"Hai tên tiểu tử các con đột nhiên đưa mọi người đến đây là có chuyện gì? Còn có Vũ Phong, Thiên Đông, Khả Hân, Hân Vy cùng Yên Nhi nữa mấy đứa con đứng thành một hàng ở đó làm gì?" Lạc Hi ngơ ngác, cau mày hỏi Kha Dương cùng Thiệu Văn khi thấy hai anh đưa mọi người đến nhà hàng, mà căn phòng rất rộng có thể chứa gần trăm người chính giữa có một bàn rất dài để đầy thức ăn
Trương Kiến Phong cũng thắc mắc, tò mò hỏi:"Đúng đó! Ta cùng Lion, K, An Kỳ, Mạn Châu đều đang ở Thuỵ Điển đột nhiên hai con gọi mọi người cùng nhau về gấp là sao? Có chuyện gì?"
Thiệu Văn cứ cười hi hi ha ha:"Nếu như mọi người đã đến đủ hết rồi thì tụi con sẽ giới thiệu cho mọi người biết một người"
Tuyết Linh nheo mắt, cau mày nhìn đứa con gái của mình đang cười vui vẻ, hí ha hí hửng:" Khả Hân! Từ lúc mẹ vào đây đã thấy con cười không ngừng nói cho mẹ biết người các con muốn giới thiệu là ai?"
Nhạc Hào tò mò không kém hỏi:"Rốt cuộc là ai? Người đó rốt cuộc có thân phận ghê gớm như thế nào mà các con phải kêu tất cả mọi người đến đây?"
Kha Dương mỉm cười đứng nghiêm chỉnh nhìn mọi người, nói to:"Mọi người phải nghe thật kỹ nhìn thật kỹ người con sắp giới thiệu đó"
Tất cả mọi người bắt đầu tập trung ánh mắt nhìn người đứng phía sau của Yên Nhi, Hân Vy, Khả Hân, Thiên Đông và Vũ Phong, Kha Dương không giấu được sự hạnh phúc, vui vẻ:"Xin giới thiệu với mọi người đây là em gái của con Cung Y Trân"
Y Trân từ phía sau của đám người Vũ Phong bước ra hôm nay cô mặc cái váy màu đen bằng ren vô cùng thanh lịch, Lạc Hi cùng những người đứng đó kinh ngạc, sững sốt tiêu hóa lời nói của Kha Dương, tất cả mọi người dường như không tin vào mắt và tai mình nữa Lạc Hi giọng nói run run nhìn không rời Y Trân:" Y Trân! LàLà con thật sao?"
Trương Kiến Phong đôi mắt đã đỏ hoe bước đến Y Trân nhìn thật kỹ cô xúc động ôm lấy cô:"Đúng thật sự là cháu của ta rồi, Y Trân cháu thật sự vẫn còn sống ông thật sự rất mừng Cháu của ông"
Y Trân sống mũi cay cay, nước mắt cứ thế từ từ tuông ra ôm ông xong rồi đi đến ôm lấy từng người từng người ông bà ngoại và ông bà nội của cô mừng rỡ ôm lấy cô không muốn buông ra, cuối cùng Y Trân ôm lấy Thiên Tuyết:"Con trở về rồi"
Thiệu Văn và Kha Dương trong lòng cực kỳ hạnh phúc khi thấy gia đình lại được đoàn tụ bên nhau, Khả Hân vui vẻ nói với mọi người:"Thôi được rồi chúng ta hãy vào bàn ngồi ăn đi"
Tất cả mọi người ngồi vào bàn, Y Trân ngồi giữa Lạc Hi và Thiên Tuyết, Lion miệng vẫn không ngừng mỉm cười:"Y Trân! Bây giờ cháu đã cao lớn, xinh đẹp đến nỗi lúc nãy cậu nhìn thấy cháu muốn không nhận ra luôn đó"
Thiên Kỳ gật gù, cười tít mắt:"Đúng đó, mém xíu là cậu không nhận ra luôn rồi cháu thay đổi rất nhiều đó"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn