• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



"Bố, mẹ nói số tiền này đều là tiền mừng tuổi của Hạt Gạo, Hạt Gạo phải giữ cẩn thận, không thể cho bố."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Tại biệt thự nào đó ở thành phố Vân.



Một cô bé bốn năm tuổi gương mặt xinh xắn, hai tay mũm mĩm hồng hồng nắm chặt cái túi đeo chéo hình con heo, đôi mắt to ngân ngấn nước mắt đầy cảnh giác.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








"Khụ khụ, Gạo à, không phải bây giờ bố đang thương lượng với con sao? Hai người chúng ta là ai với ai chứ? Lại nói, cũng không phải bố không trả lại cho con. Nếu không bố thấy thế này cũng được, con xem mấy tờ tiền này đặt ở chỗ con cũng không có tác dụng gì, bố giữ giúp con được không?"



"Hơn nữa chẳng phải con muốn một Barbie siêu lớn sao? Bây giờ bố mua nó ngay cho con được không?"



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trần Mặc ngồi bên cạnh cô bé dễ thương vội vàng ho một tiếng, sờ lên đầu bé, cố gắng dụ dỗ.



Hai mắt Hạt Gạo nhỏ vụt sáng, cảm giác anh nói rất có lý.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh









Khi Trần Mặc cảm thấy không có gì bất trắc nữa thì Hạt Gạo nhỏ bĩu môi, ôm chặt túi đựng tiền hơn.



"Mẹ nói tiền này không thể cho bố, nếu không mẹ sẽ tức giận. Mẹ có rất nhiều tiền, vì sao bố không đi hỏi mẹ đi?"



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Hạt Gạo nhỏ chớp đôi mắt to, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ con đầy nghi vấn.



Khụ.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trần Mặc suýt nữa bị sặc.



Đương nhiên là bố biết mẹ con có, là Chủ tịch Bất động sản Khai Nguyên, nếu không có tiền thì mới lạ.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nhưng mẹ cũng phải đồng ý cho bố, không phải sao? Nếu không bố sẽ coi trọng chút tiền mừng tuổi ấy của con ư?



Bố cũng rất bất đắc dĩ đó con yêu à?



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nhìn thấy biểu cảm hồn nhiên ngây thơ của Hạt Gạo nhỏ nhìn sang, trong tim Trần Mặc dâng lên một cảm giác tội lỗi khó nói thành lời.



Anh khẽ véo nhẹ khuôn mặt của cô bé, chuẩn bị ra khỏi phòng, chờ Hạt Gạo nhỏ ngủ mới ra tay.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Vào giây phút anh xoay người đó.



Ầm!



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trước ngực Trần Mặc đụng phải một thứ đàn hồi vô cùng mềm mại.



Đứng trước mặt anh là một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Tuổi tác khoảng 26 27, bộ đồ công sở cắt may vừa vặn bày ra dáng người có lồi có lõm.



Dù không đánh phấn trang điểm cũng vô cùng xinh đẹp, không biết chói lọi hơn mấy minh tinh dưới ánh đèn kia bao nhiêu.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Quả thực xinh đẹp có chút quá đáng.



Nhưng giờ phút này, người phụ nữ ấy chống hai tay, mặt lộ vẻ lạnh lùng như sương.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








"Khụ khụ, bà xã, là em à! Không phải nói đêm nay công ty tăng ca sao? Sớm như vậy đã về rồi? Ăn cơm chưa? Nếu không anh làm cho em chút nhé!"



Trần Mặc xoa xoa hai tay, ngượng ngập cười một tiếng.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








"Tôi tăng cái gì ca? Trần Mặc, anh còn có một chút xấu hổ nào không? Ngay cả tiền mừng tuổi của con gái cũng lừa gạt!"



Ánh mắt Liễu Tuyên lạnh như băng, giống như mũi tên xuyên thẳng ngực Trần Mặc: "Kết hôn 3 năm, suốt ngày anh hết ăn lại nằm. Không cầu phát triển cũng thôi đi, mỗi tháng tôi cho anh năm nghìn tệ còn chưa đủ để anh tiêu xài hay sao? Tôi thật không rõ tiền của anh tiêu chỗ nào? Bây giờ lại dòm ngó tiền mừng tuổi của con gái, rốt cuộc anh có tính là một thằng đàn ông hay không?"



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trần Mặc không nói tiếp, chỉ cười nhẹ: "Bà xã, em nhỏ giọng một chút, đừng để con gái nghe được, như thế không tốt. Không phải em luôn nói không được cãi nhau trước mặt con gái, muốn để con bé vui vẻ lớn lên trong một gia đình ấm áp hay sao?"



"Anh cũng biết không tốt à? Anh có tay có chân, lại không ôm chí lớn, dù tôi có sắp xếp cho anh chức vụ thoải mái nhất ở công ty thì anh cũng không muốn dựa vào hai tay hai chân của mình nuôi sống bản thân. Tôi thật sự không hiểu, sao anh còn mặt mũi sống trên cõi đời này vậy."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Hóa ra vào ba năm trước đây, ông nội Liễu Tuyên cũng không biết nổi cơn điên gì, nhất định bắt cô gả cho Trần Mặc không có gì trong tay.



Bất động sản Khai Nguyên, công ty lớn xếp hạng cao ở thành phố Vân, tài sản hơn một tỷ, người sáng lập Liễu Giang Nam lại là nhân vật truyền kỳ trong giới kinh doanh ở thành phố Vân.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trước khi ông cụ qua đời đã truyền công ty cho cháu gái là Liễu Tuyên, do Liễu Tuyên toàn quyền phụ trách việc lớn việc nhỏ của công ty.



Mà Trần Mặc thì là một thằng nghèo rớt mùng tơi, chẳng những không có gia thế hiển hách, thậm chí ngay cả một công việc ra dáng cũng không có.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sau khi hai người kết hôn, không biết dẫn tới bao nhiêu người bàn luận.



Có chê cười Trần Mặc, nói anh có thể lấy được loại gái đẹp vừa có tiền vừa có sắc như Liễu Tuyên này là phúc phận đã tu luyện tám đời.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Cũng có chê cười Liễu Tuyên, nói cô gả cho Trần Mặc, con mắt không phải mù bình thường.



Chịu không được mấy lời đồn đại nhảm nhí này, thân thích nhà họ Liễu suýt chút nữa cũng bởi vì vậy mà đoạn tuyệt quan hệ với Liễu Tuyên.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Năm thứ hai sau khi kết hôn, vì để tránh lời đàm tiếu của một số người, Liễu Tuyên nhận nuôi Hạt Gạo nhỏ.



"Ông nội chưa từng nhìn nhầm người, thật không rõ sao ông ấy lại coi trọng cái đồ vô dụng anh thế!"



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nhìn dáng vẻ lấy lòng của Trần Mặc, Liễu Tuyên nhịn không được chửi mắng một tiếng, lập tức lấy từ trong túi ra một xấp tiền ném lên mặt Trần Mặc, sau đó ôm Hạt Gạo nhỏ xông ra cửa.



"Ha ha. . ."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trần Mặc gượng cười hai tiếng, trong lòng buồn khổ không nói ra được.





Kết hôn ba năm, mỗi ngày anh đều sống trong ánh mắt xem thường của người khác.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Anh đi đứng cẩn thận, xưa nay không cãi vã với bất kỳ ai.



Đối với sự khiêu khích của một số người, hầu như đều đáp lại bằng nụ cười.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Mà bây giờ, kỳ hạn ba năm đã qua.



Phong ấn trong cơ thể anh đã hoàn toàn biến mất.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Qua đêm nay, anh cũng không muốn tiếp tục làm đồ bỏ đi trong mắt người khác nữa.



Đã là 10h tối, Trần Mặc đi ra ngoài, gọi một chiếc taxi.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Khi đồng hồ tính tiền hiện hai trăm tệ, Trần Mặc xuống xe.



Trong bóng tối, ngọn núi yên tĩnh lộ vẻ vô cùng quỷ dị, trên núi trụi lủi không có thảm thực vật, giữa sườn núi lồi ra một tảng đá lớn, có hai cây thanh tùng đứng sừng sững.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Đột nhiên nhìn thoáng qua, giống như là có hai người đang đứng ở đó.



Sau 20p, Trần Mặc thở hồng hộc đi đến vị trí giữa sườn núi.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nơi này là một mảnh đất rất trống trải, xung quanh được quét dọn sạch sẽ.



Hướng đối diện hai cây thanh tùng, trước mặt một sườn núi nhỏ không đáng chú ý bày biện rượu đế và hoa quả.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nhưng bên trên hoa quả lại có dấu răng của động vật nhỏ.



Vừa để balo xuống, Trần Mặc thấy cảnh này, không nhịn nổi cười.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nhưng trên mặt lại mang theo một tia bi ai.



"Lão già ơi lão già, ông anh hùng một đời, đến chết vẫn còn bị súc sinh nhỏ giành miếng ăn."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tru*yện tại Truyện88.vip



"Ông nói xem, cả đời này mưu cầu cái gì, thanh thản hạnh phúc không hưởng, nhất định phải chạy tới châu Phi tìm tôi, cuối cùng lại rơi vào kết cục này. Ông hài lòng chưa?"





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Hiện giờ Liễu Tuyên sống rất tốt, nhưng không chào đón tôi cho lắm. . ."



"Ông cứu mạng tôi, tôi giúp ông bảo vệ sản nghiệp nhà họ Liễu, giúp ông chăm sóc cháu gái bảo bối của ông, hai ta xem như đã thanh toán xong. . ."





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Ông yên tâm, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, chỉ cần có tôi ở đây, bất kì ai cũng không tổn thương được cô ấy. . ."



Trần Mặc chậm rãi lấy rượu đế và hoa quả mới từ trong balo ra.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Ba năm, kỳ hạn cuối cùng đã tới. . ."



"Ba năm, đây là lần đầu tiên tôi uống rượu với ông. . ."





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Thu dọn hoa quả xong, Trần Mặc dùng miệng mở rượu đế, đầu tiên đổ lên mộ một ít, sau đó cầm chai rượu nốc ừng ực.



Hơn phân nửa bình rượu đế nhanh chóng thấy đáy, chất lỏng chua cay đi qua yết hầu, chui vào trong dạ dày.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Ợ một tiếng, Trần Mặc thở ra một hơi mùi rượu, cười, giống như là nói với ngôi mộ lại giống như là nói với bản thân: "Cô ấy và tôi kết hôn 3 năm, tuy nói chưa từng nhìn tôi, nhưng vì tôi mà im lặng nhận rất nhiều ánh mắt khinh thường. Tôi rất yêu cô ấy, cuộc sống sau này tôi sẽ không để cô ấy chịu một chút tủi thân nào nữa. . ."



"Ông nội, ông nghỉ ngơi đi, chuyện ông giao tôi sẽ vĩnh viễn ghi nhớ."





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Đang khi nói chuyện, biểu cảm vốn lạnh nhạt của Trần Mặc chợt trở nên kiên nghị.



Trong đêm thanh mát, gió bỗng nhiên nổi lên.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Theo Trần Mặc chậm chạp đứng lên, gió càng lớn hơn, cát bay đá chạy. Cách đó không xa, hai cây thanh tùng bị gió thổi ngã trái ngã phải.



Mây đen chẳng biết lúc nào đã che khuất toàn bộ bầu trời. Trên trời cao, tia sét như những sợi dây xích đỏ cuồn cuộn rạch ngang xẻ dọc, tiếng sấm to lớn giống như muốn xé rách màng nhĩ của người ta.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Chỉ một thoáng, hạt mưa lớn chừng hạt đậu rơi xuống như trút nước.



Rất nhanh, nước mưa làm ướt quần áo của Trần Mặc.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Anh nhắm mắt lại, hưởng thụ sự gột rửa của nước mưa.



Chuyện xảy ra mấy năm nay giống như những thước phim hiện lên trong đầu anh.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Từ nhỏ lúc cả nhà chết thảm, dưới sự giúp đỡ của nhà họ Liễu trốn ra nước ngoài, dựa vào sự cố gắng trở thành Vua lính đánh thuê được các quốc gia trên thế giới gọi là Satan Hoa Hạ.



Đến ba năm trước đây, anh bị thuộc hạ phản bội, bản thân bị thương nặng. Đồng thời, tên đánh lén anh dùng một loại võ công rất kì lạ phong bế sáu kinh tám mạch của anh, khiến cho anh không thể thôi động đan điền, trở thành một kẻ tàn phế.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Vào thời khắc mấu chốt, là ông cụ nhà họ Liễu xuất hiện liều mạng già cứu được anh, bản thân ông cụ cũng bị thương nặng không đủ sức xoay chuyển trời đất, về nước không lâu thì qua đời, trước khi đi đã giao đứa cháu gái mình yêu thương nhất là Liễu Tuyên cho anh.



Nguyên nhân chính là như thế. Ba năm nay, dù Trần Mặc tiếp nhận bao nhiêu ánh mắt xem thường, thậm chí bị vợ và con xem thường, bị người chế giễu cũng không hề bị lay động, luôn ở bên cạnh bảo vệ vợ.





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






. . .



"Trần Mặc ta, hôm nay thề với trời, ta sẽ đòi lại gấp đôi tất cả những thứ đã mất đi!"





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Dứt lời, đợi lúc Trần Mặc mở hai mắt ra, cơn bão đột nhiên ngừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang