắm chặt nắm đấm!

Già.

Tôn Nguyên anh năm nay 31 tuổi, đang là tuổi đầy mê lực nhất của đàn ông, người phụ nữ đáng chết này lại dám chê anh già!

Tôn Nguyên cắn răng nhìn Tiểu Hy, “An Tiểu Hy, bây giờ, ngay lập tức, nhanh chóng đi xuống khỏi người tôi! Nếu không hậu quả tự gánh!”

“Mới, mới không như vậy!”

Mắt Tiểu Hy mơ màng, cúi đầu, hôn 1 cái lên miệng Tôn Nguyên, “A, mềm mềm, thật thoải mái.”

Nói xong, Tiểu Hy bò lên mặt Tôn Nguyên như 1 con cún vừa liếm vừa hôn.

Dù sao cũng là mơ!

Trong mơ thì muốn làm gì cũng được.

“A… mặt anh sao đỏ vậy… anh thật quen mắt, a … tôi nhớ ra rồi, anh thật giống tên cặn bã bướm hoa kia...a, tôi a… tôi làm**, vậy mà mơ thấy người giống hệt tên bướm hoa kia.”

Bạch tuộc Tiểu Hy nhanh chóng ngồi dậy trên người Tôn Nguyên, cô tự vỗ mặt mình, “Ai má, mẹ ơi, không lẽ mình nhớ tên cặn bã đó sao, nếu không nhớ, tại sao… tại sao đến trong mơ cũng gặp người có bộ dạng giống hắn chứ…” Nói xong, Tiểu Hy đột nhiên hung dữ lên, dùng sức nhéo mặt Tôn Nguyên, hung dữ nhìn anh, “Nhanh nói, anh không phải tên bướm hoa đó!”

“Không phải, tôi không phải được chưa!”

Tiểu Hy hài lòng gật đầu, “Bởi vậy tôi nói… sao tôi có thể có cảm giác với tên bướm hoa đó được.”

Mắt Tôn Nguyên sáng lên, nhân cơ hội hỏi Tiểu Hy, “Em không thích tên Tôn Nguyên đó sao.”

“Không thích!”

Tiểu Hy trả lời không chút do dự, lòng Tôn Nguyên lập tức trùng xuống.

Tiểu Hy đưa tay đếm tính xấu của Tôn Nguyên, “Tên cặn bã đó, a… anh em tốt của anh ta ăn hiếp chị em của tôi, hai chị em tốt của tôi đều bị anh em của anh ta ăn hiếp, ăn hiếp xong… còn có còn có, tên cặn bã đó, a… như bướm hoa vậy, đi đâu, đi đâu cũng trêu hoa ghẹo nguyệt, căn bản không thể làm bạn trai được, hừ! Tôi mới không thích anh ta!’

Tôn Nguyên không biết nên khóc hay nên cười.

Hành vi của Lãnh Mạc và Tiêu Lăng liên quan gì tới anh, tại sao tính sổ lên người anh!

Còn về chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt…

Còn không phải người phụ nữ này không đồng ý làm bạn gái anh. anh mới phải tìm người phụ nữ khác!

Anh cũng không phải cặn bã!

Tuy đổi bạn gái hơi nhanh, nhưng mỗi cuộc tình anh cũng đều chung thuỷ, chia tay rồi mới tìm người mới!

Cho nên, anh 1 chút cũng không cặn bã.

Tôn Nguyên bị Tiểu Hy đè nằm trên giường còn bị cưỡi lên, tư thế này… đối với anh mà nói là 1 loại sỉ nhục, nhưng anh phát hiện, vậy mà anh không bài trừ hành động này của Tiểu Hy.

Miệng Tôn Nguyên giật giật.

Lẽ nào anh có máu M. (bị ngược)

Tôn Nguyên càng nghĩ tim càng lạnh!

Hình như là thật!

Những người bạn gái kia của anh đối với anh ôn nhu dịu dàng, nhưng anh không thích, mà Tiểu Hy, từ khi mới gặp là bày ra bộ mặt khó chịu với anh, mỗi lần gặp mặt cũng trêu chọc châm biếm, nhưng anh lại thích cô ấy.

Tôn Nguyên ôm đầu, bi ai không thôi.

Anh vừa mới muốn nói chuyện,lại nghe Tiểu Hy tiếp tục nói, “A… với lại tôi nói qua rồi, đàn ông trên thế giới chết hết, chết hết thì cô cũng không cùng anh ở chung… lời đã nói rồi, a… làm sao nuốt lời được.”

Miệng Tôn Nguyên lại giật giật.

Tình cảm là bởi vì 1 câu này, mà không thích anh sao.

“An Tiểu Hy, em sờ sờ lương tâm, nói coi rốt cuộc em có thích Tôn Nguyên hay không.”

“Hả...”

Tiểu Hy nghiêng đầu, đưa tay sờ lồng ngực, ánh mắt mơ hồ, “Hình như, hình như có thích 1 chút.” Cô đưa hai ngón tay cách nhau 1 chút lên, “Chỉ có 1 chút như vậy thôi.”

Tôn Nguyên lập tức vui mừng không thôi.

Hôm nay chuộc rượu không uổng phí!

Ít nhất anh biết trái ớt nhỏ này đối với anh không phải 1 chút cảm tình cũng không có.

Miệng Tôn Nguyên hiện ý cười, lật người đem Tiểu Hy áp xuống.

“A… anh làm gì.”

“Em nói xem!”

Tôn Nguyên cắn răng.

Vốn dĩ anh đã thích trái ớt nhỏ, trước đây không động vào cô, là vì tưởng Tiểu Hy không thích anh, bây giờ biết Tiểu Hy đối với anh không phải là không có tình cảm, anh làm sao có thể buông tay!

“An Tiểu Hy…”

“A”

“Hôm nay anh tính xem mắt xong rồi đính hôn, nhưng em hù vị hôn thê của anh chạy mất.”

Tiểu Hy mơ hồ nhìn anh.

Tôn Nguyên khẽ hừ 1 tiếng, “Cho nên, em phải đền cho anh người khác!”

Vừa nói, Tôn Nguyên không chút do dự cúi người xuống, nhắm chuẩn vào môi của Tiểu Hy mà hôn.

Trừ cái chạm môi lúc nãy với Tiểu Hy ra.

Đây mới là lần đầu tiên bọn họ hôn nhau!

Mùi vị của cô ngọt ngào như tưởng tượng của anh vậy, Tôn Nguyên hô hấp nặng nề, càng hôn càng sâu.

“Uhm…”

Tiểu Hy chưa từng thân mật với người khác giới như vậy, càng hôn càng không thể hô hấp được, dùng sức đánh đập lưng của Tôn Nguyên, đợi đến khi Tôn Nguyên thả cô ra, Tiểu Hy mới ngây người sờ môi sưng đỏ của mình, nghi ngờ nói, “Đây là mơ, a--- sao có cảm giác thực như vậy.”

Tôn Nguyên cực kỳ tức giận.

Trái ớt nhỏ này vẫn nghĩ đây là mơ!

Vậy anh giúp cô tỉnh táo lại!

Tôn Nguyên không do dự nữa, trêu chọc từng chút 1 . Tiểu Hy đâu phải đối thủ của anh, rất nhanh bị anh trêu chọc đến yêu kiều thở lên.

Tôn Nguyên không chút do dự cởi hết đồ cô ra, bắt đầu tiến thêm bước nữa.



Nửa tiếng sau, tất cả mọi việc đẹp đẽ đều dừng lại.

Tôn Nguyên dùng tay chống đầu, nhìn Tiểu Hy đang say trong giấc ngủ, trong mắt đều là ý cười thoả mãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK