Bang Bạch Quỷ
Một căn hầm tối tăm, âm u đầy đáng sợ tiếng giày cao gót của vang vọng tên Jack run rẩy, khụy xuống hắn không đứng nổi nữa, Y Trân đã thay một bộ đồ khác, cô mặc áo sơ mi đen và quần jean đen cô ngồi xổm xuống, tay cầm con dao sắc nhọn đặt lên mặt của hắn, mặt của hắn từ trắng bệch sang xanh lè, cô lạnh lùng ánh mắt hằng lên sự giận dữ, sát khí tỏa ra khắp nơi:
"Anh to gan thật, dám làm trò đồi bại với chị tôi, hôm nay tôi sẽ khiến anh không thể làm những chuyện kinh tởm kia thêm một lần nào nữa"
Vừa dứt lời, giống như một tia chớp xẹt qua hắn đau đớn hét lớn hắn quá yếu không chịu nổi liền ngất xỉu, Y Trân liếc nhẹ sang Ninh Hinh và Dương Dị, giọng nói bình thường, nhẹ nhàng nhưng lại khiến người khác sợ hãi xanh mặt:
"Không được cho hắn chết, để lại từ từ làm thú vui cho tôi"
Y Trân đến Bạch viên, bước vào phòng mình để thăm Lan Nghi vừa bước vào đúng lúc Lan Nghi khẽ mở mắt tỉnh dậy, Lan Nghi hốt hoảng, ngồi bật dậy Y Trân bước nhanh đến trấn an Lan Nghi:"Chị đừng sợ, không sao nữa rồi"
Lan Nghi bật khóc nhìn Y Trân mà hỏi trong sự hoảng sợ:"Tên khốn đó có làm gì chị không? Em hãy nói thật cho chị biết"
Y Trân cười nhẹ, lắc đầu:" Hắn chưa có làm gì chị hết, em đến kịp nên chị không sao"
Lan Nghi nhẹ nhõm trong lòng, nhìn xung quanh tò mò hỏi:"Đây là ở đâu? Không giống phòng của em, nơi này rộng hơn, xa hoa hơn phòng của em nữa"
Y Trân mím môi mỉm cười nhìn bà chị của mình:"Đây là phòng em, chị đang ở Bạch viên"
Lan Nghi càng ngày càng khó hiểu:"Bạch viên?"
Y Trân giải thích cho cô nghe:"Bạch viên là nơi bàn bạc, các vụ buôn bán của bang Bạch Quỷ và chỉ có những người có thân phận và được chọn một cách kỹ càng mới ở đây"
Lan Nghi càng nghe càng choáng váng, mơ hồ:"EmEm là người của bang Bạch Quỷ?"
Y Trân định trả lời thì Dương Dị bước vào, đứng nghiêm cúi chào cung kính:
"Chủ nhân! Đồ của người đây ạ" Vừa nói anh vừa đưa cho cô một cái hộp, cô cầm lấy gật đầu rồi bảo lui ra ngoài
Lan Nghi chớp chớp mắt nhìn cô, môi mấp máy dường như Lan Nghi còn chưa tin được:"EmEm làlà thủ lĩnh bang Bạch Quỷ?"
Y Trân nhìn vẻ mặt bất ngờ của Lan Nghi mà không khỏi bật cười, khẽ gật đầu:
"Em đã giúp chị giải quyết tên Jack rồi, từ nay hắn sẽ không xuất hiện trước mặt chị nữa"
Lan Nghi kinh hãi, trợn mắt:"EmChẳng lẽ em đã giết anh ta?"
Y Trân cười nhạt, chớp nhẹ mắt:"Chị có thể xem là vậy Thôi được rồi chị nghỉ ngơi đi, em đã nói với dì Mạn Châu là hôm nay chị ở lại chỗ em"
Lan Nghi vẫn còn kinh sợ, chỉ gật đầu rồi nằm xuống nghỉ ngơi, cô vẫn còn chưa tin là Y Trân chính là thủ lĩnh bang Bạch Quỷ
Y Trân rời khỏi căn phòng của mình, bước ra phòng khách ngồi, mở cái hộp mà Dương Dị đã đưa, bên trong là viên kim cương Con mắt của Quỷ, cô cầm lên nhếch môi mỉm cười, cô mở đóa hoa hồng trên chiếc nhẫn của mình đặt viên kim cương vào, phía sau cô bỗng có tiếng nói vang lên trong không gian tĩnh mịch:
"Nhanh thật! Hầu Minh chỉ lơ là một chút đã bị em cướp mất, em quá gian xảo rồi"
Y Trân bật cười, lúc anh mới bước vào cô đã cảm nhận được là Tử Long nên cô vẫn bình thản không phản ứng:"Em không muốn một viên kim cương đẹp như thế lại rơi vào những bàn tay bẩn thỉu kia"
Tử Long bật cười, ngồi xuống bỗng nét mặt trở nên nghiêm túc:"Anh đã điều tra ra được bọn người xả súng trong buổi tiệc là người của H, hắn ta muốn cướp viên kim cương Nhưng rốt cuộc người đó là ai? Không những muốn giết Vũ Phong mà còn muốn cướp kim cương, mà những thủ đoạn của hắn toàn là thủ đoạn độc ác bất chấp tất cả"
Y Trân gương mặt không một chút cảm xúc, chân vắt chéo hỏi:"Bọn người đó chết hết rồi sao?"
Tử Long gật đầu:"Tự vẫn chết"
Y Trân bật cười quỷ dị, gây ám ảnh:"Khá lắm! Nếu như đã có ý đồ thâm độc như thế thì em nghĩ hắn chắc chắn sẽ ra tay với Bạch Quỷ chúng ta, em muốn xem hắn sẽ ra tay như thế nào"
Tử Long cau mày, trong lòng dấy lên sự lo lắng:"Em hãy cẩn thận đó, anh sợ hắn sẽ cho người ám sát em"
Y Trân mỉm cười khinh bỉ, xem thường:"Nếu hắn có bản lĩnh thì cứ thử, em không ngại tiếp đón hắn chu đáo đâu"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn