Mục lục
QUẢNG CÁO TÌM VỢ YÊU
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Chương 525: Cô Nói Đúng​




Isha ngồi trên ghế sa lon, nhìn Hạ Tuyết ngồi trước máy vi tính, sắc mặt lạnh lùng, đoán chừng trong lòng bị thương, lại cố gắng đè nén, Isha liền nói với cô: "Truyền thông chính là như vậy! Ở trong mắt của truyền thông, ngôi sao chính là thương phẩm, chỉ muốn khai thác giá trị của các người, mặc kệ là phá hủy cô, hay tâng bốc cô, cũng không chút nào nương tay!"



Hạ Tuyết lại cười lạnh nói: "Đúng vậy, cô nói đúng! Thật không nương tay a! Hạ Tuyết tôi một lần thành danh. Truyền thông tự nhiên hận không được hủy phải sạch sẽ cuộc sống của tôi! Nhưng dùng loại biện pháp này làm tổn thương một người, quá vô sỉ!"



Isha bất đắc dĩ nhìn Hạ Tuyết nói: "Bảo bối, bình tĩnh một chút, làm một người nghệ sĩ, chuyện gì cũng có thể sẽ xảy ra ——"



Hạ Tuyết quay đầu, tức giận nhìn Isha nói: "Chuyện gì cũng có thể sẽ xảy ra? Sinh nhật của tôi, là ngày cha mẹ tôi vui sướng nhất! Mẹ nói, lúc ấy bầu trời đầy tuyết, thế giới bên ngoài vô cùng xinh đẹp, nhưng lại rất lạnh lẽo ——"



Isha đau lòng nhìn Hạ Tuyết.



Hai mắt Hạ Tuyết rưng rưng, chăm chú nhìn dòng chữ đỏ thẫm trong màn hình máy vi tính, nói cô là khắc tinh của nhà họ Hàn, cô cắn răng nói: "Nếu mẹ tôi ở dưới suối vàng biết được, bà đau lòng biết bao nhiêu, nếu ra đời muộn hơn một ngày, tôi có thể thay đổi số mạng hay không? Người sống, vốn là không thể tự chủ được! dường như Ông trời không muốn bỏ qua cho Hạ Tuyết tôi! Để cho tôi ở trong nghịch cảnh, chịu đựng mọi thứ. Vừa mới tìm được con gái, lại gặp phải loại tình huống này! Chẳng lẽ tôi và Hàn Văn Hạo thật sự là nước lửa không hợp, kiếp trước là oan gia?"



Isha nhìn cô, bất đắc dĩ cười cười, nói: "Nếu nói như vậy, tôi cũng có thể nói a, sáu năm trước, Hàn Tổng Tài một lần thâu tóm rất nhiều công ty xây dựng quốc tế, để cho sự nghiệp của mình trở nên vững chắc! Khi đó, cô đang rối rắm với hắn!!"



Hạ Tuyết bất đắc dĩ thở dài, rồi lại nhớ ra chuyện gì đó, mới nhìn Isha có chút căng thẳng nói: "Đúng rồi! Hàn Văn Hạo xử lý sự cố những người chết thế nào?"`



Vừa nhắc tới chuyện này, Isha liền bất đắc dĩ nói: "Đáng thương cho hai người đàn ông trong cuộc đời của cô, ba ngày, ba đêm gần như cũng không chợp mắt, sóng trước chưa xong, sóng sau lại tới, chồng trước của cô đang chạy tới hiện trường xảy ra chuyện không may, an ủi những người thân của người đã chết, sau đó cam kết thực hiện bồi thường một khoảng lớn, nghe nói chồng chưa cưới của cô bây giờ đang giúp Hàn Văn Hạo điều tra, xử lý những người liên quan tham nhũng, còn phải dự phòng tiền bạc chờ quyết định cuối cùng!"



"Có ý gì?" Hạ Tuyết nhìn Isha hỏi.



Isha nghiêm sắc mặt, nói: "1.000 tỉ bạc, là bao nhiêu tiền của cổ đông? Nếu vì chuyện này, mà xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, giá cổ phiếu rớt xuống, lúc nào cổ đông cũng có thể sẽ rút vốn ra, cứ như vậy, có khả năng làm cho Tổng Tài chúng tôi và Hàn Tổng Tài rơi vào khủng hoảng kinh tế lớn nhất! Mặc dù tôi tin tưởng hai người bọn họ có thể giải quyết tất cả, nhưng đây là một vấn đề rất đáng sợ và khó khăn! Làm xây dựng, sợ nhất là sập nhà chết người".



Hạ Tuyết nghe xong, trong lòng đột nhiên xẹt qua một chút đau lòng, nhìn mưa bay tán loạn ngoài cửa sổ.



Mưa cả đêm, ào ào hỗn loạn, khắp nơi quỷ hồn gào thét! Những người đã chết đi linh hồn lẩn quẩn trên không trung, những người quỳ trên mặt đất, khóc rống người thân, khàn giọng khô phổi, trước kia là một sinh mệnh nho nhỏ, hôm nay là 17 mạng người, đây là chuyện rất nghiêm trọng, Hàn Trung Trí tự mình dẫn hai người con trai, ở đêm mưa đáng sợ, xuất hiện trước tòa cao ốc sụp đổ, nhìn Hàn Văn Hạo một mình, đang đứng trước người thân của nạn nhân, đưa hai tay, muốn đỡ một người phụ nữ trẻ tuổi, nhưng cô ta lại quỳ ở trong mưa, mặt ngó về phía tầng lầu bị sập, rồi liều mạng đào bới người chồng trong bùn, lớn tiếng khóc: "Anh ơi, anh trở lại a, em không muốn để cho anh đi làm công việc khổ cực như vậy, anh ơi —— Anh trở lại a —— Em và con đang chờ anh về nhà ——"



Hàn Văn Hạo đứng trong mưa, mặc cho nước mưa trút xuống, cùng hai người em trai đang đau lòng, nhìn người phụ nữ trẻ tuổi này, con trẻ mới vừa vặn ra đời một tháng, người chồng đã qua đời, tất cả dường như kết thúc quá sớm, giống như rơi vào vực sâu vạn trượng ——



"Đều tại ông!! Đều tại các người là những gian thương, hại chồng tôi!!" Người phụ phát điên, liều mạng điên cuồng đánh trên người của Hàn Văn Hạo, vừa đánh vừa khóc lớn: "Ông trả chồng lại cho tôi, trả cha đứa bé cho tôi!! Gian thương!!"



Hàn Văn Kiệt và Văn Vũ đau lòng cho anh trai, muốn tiến lên ngăn cản, Hàn Văn Hạo lại đưa hai tay, ngăn cản hai em trai tiến lên, hắn một mình lạnh lùng đứng tại chỗ, để mặc cho người phụ nữ này liều mạng đánh lên người, vết thương trên bả vai lại bắt đầu vỡ ra, đau đớn, làm cho hắn khổ sở cau mày, Nhậm Phong và Hứa Mặc nhìn bộ dáng hắn như vậy, biết vết thương vỡ ra, liền tiến lên, ngăn cản, kéo người phụ nữ lại.



"Ông sẽ chết không được tử tế!! Loại người không có lương tâm như ông, cuối cùng có một ngày, ông trời nhất định sẽ muốn ông đền mạng!! Tôi rủa ông cả đời đoạn tử tuyệt tôn!!" Người phụ nữ thất thanh gào khóc.



Hàn Văn Hạo nhăn mày, trong tròng mắt lộ ra một chút đau lòng!!



"Ông làm chuyện không có lương tâm này, có suy nghĩ đến con cái của ông một chút đi! Ông có vợ chứ? Ông không sợ báo ứng ở trên người bọn họ sao?" Người phụ nữ tức giận liều mạng muốn tiến lên kéo Hàn Văn Hạo, sụp đổ, gào thét!!



Hàn Văn Hạo nắm chặt quả đấm, không lên tiếng, để mặc cho nước mưa xẹt qua đôi mắt, chảy xuống.



" Ông sẽ chết không được tử tế! Tôi rủa người nhà họ Hàn của ông không được chết tử tế!!" Người phụ nữ lại gào khóc, tất cả người thân của nạn nhân cũng tức giận gào lên: "Người nhà họ Hàn các người, tất cả được không chết tử tế!!"



Hàn Trung Trí cùng ba đứa con trai, đứng trong mưa to, nghe lời nói đau lòng này, cũng cắn răng cố chịu đựng. Truyện Trinh Thám



Rốt cuộc, Hàn Văn Hạo ở trong tiếng mưa to thê lương, chậm rãi mở miệng ——"Tất cả mọi chuyện —— Đều là lỗi của Hàn Văn Hạo tôi ——không liên quan đến người nhà họ Hàn ——"



"Anh cả ——" Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt đau lòng nhìn Hàn Văn Hạo.



Chúng ta tin tưởng ông trời có đức hiếu sinh, tin tưởng con người mới sinh ra, tâm tính thiện lương, tin tưởng gia đình, máu mủ tình thâm, tin tưởng vào tình yêu, tình bạn, tình thân, khi chúng ta chịu đựng tổn thương, người thương yêu nhất, chịu đựng tổn thương, muốn trả thù người kia, thủ đoạn tốt nhất, chính là tổn thương người hắn thương yêu ——



Hàn Văn Hạo ngồi ở phía sau xe, nhìn mưa trút bên ngoài cửa xe, lời của người phụ nữ kia gào khóc kêu to: Ông sẽ chết không được tử tế!! Loại người không có lương tâm như ông, cuối cùng có một ngày, ông trời nhất định sẽ muốn ông đền mạng!! Tôi rủa ông cả đời đoạn tử tuyệt tôn!! Hắn nghĩ tới những lời này, vết thương lại xé rách đau đớn, hắn khó khăn chạm đến vết thương nóng rát, sốt cao ập đến, vươn tay đè chặt vết thương, cúi đầu.



Chiếc Rolls-Royce chạy nhanh tới tòa nhà 100 tầng.



Hàn Văn Hạo không cần tài xế bung dù che mưa, muốn đi vào tòa nhà, lại nhìn thấy Hạ Tuyết che dù, vẫn mặc quần dài hôm nay, đứng trước cửa cao ốc, hai mắt trong suốt nhìn chằm chằm mình, hắn trầm mặc đi lên lầu, giống như không nhìn thấy gì, bấm mật mã thang máy, lại nhớ số 1217, ánh mắt hắn xẹt qua đau lòng, lập tức xóa bỏ mật mã, cài lại một lần nữa, chuẩn bị đi vào thang máy.



"Hàn Văn Hạo?" Hạ Tuyết lo lắng nhìn người đàn ông này toàn thân ướt đẫm, người giống như một ông vua, tối nay lại suy sụp, trong lòng của cô đau nhói.



Hàn Văn Hạo ngẩng đầu nhìn cô gái này đứng bên ngoài thang máy, khuôn mặt tươi mát, sạch sẽ đứng ở trước mặt của mình, nhớ sáu năm trước, cô để tóc ngắn hoạt bát, nghĩ tới sáu năm sau, tự mình độc lập, thiện lương, cố gắng sống đến ngày hôm nay, ánh mắt hắn không khỏi nhu hòa, nhưng trong đầu lại lóe lên tiếng gào thê thảm của người phụ nữ kia: "Ông làm chuyện không có lương tâm này, có suy nghĩ đến con cái của ông một chút đi! Ông có vợ chứ? Ông không sợ báo ứng ở trên người bọn họ sao?"



Vết thương của hắn lại đau nhói, nhìn Hạ Tuyết, chậm rãi nói: "Cô nói đúng ——"



"À?" Hạ Tuyết che dù, vội vàng muốn bước đến gần hắn.



"Tôi là một người nguy hiểm! Đừng đến gần tôi, tương lai Hi Văn —— Cũng không cần họ Hàn ——" Hàn Văn Hạo sâu kín nói xong, liền nhấn vào nút thang máy, cửa thang máy khép lại, đem hai người ngăn cách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK