Vũ Phong chết đứng trước cảnh tượng ấy, nước mắt anh rơi không ngừng, người anh run rẩy chạy đến đó tìm kiếm cô:" Không! Y Trân! Em không thể chết Y Trân!"
Mọi người cũng chạy đến đó hoảng loạn tìm kiếm, không tin cô đã chết, Vũ Phong tìm thấy một chiếc giày của cô, anh cầm lên đôi tay run rẩy, hoảng sợ, anh không tin:
" Đây không phải là giày của Y Trân đúng không? Đúng không?"
Kha Dương nhìn thấy chiếc giày, tay đặt lên mắt của mình nước mắt rơi xuống, Thiệu Văn bóp miệng mình, lòng đau đớn tột cùng, Kha Dương hít hít mũi đau đớn hỏi:" Là ai? Là ai đã bắt cóc?"
Yên Nhi khóc thành tiếng nấc nói:" Là Chung Vy Vân"
Kha Dương hai tay nắm chặt lại thành nắm đấm tức giận run người:" Lại là cô ta?"
Lion ra lệnh cho thuộc hạ của mình:" Các người mau đi tìm bắt Chung Vy Vân lại cho ta nếu không bắt được các người đừng vác mạng các người về đây"
Những thuộc hạ của anh lập tức đi tìm kiếm khắp nơi
Chẳng bao lâu đã bắt được Chung Vy Vân, Kha Dương cùng Thiên Tuyết, Lạc Hi và mọi người nghe tin liền đi đến hầm Tử thần
Chung Vy Vân nhìn thấy Kha Dương đến liền bò đến ôm lấy chân của anh, khóc lóc, van xin:" Kha Dương! Cứu em Em biết anh sẽ cứu em mà đúng không?"
Kha Dương ánh mắt giận dữ, đá Chung Vy Vân văng ra xa khiến cô ta hộc máu, anh cố gắng kìm nén nói:" Cô đã hại chết em gái tôi mà còn muốn tôi cứu nghe thật buồn cười"
Thiên Tuyết đôi mắt hằn lên tia giận dữ, một ánh mắt khiến người ta khiếp sợ, cô lớn tiếng ra lệnh:" Lấy roi da đến"
Thuộc hạ đem roi da đến cho Thiên Tuyết, cô quất vào người Chung Vy Vân một roi thôi đã khiến cô ta đứng lên không nổi, nằm gục dưới đất, Thiên Tuyết dùng roi quất vào người cô ta đến khi cô ta chỉ còn nửa cái mạng
Kha Dương tiến đến, cả người tỏa ra sát khí, cười lạnh:" Đôi tay này đã đánh Y Trân tôi sẽ cho cô nếm mùi đau đớn Mang lò than đến đây"
Lập tức có người mang lò than đến, Kha Dương nắm chặt đôi tay của cô ta đưa vào lò than đang cháy dữ dội, cô ta đau đớn hét lớn, anh buông đôi tay đang cháy đen của cô ta ra Y Trân là người mà Kha Dương yêu thương nhất, cái chết của cô đã làm cho anh đau đớn, đả kích anh rất nhiều
Thiệu Văn tiến đến, miệng nở nụ cười bề ngoài đó là một nụ cười rất bình thường rất đẹp nhưng ẩn trong nụ cười ấy là sự căm phẫn, tức giận tột cùng, anh trong người lấy ra một cao dao, lưỡi dao sắc bén khiến Chung Vy Vân sợ hãi không biết anh sẽ làm gì Thiệu Văn tiến đến gần cô ta không nói gì lạnh lùng, dứt khoát cắt đứt gân tay và gân chân của Chung Vy Vân, tiếng hét dữ dội của cô ta một lần nữa vang lên khắp căn phòng Anh bình thản đứng dậy quay về chỗ mình đứng lúc nãy Tuy Thiệu Văn bề ngoài lúc nào cũng là một anh chàng ăn chơi, liêu lõng, lúc nào cũng tươi cười nhưng em gái của anh chính là điều tối kỵ, điểm giới hạn của anh Cái chết của cô đã thực sự thức tỉnh con quỷ bên trong Thiệu Văn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn