**********
Đối với lính trinh sát, Trần Mặc vẫn hiểu khá rõ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Là một lính trinh sát ưu tú, bình thường phải nắm giữ các kỹ năng như bắn súng, đặt b, lái xe, điều tra, ẩn nấp, đánh lên, cận chiến. Ngoài ra tố chất cơ thể, đặt biệt là thể lực, nhất định phải cực kì hơn người.
Trừ mấy thứ đó ra, bọn họ còn tinh thông thuật ngụy trang, có trí nhớ tốt và có năng lực vẽ bản đồ, lại còn can đảm hơn người, tố chất tâm lý cực tốt, từng trải qua đợt huấn luyện phản trinh sát bắt buộc, có được năng lực thâm nhập vào lòng địch rất giỏi, năng lực sinh tồn ở dã ngoại cũng phải cực kì mạnh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đương nhiên, loại binh lính này đều là nhân tài không thể thiếu trong quân đội, cho dù lớn tuổi, bình thường cũng sẽ có một chức vụ trong quân.
Sau khi hỏi thăm mới biết được, anh chàng lính trinh sát này tên là Bạch Thiết Quân, phục dịch bảy năm, cuối cùng do tình báo sai nên có lần đã tạo ra tổn thất không nhỏ, vì không vừa lòng với việc xử phạt nên mới xin giải ngũ. Trần Mặc tận dụng triệt để, để cho Bạch Thiết Quân nhận chức phó bộ phận an ninh kiềm cả huấn luyện viên, để anh ta quản lý công việc trong công ty và huấn luyện bảo vệ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tất cả những bảo vệ còn lại được chia thành năm tiểu đội, do năm người khác nhau chỉ huy, phụ trách trông coi việc xuất nhập cảng của cỗng ty cùng với tuần tra các loại công việc trong nội bộ công ty.
Mặt khác, buổi sáng mỗi ngày đều sẽ thay phiên nhau kéo hai tiểu đội ra ngoài để tiến hành huấn luyện cơ thể.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bạch Thiết Quân cao tầm 1m7, làn da ngăm đen, để râu cá trê, thỉnh thoảng để tóc rồi, mang đến cho người ta một loại cảm giác trung thực.
Nhưng tuyệt đối đừng để vẻ bề ngoài của anh ta đánh lừa, lúc huấn luyện, người này hoàn toàn rập khuôn theo kiểu quân đội. Nếu kết thúc mà không hoàn thành nhiệm vụ, phạt, tư thế hành quân không đúng tiêu chuẩn, phạt, ngay cả gãi ngứa mà không báo cáo, cũng bị phạt.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mấy ngày ngắn ngủi, các anh em đều khổ không thể tả, cả đám đều mệt mỏi ỉu xìu. Lúc làm thủ tục nhận chức cho những bảo vệ này, vẫn xảy ra một vấn đề nhỏ. Ba mươi sáu bảo vệ ký tên lên hợp đồng mới, mà đãi ngộ cho các nhân viên an ninh trên hợp đồng được nâng cao hơn trước rất nhiều, còn có cả năm khoản thanh toẫn bảo hiểm nữa.
Việc này khiến bộ phận nhân sự rất không hài lòng. Họ cho rằng rõ ràng Trần Mặc đang lãng phí tiền tài của công ty, lập tức gọi điện thoại bảo cáo việc này cho Liễu Tuyên.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhưng Liễu Tuyên cũng không để ở trong lòng mà chỉ cười giải thích với trưởng bộ phận nhân sự: "Tôi đã giao vị trí trưởng bộ phận an ninh cho anh ấy rồi, vậy cứ để anh ấy mạnh tay làm đi. Anh cũng nhìn thấy chuyển kêu gọi đấu thầu rồi đó. Ban đầu những bảo vệ kia của chúng ta đều kết bè kết phái, hoàn toàn không có năng lực tác chiến, nếu như không có Trần Mặc, chúng ta còn không vào được cổng lớn gọi thầu đâu."
Tổng giám đốc đã nói như vậy rồi, cho dù bộ phận nhân sự còn có ý kiến trong lòng thì đương nhiên cũng phải im miệng không nói ra.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Văn phòng Lôi Minh trước kia bây giờ trở thành của Trần Mặc. Liễu Tuyến vùng tay lên, vốn định bỏ cũ thay mới hết đồ dùng và bố trí bên trong, ngoài ra còn đổi một loại phong cách trang trí khác nhưng đều bị Trần Mặc ngăn cản. "Không cần, bây giờ đã rất tốt rồi, nếu không người trong công ty lại nói em chẳng những dùng người không khách quan mà còn dành cho đãi ngộ đặc biệt đấy."
Lời của Trần Mặc khiến Liễu Tuyên rất không hài lòng. Chuyện tờ giấy kia còn chưa qua được bao lâu, lúc đầu Liễu Tuyên đã dần quên đi rồi, nhưng cố tình anh cứ lôi ra để nói. "Tùy anh." Câu nói lạnh như băng của Liễu Tuyên vừa dứt, cô liền quay người rời đi. "ở trong lòng em, anh vẫn còn không thể chịu nổi vậy sao?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trần Mặc cười khổ một tiếng, sau đó lấy điện thoại ra gọi. "Alo, xin chào, đây là khách sạn Thịnh Thế Liên Hoa." "Ngày 3/9 tôi muốn đặt bao hết!" "Vâng thưa anh, xin hỏi có mấy người, tôi sẽ lựa chọn phòng trước cho anh." "Tôi nói là tôi muốn bao cả khách sạn." "Cái gì? Anh, anh muốn bao cả khách sạn? Thưa anh, không phải anh đang nói đùa chứ?" "Tôi không nói đùa với cô, nếu không tin, tôi có thể đặt cọc trước." "Được rồi, thưa anh, tôi sẽ mời quản lý của chúng tôi ra nói chuyện với anh." Thái độ của nhân viên phục vụ rất kính cẩn lễ phép, không dám thất lễ, nhưng thật ra trong lòng lại cảm thấy đây là một cuộc điện thoại gây rối
Còn bao cả khách sạn nữa chứ. Khách sạn Thịnh Thế Liên Hoa là một khách sạn năm sao duy nhất ở thành phố Vân, trong đó không chỉ có trang trí tráng lệ mà còn có nhiều món ăn được vận chuyển từ nước ngoài tới bằng đường hàng không, ví dụ như bào ngư chấu Úc, của hoàng đế châu Âu, W..., giá cả cao đến đáng sợ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một câu đơn giản thôi, những người có thể tới nơi này ăn đều là kẻ có tiền. Nói chuyện với quản lý hai câu đơn giản, Trần Mặc lái xe đến khách sạn Thịnh Thế Liên Hỏa.
Bên trong phòng, Trần Mặc và quản lý ngồi ở trên ghế sofa trò chuyện.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhân viên phục vụ bưng lên một bình Thiết Quan Âm cao cấp, Trần Mặc khách khí nói cảm ơn. "Đừng khách sáo, mời anh thưởng thức." Nhân viên phục vụ rót đầy chén trà, mỉm cười rời khỏi căn phòng, nhưng trên mặt lại có vẻ khinh thường. Giả vờ, cứ tiếp tục giả vờ đi, mặc bộ đồ công nhân kia mà còn đòi bao hết toàn bộ khách sạn, tôi xem anh có thể giả vờ tới khi nào.
Bên trong phòng, Trần Mặc hắt hơi một cái.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi nói chuyện xong, quản lý bỗng chốc sững sờ. Ngày 3/9? Thời gian trùng hợp như vậy sao?
Ngày 3/9 ba năm trước, anh ta vẫn là một nhân viên phục vụ trong khách sạn, lúc ấy đã được tận mắt chứng kiến một đám cưới khiến cả đời anh ta khổng thể quên nổi. Cô dâu rất xinh đẹp, nghe nói còn là Tổng giám đốc của công ty nào đó, mà chú rể lại một nghèo hai trắng, còn không có một chút đổ cưới ra dáng nào. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !*!!
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong đám cưới, chú rể muốn nắm tay cô dâu lại bị cô dâu hất mạnh ra, vừa hất ra, cơ thể chú rể cực kì yếu ớt, trực tiếp ngã khỏi sân khẩu, khiến khách khứa tham gia đám cưới đều cười ẩm lên.
Một đám cưới tan rã trọng không vui, tin tức người đẹp Tổng giám đốc lấy một người chồng vô dụng cũng nhanh chóng được lan truyền, trở thành câu chuyện trước sau bữa ăn của không ít người. "Ý của anh là anh muốn bổ sung một đám cưới cho vợ mình đúng không?" "Đúng vậy, 3 năm trước tôi và cô ấy kết hôn ở đây, khi đó tôi không có cái gì, không có gì để cho cô ấy. Vào ngày kỷ niệm 3 năm kết hôn, tôi muốn đền bù cho cô ấy một đám cưới để đời." Trần Mặc nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nghe Trần Mặc nói vậy, quản lý càng xác nhận người đàn ông trước mắt chính là chú rể 3 năm trước. "Chúng tôi sẽ thỏa mãn mọi yêu cầu của khách hàng. Nhưng anh cũng biết đấy, giá cả ở khách sạn chúng tôi rất cao, mỗi ngày kinh doanh đều đạt hơn 100 nghìn tế. Nếu như anh bao toàn bộ khách sạn, còn muốn chúng tôi sắp xếp như anh vừa nói, sợ rằng sẽ tồn không ít..."
Trần Mặc biết ý của quản lý, trực tiếp lấy thẻ ngân hàng ra: "Tôi đến chính vì chuyện này, tôi ứng trước 500 nghìn tế, thừa thì hoàn lại mà thiếu thì bù thêm, anh xem có được không?" "Được chứ, được chứ." Quản lý không kìm được nuốt nước miếng, sau đó bảo nhân viên phục vụ cầm POS tới.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đây chính là một tấm thẻ tiết kiệm ngân hàng nông nghiệp bình thường. Phục vụ điền số tiền vào máy POS, cắm thẻ ngân hàng vào, sau đó để Trần Mặc điền mật mã.
Nhân viên phục vụ cũng không tin rằng Trần Mặc sẽ có nhiều tiền như vậy, nhưng khi POS hiện ra quét thẻ thành công, mắt cô ta trợn tròn. "Anh Trần, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ, có vấn đề gì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được." Quản lý vươn tay ra với Trần Mặc. "Được!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi hai người bắt tay, Trần Mặc đứng dậy rời đi.
Nhân viên vừa rồi coi thường Trần Mặc kia thấy anh ra khỏi phòng, lặng lẽ đưa cho Trần Mạc một tờ giấy, đồng thời nhỏ giọng nói: "Anh chẳng đẹp trai, đêm nay em không có chỗ để ngủ, anh có thể tốt bụng cho em ở nhờ được không?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trần Mặc không thèm nhìn cô ta một cái, cất bước ra khỏi khách sạn.
Quản lý vẫn luôn tiễn anh đến khi lên xe.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhìn Trần Mặc lải Audi Q7 rời đi, anh ta không nhịn được cảm thán, Thật sự là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây mà, chàng rể lúc trước bị người khác nhạo bảng, bây giờ vì muốn bổ sung một đám cưới cho vợ mình mà chi tận 500 nghìn tệ...
Còn nhân viên phục vụ kia thì cục kì không vui: "Không phải chỉ có vài đồng tiền bắn thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ...
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh