Mục lục
Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

39738. Đối với Lục Sâm, Tiểu Thất vô cùng hài lòng.

Nhưng nghĩ đến việc sẽ cùng Lục Sâm về nhà gặp mami, trong lòng cô không khỏi thấp thỏm lo lắng, mặc dù daddy và mami luôn hối thúc cô yêu đương, nhưng trên thực tế, lại luôn coi cô như một đứa con nít.

Tiểu Thất đột nhiên nhớ lại một chuyện lúc còn nhỏ.

Lúc đó cô vừa được 15 16 tuổi, daddy mami từ nước ngoài du lịch trở về chỗ của cô cô, cô cô đối với người ba không có trách nhiệm của cô rất bất mãn.

“Hai người làm ba mẹ a, không lo quản lý con chặt một chút, chị nói cho 2 người biết a, Cảnh Thụy là con trai thì không sao, Tiểu Thất chỉ là một cô gái, vừa hay là tuổi thanh xuân mơn mởn, đến lúc bị thằng nào gạt đi mất, lúc đó xem 2 người khóc như thế nào.”

“Tiểu Thất lại không phải ngốc, ai có thể gạt được nó.”

“Vậy nếu nó thích người khác, muốn ở cùng với người ta thì sao?”

Sắc mặt Tiêu Lăng lúc này liền lạnh buốt, “Ai1dám động tới con gái của tôi, tôi sẽ đánh gãy chân nó!”

......

Tiểu Thất nổi da gà từ hồi ức hoàn hồn trở lại.

Cô nuốt nước miếng, nhìn về phía hai chân của Lục Sâm, quo……hai chân của Lục Sâm đã có vấn đề, cho nên……chắc ba sẽ không ra tay với anh ấy đâu!

“Nghĩ gì vậy, sao nhìn mặt sợ hãi vậy?”

“Lục Sâm, nếu em đưa anh về nhà, ba em không thích anh thì sao?”

Tiểu Thất đột nhiên lo lắng.

Lục Sâm khẽ nhếch khóe miệng, “Tại sao?”

“Bởi vì em là con gái bảo bối của ba a, con gái bảo bối bị người khác giành đi mất, ai mà thích anh cho nổi!”

Lục Sâm thở phào,anh còn tưởng rằng ......

Anh sờ sờ đầu Tiểu Thất, “Không sao, ba mẹ em có thể nhất thời không chấp nhận được, nhưng mà anh tin, từ từ rồi họ sẽ hiểu được thôi, em đã tới tuổi yêu đương lập gia đình rồi, ba mẹ em nhất định không ngăn cản chúng ta đâu.”

“Vậy……lỡ họ ngăn cản thì sao?” Tiểu Thất nhìn chằm chằm Lục Sâm, “Anh sẽ làm gì?”

“Anh khó khăn lắm mới1tìm được cô gái anh yêu, dù thế nào cũng không buông tay đâu, em yêu tâm, dù ba mẹ em có làm khó anh như thế nào anh cũng sẽ không bỏ cuộc!”

Vậy là Tiểu Thất yên tâm rồi.

Cô bổ nhào vào lòng của Lục Sâm, ôm lấy eo của anh, “Lục Sâm, anh thật tốt!”

Lục Sâm vui vẻ bật cười.

Hai người trong phòng ôm nhau một lúc, thấy thời gian không còn sớm, Lục Sâm đột nhiên nhớ ra một việc, liền xoa rượu thuốc cho Tiểu Thất, xoa xoa vết bầm trên người cô.

Vết bầm trên người cô đã hồi phục khá tốt, nhưng vì bị thương khá nặng nên vết bầm vẫn chưa tan hết.

Tiểu Thất co người trên ghế sô pha, “Sắp hết rồi chứ?”

“Sắp hết rồi, chừng hai ngày nữa sẽ khỏi thôi.”

Nhớ tới lý do tại sao Tiểu Thất bị thương, mắt của Lục Sâm liền nheo lại đầy nguy hiểm.

Tiểu Thất dựa vào ghế sôpha nên không nhìn thấy được ánh mắt của Lục Sâm.

Sắp khỏi rồi!

Cô chưa bao giờ bị thương như vậy, hại cô nhà cũng không dám về!

“Lục Sâm, mai em không5có tham gia thi đấu, em muốn về nhà 1 chuyến.”

Ngón tay Lục Sâm dừng lại, “Về nhà?”

“Ừm!” Tiểu Thất gật gật đầu, “Dù gì ở đây em cũng không có việc gì, em muốn về thăm dò ý ba mẹ em a.”

“Được!”

......

Hôm đó, rất trễ Tiểu Thất mới quay về phòng của mình, vừa về tới phòng liền lăn ra ngủ, ngủ rất ngon, ngày hôm sau trời vừa sáng cô đã dậy, cô đã gọi điện trước về nhà, xác định ba ẹ đều ở nhà cô liền dự định trở về.

Từ thang máy trong khách sạn, cả khách sạn đều yên tĩnh đến kỳ lạ.

Tiểu Thất từ tầng 25 xuống tới tầng 1, cả thang máy chỉ có mình cô, xung quanh yên tĩnh tới nỗi tiếng cây kim rơi cũng có thể nghe rất rõ ràng.

Quo ......

Đúng là cảm thấy hơi ghê ghê!

Tiểu Thất rất nhanh đã xuống tới lầu 1, lầu 1 có rất nhiều nhân viên đang làm việc, nhìn thấy nhân viên cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Má ơi!

Vùa rồi đi thang máy như đóng phim kinh dị vậy đó.

Quá kinh dị!

Tiểu Thất ăn điểm tâm2tại lầu 1, vừa hay gặp được La Na đang ăn điểm tâm với mấy nhà thiết kế, Tiểu Thất lễ phép chào hỏi, La Na cũng gật đầu chào lại, các nhà thiết kế thì không hề đá động gì tới Tiểu Thất.

Tiểu Thất cũng không để tâm thái độ của mấy người đó.

Ngược lại cô lại để ý tới Triệu Đào cũng tới đây ăn sáng, Triệu Đào bưng thức ăn tiến lại bàn của cô, “Tiêu tiểu thư, tôi có thể ngồi ở đây không?”

“Đương nhiên có thể rồi, ngồi đi!”

Tiểu Thất không ngừng ngó ngang liếc dọc Triệu Đào.

Triệu đào ngồi xuống, buồn cười nói, “Tiêu tiểu thư không cần tìm nữa, Lục tổng còn chưa dậy, giờ này sẽ không xuống đây đâu.”

“Ò!”

Tiểu Thất thất vọng thở dài, tiếp tục ăn trứng ốp lếch.

“Thái độ vừa rồi của bọn họ Tiêu tiểu thư đừng để trong lòng!”

“Ách……” ánh mắt Tiểu Thất mơ màng.

Thái độ của ai?

“Chính là mấy nhân viên nữ bên phòng thiết kế ......”

“À à à, bọn họ như thế nào?”

Triệu Đào có chút im lặng, anh còn tưởng rằng Tiểu Thất sẽ không vui, cho9nên cố tình tới giải thích với cô, kết quả là cô không hề để tâm tới thái độ của đám nhân viên nữ đó ......

“Tại công ty của chúng tôi, Lục tổng là cả một truyền kỳ!”

Tiểu Thất tinh thần tỉnh táo, việc có liên quan tới Lục Sâm thì cô có hứng thú, “Sau đó thì sao?”

“Lục tổng dùng thời gian 5 năm để hồi sinh Phong Hoa, cho nên các nhân viên nam trong công ty vô cùng kính nể ngài, cũng rất sợ ngài!”

“Còn nhân viên nữ?”

Triệu Đào cười một tiếng, “Nhân viên nữ đương nhiên là vô cùng ái mộ ngài ấy rồi, ngoài những nhân viên nữ đã lập gia đình ra, thì chỉ có những tổng thanh tra có lý trí như La Na là không sao, còn lại đều có ý với Lục tổng!

Chết tiệt!

Vậy Lục Sâm không phải là con thỏ nhỏ giữa bầy sói hay sao?

Triệu Đào nói tiếp, “Vì Lục tổng hay tới phòng thiết kế để xem thiết kế nên mấy nhân viên nữ của phòng thiết kế mà chưa lập gia đình đều chết mê chết mệt ngài ấy, hận1không thể lên được giường của Lục tổng để trở thành tổng giám đốc phu nhân!”

“Không có sĩ diện!” Tiểu Thất cắn chặt răng!

Triệu Đào ho nhẹ một tiếng, “Tiêu tiểu thư không biết đó thôi, thật ra trước đây Lục tổng tuyển trợ lý không quan trọng nam nữ, nhưng mà trợ lý đặc biệt như tôi, vừa phải lo công việc còn phải lo sinh hoạt thường ngày của Lục tổng ...... Trước đó Lục tổng cũng có tuyển trợ lý nữ, nhưng bọn họ tìm đủ mọi cách câu dẫn Lục tổng nên ngài ấy mới đuổi hết bọn họ, về sau chỉ tuyển trợ lý nam. Mấy người bị đuổi không vui liền đi bêu rếu Lục tổng khắp nơi, nói ngài ấy bị yếu.”

Tiểu Thất như tỉnh ngộ.

Thì ra lý do Lục Vĩnh Cường nói Lục Sâm bị yếu là từ đây mà ra.

“...... Dù vậy nhưng cũng còn không ít người bị Lục tổng hấp dẫn! Mấy nhân viên nữ bên phòng thiết kế vừa rồi, chắc là thấy cô có qua lại với Lục tổng nên mới nhìn cô không thuận mắt!”

Tiểu Thất có chút hơi tức giận!

Người đàn ông của cô bị dòm ngó như vậy mà được hay sao!

Xem ra cô phải tìm cách để ngăn chăn hậu họa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK