• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày sau đó, Bon Mars đã khỏi bệnh nhưng anh vẫn không thể biến trở lại cơ thể người của mình. Candy Thi cũng không biết phải làm gì với cơ thể hiện giờ của anh. Các bô lão trong vương quốc đến tìm Bon Mars để xử lý công việc nhưng điều bị cô tìm cách từ chối khéo. Bởi vì Candy Thi căn bản không biết những chuyện trong cung, Bon Mars cũng không thể ra bên ngoài với hình dạng một con sói. Vương quốc sẽ loạn lên nếu biết được chuyện này. Nhưng không có ai giải quyết công việc trong một thời gian dài họ cũng sẽ sinh nghi.

Trong lúc rối não vì chuyện này, cô liền nhớ đến Song Jun. Nếu không có Bon Mars thì Song Jun chính là người có thể giúp được anh quản lý công việc của vương quốc. Có lẽ bây giờ chị ta đang ở cùng với Wind trong khu rừng. Candy Thi liền lấy giấy bút ra viết một bức thư sau đó gửi đi gấp.

“Song Jun, nhận được thư chị phải trở về nhanh đó.”

……

Trong khu rừng cách xa cung điện ngàn dặm. Chẳng mấy chốc con sói đưa tin đã đến được nơi, nó đặt bức thư trước cửa nhà rồi hú lên một tiếng để thông báo với Song Jun mới rời đi.

Nghe thấy tiếng hú của sói đưa tin, Song Jun vội chạy ra. Chị ta nhìn thấy bức thư trước cửa liền mở ra xem.

“Bon Mars!”

Song Jun hốt hoảng, cầm bức thư trên tay chị ta chạy đi.

Lúc này, Wind đang săn thú gần đó. Anh ta đang rình mò con mồi chuẩn bị hành động nhưng tiếng động của Song Jun đã làm con mồi chạy mất. Wind bực tức muốn nói chuyện với Song Jun nhưng khi thấy dáng vẻ hớt hãi của chị ta thì Wind khựng lại.

“Sao tiểu thư lại chạy nhanh vậy?”

Wind thông minh nhanh chóng nhận ra có điều gì đó bất ổn. Anh ta bỏ qua việc săn mồi liền chạy theo. Khi Wind đến nơi cũng biết được nơi mà tiểu thư đến chính là cung điện.

Nhớ lại bản thân vẫn đang bị Bon Mars truy lùng, Wind quay người chuẩn bị rời đi trước khi bị ai đó trong vương quốc nhìn thấy. Nhưng khi anh ta định bước đi chợt có một ý nghĩ lóe qua trong đầu. Wind bất giác quay đầu lại nhìn cung điện, trong lòng nhớ đến phu nhân.

“Đã đến đây rồi mình cũng nên xem phu nhân thế nào rồi hẳn quay trở về.”

Cộp cộp cộp…

Song Jun hối hả chạy vào phòng Candy Thi mặc cho mọi người đang nhìn chị ta trong sự hoang mang.

“Bon Mars!”

Cánh cửa được Song Jun mở toẹt ra, chị ta chạy vào trong phòng nhưng chỉ có một mình Candy Thi ở bên trong. Song Jun nhìn xung quanh hoang mang.

“Candy, em ở đây vậy Bon Mars đâu rồi. Em trai chị đâu? Nó trốn đâu mất rồi?”

Song Jun kích động nói.

“Chị cứ bình tĩnh, Bon đang ở bên cạnh em.”

Candy Thi từ tốn đáp. Bon Mars nằm trong chăn cũng chui đầu ra, anh nằm bên cạnh cô gừ nhẹ.

“Vậy là sao?”

Song Jun nhìn Bon Mars xong nhìn qua Candy Thi, chị ta chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra. Rõ ràng trong bức thư nói Bon Mars bị trọng thương sắp không qua khỏi, kêu chị ta phải trở về gấp để gặp Bon Mars. Và chị ta đã tin sái cổ mà chạy về đây bán sống bán chết. Cuối cùng chỉ thấy mỗi con sói bên cạnh Candy Thi.

Song Jun bực mình vì bị lừa, chị ta đi qua chỗ ghế ngồi xuống.

“Candy hôm nay em phải giải thích rõ cho chị biết. Nếu không chị sẽ không tha cho hai người bọn em đâu.”

“Trước tiên cho em xin lỗi vì đã gửi thư như thế không đúng với sự thật. Nhưng có chuyện này chị cần phải biết, Bon đột nhiên biến thành hình dạng sói rồi sau đó không thể biến thành người được nữa.”

“Không thể biến thành người là sao?”

Nghe thấy tin chấn động này Song Jun đi đến nhìn em trai. Chị ta kiểm tra tất cả mọi thứ trên cơ thể anh, tất cả đều bình thường thì yên tâm. Nhưng việc Bon Mars không thể trở lại hình người là chuyện kỳ lạ.

Lúc trước, cha có từng nói. Một khi sói trở thành người thì khả năng biến đổi cơ thể sẽ tồn tại cho đến khi mất. Vì vậy mà việc Bon Mars không thể trở thành người là chuyện không thể. Nhưng mà, cha cũng từng nhắc qua một chuyện hiếm gặp của người sói. Một nguồn năng lượng mạnh của tự nhiên có thể khiến người sói mất đi khả năng biến hình của mình.

Song Jun nhìn Bon Mars, rất có thể anh đã bị một nguồn năng lượng nào đó chạm vào người nên cơ thể mới không biến đổi được. Nhưng để giúp một người mất khả năng biến hình có lại năng lực đó thì chị ta không biết. Song Jun lo lắng nhìn qua Bon Mars.

“Chị biết lý do rồi nhưng cách giải quyết thì không có. Còn em đã nghĩ ra được cách nào không Bon?”

“Ư…ư…”

Bon Mars lắc đầu buồn bã.

“Vậy từ nay về sau em sẽ trở thành một con sói vĩnh viễn.”

“Chị Song Jun nói thật sao ạ?!”

Điều này khiến Candy Thi ngạc nhiên. Nếu thật sự anh phải ở trong hình dạng một con sói thì cuộc sống sao này sẽ trở nên bất tiện. Chưa kể các bô lão sẽ không dễ dàng để chuyện này im xuôi. Không thể để chuyện này xảy ra được. Cô cần phải làm gì đó để giúp Bon Mars.

“Chị có cuốn sách nào nói về việc này không?”

Song Jun lắc đầu bất lực.

“Haizzz, Candy chị nghĩ kỹ rồi.”

“Chuyện gì ạ?”

“Bon của chị không thể trở thành hình người nữa, em ở lại đây với nó cũng chẳng có nghĩa lý gì giữa một con sói và một con người. Nghe lời chị, em ký giấy ly hôn rồi trở về thế giới loài người của mình đi.”

“Hả!?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK