Bô lão đứng giữa chính điện nói.
Bon Mars khẽ gật đầu với ông ta, gương mặt lạnh nhạt, nghiêm túc đến đáng sợ cất giọng:
“Lời của bô lão nói không sai. Chúng ta luôn muốn sống hòa bình với con người nhưng họ chỉ xem chúng ta là loài động vật biết nói, hoàn toàn không công nhận sự tồn tại của chúng ta là quý trọng. Chính vì thế, chúng ta cần phải xâm nhập vào thế giới loài người, tiếp cận, tìm hiểu mọi thứ và…hòa nhập vào cuộc sống của họ. Đây chính là kế sách để chống lại bọn họ bằng một thứ gọi là ‘tình cảm’.”
Bô lão nghe xong lại thêm bực tức trong lòng. Không nghĩ Bon Mars lại dùng kế sách này để đối phó với con người. Ông ta không đồng tình nói:
“Thủ lĩnh nhưng chuyện này…”
“Lời ta đã quyết không gì có thể thay đổi được. Người đâu, mau truyền lệnh ta thông báo đến tất cả người sói ở vương quốc biết về tin này. Nếu ai không làm theo…cứ trực tiếp lấy đầu chúng. Đó chính là mệnh lệnh!”
Bon Mars trừng mắt nhìn tất cả mọi người đang có mặt tại cuộc họp. Những bô lão ở đó đều phải cúi mặt xuống e dè trước sự uy hiếp của anh. Bon Mars thấy không một ai đứng ra lên tiếng cho quyết định của anh thì hài lòng.
“Không một ai ý kiến vậy thì cuộc họp đến đây là kết thúc. Mọi người hãy trở về hết đi.”. Chương 𝓂ới nhấ𝐭 𝐭ại ﹙ 𝐓RÙ M𝐓R𝖴𝗬ỆN﹒𝗏n ﹚
Dứt lời mình, anh là người đầu tiên đứng dậy rời khỏi cuộc họp trước những bô lão trong sảnh điện.
Một tuần trước đó.
Chiến tranh giữa tộc người sói và con người đã diễn ra rất khốc liệt. Hai bên chiến đấu với nhau suốt hai ngày liền. Số người mất và thương tích đã vượt khỏi giới hạn kiểm soát của họ. Nếu trận chiến không được dừng lại thì khả năng xóa sổ hai tộc là đều có thể xảy ra.
Trước nguy cơ diệt vong, Candy Thi tiên nữ của loài người đã lấy bản thân ra để chấm dứt cuộc chiến. Bằng cách, cô đã xin được gả cho thủ lĩnh Bon Mars để đem lại hòa bình cho cả hai tộc người sói và con người. Candy Thi đứng trên xác người, cô đau khổ cầu xin:
“Thủ lĩnh Bon Mars, xin hãy dừng tay!”
“Ngươi muốn nói điều gì hỡi cô gái loài người kia.”
Gương mặt dính đầy máu, ánh mắt đỏ ngầu, hung tợn của một loài sói, Bon Mars nhìn cô không rời mắt. Hai người đối mặt với nhau trong giữa trận chiến tàn khốc.
“Tôi muốn dùng bản thân mình để đổi lấy hòa bình cho hai tộc.”
“Hòa bình ư!”
Anh nhìn sang trái, sau đó nhìn sang phải, bất giác nhìn xuống chân mình. Xác người sói nằm ngổn ngang trên mặt đất. Đi vài bước đã đếm không xuể số người sói hy sinh.
Một người sói nằm trên mặt đất chưa kịp nhắm mắt trước khi ra đi. Bon Mars nhẹ nhàng ngồi khuỵu gối xuống, anh giơ bàn tay dính đầy máu của mình ra vuốt nhẹ gương mặt của anh ta. Sắc mặt anh tối sầm lại, dường như để cuộc chiến này kết thúc, giảm bớt thương vong chỉ có một cách như lời người đó nói.
Hòa bình giữa hai tộc!
Bon Mars ngẩng đầu lên nhìn vào khoảng trống ở trước mắt, anh lạnh giọng nói:
“Cô gái loài người kia, ta chấp nhận lời hòa giải của ngươi.”
Sau khi trận chiến kết thúc, một hôn lễ đã vội vàng diễn ra. Nhưng trong hôn lễ đó cô dâu không phải người sói, chú rể càng không phải con người. Hai gia tộc khác nhau lại kết hôn cùng nhau, phá vỡ mọi quy luật và định kiến của con người.
Hôn lễ trong sự sợ hãi, căm ghét của thế giới đã thật diễn ra.
“Kể từ hôm nay hai người chính thức là vợ chồng của nhau.”
…...
Phía sau vườn của cung điện. Lúc này Candy Thi đang băng bó vết thương cho Wind.
Cô mỉm cười nói với anh ta:
“Wind cơ thể của anh hồi phục rất tốt. Chỉ trong vòng vài ngày tới anh có thể tháo bỏ lớp băng trên người mình ra.”
“Cảm ơn cô đã trị thương giúp tôi thưa phu nhân.”
Wind cúi đầu bày tỏ lòng chân thành của mình.
Trong trận chiến, Wind đã bị thanh kiếm của con người đâm xuyên qua tim. Anh ta tưởng mình sẽ bỏ mạng lại đây nhưng lúc đó Candy Thi đã xuất hiện. Cô dùng máu mình để cứu mạng Wind. Nếu không bây giờ anh ta đã là một cái xác khô dưới lòng đất.
Nhưng tại sao máu của Candy Thi lại thần kỳ đến vậy?
Wind từng nghe nói, trong một lần cô lên núi tìm thuốc cùng cha mẹ thì ăn phải một loại thảo dược lạ. Sau đó máu của cô biến thành thuốc cứu mạng được tất cả mọi người. Chỉ cần một giọt máu của cô có thể biến người chết thành người sống. Chính vì điều đó mà con người đã tôn sùng cô là tiên nữ loài người.
“Anh không cần phải cảm ơn tôi đâu. Đấy là trách nhiệm của một thầy thuốc nên làm.”
Candy Thi vui vẻ nhìn Wind.
Cô thu dọn dụng cụ trên bàn lại bỏ vào trong một cái hộp nhỏ thường dùng để đựng đồ. Trong lòng có chút phiền muộn. Bởi vì, cả buổi sáng nay cô đã được không ít người nói lời cảm ơn vì đã giúp họ trị thương. Nhưng đây chỉ là công việc hằng ngày của cô, họ cũng không cần phải nhiệt tình đến thế.
Cả hai nói chuyện qua lại với nhau rất vui vẻ mà không biết rằng Bon Mars đang từ cuộc họp trở về. Bon Mars tình cờ đi ngang qua khu vườn bất chợt nhìn thấy Candy Thi đang cười đùa cùng Wind, một tên thuộc hạ của anh. Sắc mặt Bon Mars tối sầm lại trông rất đáng sợ. Anh trực tiếp đi đến đó kéo tay Candy Thi đứng dậy.
“...Bon Mars!!”
“Thủ lĩnh!!”