**********
Trần Mặc xách theo rau và thịt ba chỉ mua ở chợ về biệt thự.
Copy nội dung từ truyện app
Lúc anh vừa mở cửa ra, cảnh tượng trước mắt khiến anh phải trợn tròn mắt nhìn.
Trong phòng khách, một dáng người xinh đẹp đang dạy Hạt Gạo nhỏ khiêu vũ. Cô gái ấy chỉ mặc một bộ String bikini trên người, để lộ ra phần da trắng như tuyết vô cùng gây shock thị giác, tóc thì ướt sũng, cơ thể tản ra nhiệt, rõ ràng là vừa mới tắm xong.
Copy nội dung từ truyện app
Cô gái ấy là Liễu Phi Phi em họ của Liễu Tuyên, cả dáng người lẫn tính tình đều khá nóng.
“A!”
Copy nội dung từ truyện app
Tiếng hét chói tai của Liễu Phi Phi ngay lập tức vang khắp biệt thự. Sau đó cô ấy chạy về phía nhà tắm, vừa bước ra thì khuôn mặt đã tràn ngập tức giận.
“Trần Mặc! Lúc vào nhà anh không biết gõ cửa hả?”
Copy nội dung từ truyện app
Liễu Phi Phi rất bất mãn với những gì Trần Mặc đã làm trong ba năm vừa qua, thường hay cảm thấy bất công cho Liễu Tuyên.
Trần Mặc không biết làm sao đành nhún vai, đi đến phòng bếp: “Đây là nhà của tôi đó được không, thế thì tại sao tôi phải gõ cửa? Hơn nữa, cô mặc như vậy còn không biết khóa cửa, sao lại trách tôi?”
Copy nội dung từ truyện app
“Anh… anh còn dám cãi!”
Liễu Phi Phi tức không có chỗ trút: “Trần Mặc, anh đừng có nghĩ là anh và chị tôi lấy nhau thì anh sẽ trở thành người nhà họ Liễu. Tôi nói cho anh biết, chị của tôi ưu tú như vậy nên không thể nào ở với anh cả đời đâu. Anh có biết câu “cóc mà đòi ăn thịt thiên nga” nghĩa là gì không?”
Copy nội dung từ truyện app
“Không biết.” Đương nhiên là Trần Mặc không hề có ý định sẽ để ý tới cô em vợ quyền lực này. Anh lấy thịt ba chỉ ra, đặt xuống vòi nước rửa sạch, sau đó đặt lên trên thớt: “Có ở lại đây ăn cơm không? Hình như là tôi nhớ cô thích món miến hầm thịt mà tôi làm.”
“Anh…”
Copy nội dung từ truyện app
Liễu Phi Phi không biết nên nói cái gì nữa. Cái loại đàn ông tính tình thật thà này dù có cầm tám cây gậy đánh vào cũng không đánh rắm một tiếng, cảm giác cứ như khi mình dồn hết sức lực để đánh thì đến cuối cùng lại phát hiện ra mình đánh vào bịch bông.
“Cả ngày anh chỉ biết ăn ăn ăn, có ngày ăn chết anh luôn đi.”
Copy nội dung từ truyện app
Liễu Phi Phi hùng hổ rời đi, Hạt Gạo nhỏ ngồi trên sofa xem hoạt hình, thỉnh thoảng còn che miệng cười trộm.
Không bao lâu sau thì Liễu Tuyên đã về, sau khi thân mật một chút với Hạt Gạo nhỏ, vậy mà cô lại phá lệ đi vào phòng bếp giúp Trần Mặc nấu cơm.
Copy nội dung từ truyện app
Hai người một người nấu đồ ăn, một người thì nấu canh, chia nhau rõ ràng, không ai nói chuyện cả.
Liễu Tuyên không kìm được, quay đầu nhìn thẳng Trần Mặc: “Anh có thể nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra không?”
Copy nội dung từ truyện app
Dĩ nhiên Trần Mặc biết ý của Liễu Tuyên là muốn hỏi tại sao cách cư xử của anh ngày hôm nay lại khác với 3 năm đã cưới nhau.
Trần Mặc thở dài, anh đã đoán trước được Liễu Tuyên sẽ hỏi câu hỏi này rồi.
Copy nội dung từ truyện app
Nhưng mà Trần Mặc đã hứa với ông Liễu, vì một vài lý do mà việc này nếu không phải không thể làm gì khác được thì không thể nói cho cô biết. Trần Mặc đành phải ậm ờ giải thích: “Không phải là anh không muốn nói cho em biết, mà là lúc này nói với em thì không tốt cho em một chút nào. Trước khi lâm chung ông nội đã nói cho anh, chỉ có em mới có thể bảo vệ sản nghiệp của nhà họ Liễu, còn nhiệm vụ của anh chính là bảo vệ em không bị ai làm hại.”
Dường như Liễu Tuyên đã có được thông tin từ câu trả lời lấp lửng như có như không này. Chẳng lẽ ông nội đã sớm biết Trần Mặc có bản lĩnh lớn đến như vậy ư?
Copy nội dung từ truyện app
Nhưng vì sao lúc trước ông lấy cái chết ép cả hai phải cưới nhau lại không chịu nói cho cô biết lai lịch của Trần Mặc?
Liễu Tuyên không phải kiểu người thích gặng hỏi đến cùng, nếu Trần Mặc đã không muốn trả lời thì cô cũng sẽ không hỏi thêm nhiều.
Copy nội dung từ truyện app
Còn chưa đến 9h, Liễu Tuyên đã dỗ Hạt Gạo nhỏ đi ngủ, còn Trần Mặc chờ sau khi cả hai ngủ lại lặng lẽ ra khỏi biệt thự.
Nửa tiếng sau, anh dừng xe trước một ngôi nhà cũ nát, lấy từ phía sau xe dầu phộng, gạo, bột mì và những thứ khác ra.
Copy nội dung từ truyện app
Anh đẩy cánh cửa gỗ nặng nề, trong bóng đêm yên tĩnh, tiếng cửa từ từ mở ra nghe cực kì chói tai.
Trong nhà, dưới ngọn đèn vàng là một người đàn ông bị mất đi hai chân đang ngồi xe lăn. Anh ta trông vô cùng bẩn thỉu, toàn thân bốc lên mùi hôi thối, nhưng dáng vẻ lại có nét cương nghị.
Copy nội dung từ truyện app
“Anh đã đến rồi.”
“Ừm.” Trần Mặc bỏ mấy đồ trên tay xuống, ngồi lên chiếc giường ẩm thấp: “Đã lâu không lại đây thăm cậu, hôm nay không có chuyện gì nên đến đây chơi.”
Copy nội dung từ truyện app
Người đàn ông gật đầu: “Thời hạn 3 năm sắp hết, việc thu hồi của anh thế nào rồi?”
“Cũng được.” Trong mắt Trần Mặc mang theo một tia tiếc hận: “Nếu tôi có thể thu hồi sớm hơn một chút thì có lẽ hai chân của cậu…”
Copy nội dung từ truyện app
Không để Trần Mặc nói hết câu, bàn tay người đàn ông đó đã đặt lên vai anh: “Người anh em à, nếu không phải nhờ anh thì tôi đã chết từ lâu rồi, là anh cho tôi mạng sống thứ hai.”
“Ừm, không nói nữa, tôi đi trước đây, có dịp lại đến thăm cậu.”
Copy nội dung từ truyện app
“Đi đi!”
Người đàn ông đó tên là Sơ Dương. Vào nửa đêm của một năm trước, chính Trần Mặc đã đào ông ta ra từ đống rác.
Copy nội dung từ truyện app
Khi đó Sơ Dương bị người ta đánh gãy hai chân, cả người toàn là vết thương.
Là Trần Mặc đã đưa ông ta đến bệnh viện, hơn nữa còn khuyên ông ta phải sống.
Copy nội dung từ truyện app
Hai năm sau, khi nào Trần Mặc rảnh thì sẽ đến đây, mua cho ông ta một số thứ cần thiết cho cuộc sống.
Cái này cũng là nhờ hàng tháng Liễu Tuyên đều đưa phí sinh hoạt cho Trần Mặc, đó cũng là lý do vì sao Trần Mặc lại giành tiền lì xì của con gái.
Copy nội dung từ truyện app
Cả hai đều biết rất rõ bí mật của nhau.
Quay về biệt thự, Trần Mặc một lần nữa nằm lên giường. Anh nhìn trăng sáng ngoài cửa sổ, không lâu sau đã chìm vào mộng đẹp.
Copy nội dung từ truyện app
Cùng lúc đó, trong một tiểu khu xa hoa, Hàn Chinh đang nghiến răng nghiến lợi nói chuyện điện thoại với ông ba Dương.
“Anh Ba, anh có chắc chắn tên nhóc đó chính là tên chồng vô dụng của Liễu Tuyên không?”
Copy nội dung từ truyện app
“Làm sao tao biết được! Mẹ nó, tao nhất định sẽ không để nó sống yên.”
“Muốn nó không yên khó lắm! Chúng ta nhiều người như vậy còn không phải là đối thủ của nó, sáu thằng cầm súng đều bị nó đánh gãy xương.” Mặt Hàn Chinh như đưa đám, nhớ tới chuyện ngày hôm qua ở cao ốc Hải Long, trong lòng ông ta vẫn còn sợ hãi.
Copy nội dung từ truyện app
Truyện88.vip tran*g web cập nhật nhanh nhất
“Tao thấy mày bị nó dọa sợ rồi, đến cả sở trường của mày mà cũng quên? Không phải cơ sở phụ tùng ô tô được xây ở thành Bắc sao? Nơi đó đang khó khăn trong việc di dời các hộ gia đình…”
Copy nội dung từ truyện app
Không đợi ông ba Dương nói xong, Hàn Chinh đã vỗ thật mạnh vào đùi, bừng tỉnh hiểu ra nói: “Trời ạ, sao tôi lại không nghĩ tới! Tôi biết rồi anh Ba, tôi cúp đây!”
Hàn Chinh mặt mày hớn hở đứng dậy. Được lắm Liễu Tuyên, được lắm Trần Mặc, dám đối nghịch với tao, tao muốn xem xem cơ sở của mày có thể làm xong trước thời hạn không.
Copy nội dung từ truyện app
Lúc này, cửa phòng bị ai đó đá thật mạnh.
Cả người Hàn Đông đều là mùi rượu, tay ôm hai cô nàng trang điểm xinh đẹp bước từ bên ngoài vào.
Copy nội dung từ truyện app
Đừng nhìn Hàn Chinh ngoan độc với người ngoài như vậy nhưng ông ta lại hận không thể cưng chiều đứa con này trên lòng bàn tay. Năm nay Hàn Đông 21 tuổi, đi Ferrari thay đi bộ, còn có vệ sĩ đi theo.
Hàn Chinh làm như không nhìn thấy hai cô nàng, ngược lại rất quan tâm hỏi: “Con trai à, sao con lại đi uống rượu hả?”
Copy nội dung từ truyện app
Hàn Đông nấc một cái, ngã người xuống sofa: “Không uống rượu thì bố có thể cướp Liễu Tuyên về làm vợ tôi sao!”
Việc này trước kia anh ta đã từng nói, Hàn Chinh cũng đã khuyên rồi, nói Liễu Tuyên là Chủ tịch, gia sản lớn hơn anh ta rất nhiều, lại còn đã kết hôn. Nhưng mà không biết Liễu Tuyên đã yểm bùa chú gì lại khiến cho đứa con trai của ông ta mê mệt đến thế.
Copy nội dung từ truyện app
“Con tìm Liễu Tuyên?” Hàn Chinh nghi ngờ hỏi.
“Tôi tìm cô ấy được cái rắm gì, không phải cô ấy đã kết hôn rồi sao?” Hai tay của Hàn Đông trên người hai cô nàng không chút an phận: “Tôi chỉ tìm tên khốn Trần Mặc, không phải bố đã nói sẽ đáp ứng tất cả yêu cầu của tôi sao? Ngày mai bố hãy làm cho Trần Mặc biến mất đi thì Liễu Tuyên sẽ là của tôi!”
Copy nội dung từ truyện app
“Hả?” Hàn Chinh vội hỏi: “Con đi tìm Trần Mặc, con vậy mà lại đi tìm Trần Mặc! Con trai à, mau nói bố biết, tên đó có làm gì con không?”
“Nó đánh tôi.” Đôi mắt nhỏ của Hàn Đông đảo qua đảo lại: “Mấy tên vệ sĩ vô dụng không phải là đối thủ của nó. Nó không chỉ đánh tôi, nó còn mắng tôi là thứ cặn bã, nói nhà họ Hàn chúng ta đều là đồ bỏ đi.”
Copy nội dung từ truyện app
Hàn Chinh tức giận không kìm được. Trần Mặc mày thật ác độc, không chỉ đắc tội với tao mà còn dám xuống tay với con tao. Mày giỏi lắm, tao thật muốn nhìn thử mạng mày lớn tới cỡ nào!
“Con trai, con yên tâm, bố sẽ báo thù cho con!” Hàn Chinh đau lòng khuyên Hàn Đông: “Không cần buồn, không phải còn có hai cô em này ở với con sao?”
Copy nội dung từ truyện app
Thấy khổ nhục kế của mình đã thành công, Hàn Đông vui vẻ hẳn, vẫn vờ làm ra vẻ đau lòng lắc lắc đầu, chảy nước mắt: “Bỏ đi bố, tên Trần Mặc này quá ghê gớm, bố không phải đối thủ của nó. Cô gái này vẫn còn trẻ, tôi biết bố vì tôi mà phải trả giá rất nhiều, tôi để bố cùng với cô ấy một đêm đó!”
Hàn Chinh cực kì cảm động, đúng là con ruột mình đẻ ra, cái gì tốt cũng để lại cho mình…