• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Trên con đường bên ngoài Ủy ban thôn, Trần Mặc lái một chiếc xe van, phía sau là bốn tên bảo vệ đang run rẩy. "Anh Trần, việc này thực sự không liên quan đến chúng tôi! Chúng tôi làm việc này cũng do không còn cách nào khác!" "Đúng vậy anh Trần, tha cho chúng tôi đi, chính trưởng bộ phận Lôi đã buộc chúng tôi phải làm tay trong cho bọn họ."



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Nghe vậy, Trần Mặc cười lạnh, hóa Lôi Minh cũng tham gia. Anh ta là trưởng bộ phận an ninh của công ty, xem ra toàn bộ bộ phận an ninh cần phải dọn dẹp sạch sẽ lại.



Trần Mặc không biết nhà của Hàn Chính ở đâu bèn đến công ty Bất động sản Chính Đông. "Ai bảo anh đậu xe ở đây? Anh có biết đây là đâu không? Biến khỏi đây nhanh!"



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Mặc đậu xe ngay trước cửa Chính Đông, nhân viên bảo vệ mở của số khiến trách. Anh mở cửa bước xuống xe, nói: “Tôi tìm Hàn Chinh.” “Cậu là ai? Tên của Tổng giám đốc Hàn là thứ mà cậu có thể gọi sao?"



Trần Mặc không nói nhiều, đi đến cửa sổ phòng bảo vệ, đấm một phát vào cửa sổ inox. Một tiếng nổ lớn vang lên, bốn mảnh kính vỡ vụn, cửa sổ bằng inox bị biến dạng.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Mặc mỉm cười nhìn nhân viên bảo vệ: "Phiền gọi điện cho Tổng giảm đốc Hàn của anh, nói có người tên Trần Mặc tìm ông ta.



Bảo vệ chân run lẩy bẩy, liên tục nói: "Được rồi, được rồi, tôi sẽ gọi ngay". “Ai? Trần Mặc?"



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!









Trong nhà, mặt Hàn Chính run rẩy, Trần Mặc chưa chết, ba tên giết người chuyên nghiệp mà ông ta tồn 1 triệu tệ để mời vậy mà cũng không thành công.



Vừa định cúp máy, giọng nói của Trần Mặc vang lên: "Tổng giám đốc Hàn, chào ông." “Trần Mặc, cậu muốn gì?"



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Mạc cười: "Ông sai người giết tôi, còn hỏi tôi muốn cái gì? Ông không thấy buồn cười sao?" “Cậu nói cái gì? Tôi nghe không rõ.



Giả vờ, tiếp tục giả vờ đi…...... “Tôi nói cho cậu biết Trần Mặc, cậu đừng có làm bậy, bây giờ là xã hội pháp luật.....



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Hàn Chính chưa kịp nói xong, Trần Mặc đã ngắt lời ông ta: "5 triệu tê."



Vốn định dạy cho Hàn Chịnh một bài học, nhưng trên đường đi, Trần Mặc lại cảm thấy không cần thiết.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Dù sao Hàn Chinh cũng không phải là đối thủ, sao phải đá cây ATM tự mò đến cửa chứ? Không sợ người khác quậy, chỉ cần ông đưa tiền cho tôi, lúc nào cũng chào đón ông. “5 triệu tệ gì?” Hàn Chinh chưa phản ứng kịp. "Nếu ông đưa tôi 5 triệu tệ tiền tổn thất tinh thần, tôi coi như chưa có chuyện gì xảy ra, ngược lại, tôi liền nói cho ông biết chuyện này."



Trần Mặc bây giờ thực sự rất cần tiền, bởi vì anh cảm thấy cần phải có sự hỗ trợ của đan dược, cố gắng cải thiện để sức mạnh trở lại như ban đầu.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Mặc không thành thạo trong việc luyện đan, chỉ biết một ít cơ bản.



Điều này bắt nguồn từ khi anh còn rất nhỏ, từng thấy một chút nào đó luyện đản, sau khi uống viên đan dược này, nghe nói có thể cải thiện rất nhiều tiềm năng và thể chất của con người. Lúc đó, người chú ấy đã yêu cầu Trần Mặc học thuộc lòng công thức này. Khi đó Trần Mặc khống có cố gắng, trí nhớ không rõ ràng, chỉ nhớ được một ít, công thức luyện đan cũng chỉ nhớ được 70% đến 80%.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Dù vậy Trần Mặc cũng muốn thử xem, chỉ khi trở lại với sức mạnh như trước thì anh mới có hy vọng trả thù.



Đừng nghĩ bây giờ trong lòng Trần Mặc bình tĩnh, nhưng sâu trong lòng anh vẫn luôn ẩn chứa ngọn lửa nóng rực, chỉ cần đến đúng thời điểm, ngọn lửa này cuối cùng sẽ bùng cháy thành ngọn lửa cuống bạo.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Có lẽ đến ngày đó, Trần Mặc sẽ trở về châu Phi để trả thù cho sự nhục nhã lúc trước...



Muốn luyện chế đan dược, chắc chắn phải mua lò luyện đan, còn có một số thảo dược quý hiếm, những thứ này đều rất tốn tiền, Trần Mặc bây giờ chỉ có vài nghìn đô, vốn chẳng đầu vào đâu.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Anh cũng ngại mượn Liễu Tuyên, đành phải dùng cách này. “5 triệu tệ, Trần Mặc cậu điên rồi sao? Đưa tiền cho cậu cũng được, nhưng số tiền này quá lớn.” “Vậy thì 10 triệu tệ, 5p nữa chuyển vào tài khoản của tôi.” “2 triệu tệ, đây là số tiền lớn nhất tôi có thể cho cậu.” Hàn Chịnh vừa nói vừa cảm thấy có chút may mắn, nếu Trần Mặc đã ra điều kiện, như vậy rõ ràng Trần Mặc sẽ không hại ông ta.





Nếu Trần Mặc thật sự muốn làm phiền ông ta, sợ rằng ông ta sẽ phải cùng gia đình bỏ trốn. “20 triệu tệ, thiếu một đồng tôi giết ông. Quên nói cho ông biết, lần trước con ông tìm tôi gây chuyện, tôi còn chưa tính số đó.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Hàn Chinh nghe vậy liền hoảng sợ. Đừng nhìn ông ta thường hay đánh mắng cấp dưới, nhưng đối với Hàn Đông quý tử của ông ta, hầu như là muốn gì được này. “Được, 5 triệu tệ, tôi chuyển ngay vào tài khoản cậu.” Hàn Chinh vội vàng nói.



Ba phút sau, điện thoại của Trần Mặc nhận được thông báo đã nhận được 5 triệu tệ.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Anh hé miệng cười một tiếng, để bốn tên bảo vệ xuống xe.



Cuộc nói chuyện giữa Trần Mặc và Hàn Chinh bốn người đều nghe rõ, họ đều biết rằng, tiếp theo anh sẽ tìm bọn họ tính số.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Một trong những tên bảo vệ sợ hãi tè ra quần, ngã khỏi ghế xe, mặt đầy máu, quỳ xuống trước mặt Trần Mặc cầu xin tha thứ: "Anh à, thật sự không liên quan đến em. Trưởng bộ phận Lôi đã ép chúng em, chúng em cũng không muốn làm điều này với anh đâu, anh Trần!" “Ép buộc? Các cậu sợ Lôi Minh mà không sợ tôi sao?" “Hả?” Lúc này, cả bốn người đều cảm thấy có một đám mây đen âm u vô hồn bao phủ trong lòng. Vào ngày đấu thầu, bốn người bọn họ đã được Lôi Minh chọn làm đội bảo vệ ưu tú đi theo để bảo vệ. Cập nhật nhanh nhất t*rên Truyện88.vip



Biểu hiện hôm đó của Trần Mặc, bọn họ cũng nhìn thấy ngay trước mắt.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Nhìn thấy Trần Mặc bước từng bước đến, sự sợ hãi trong lòng bốn người lên đến cực điểm. Ngoài miệng còn nói trong nhà còn cha mẹ già và con nhỏ.



Nhưng Trần Mặc chỉ đưa tay về phía xa, nói nhẹ: “Cút!”



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Bốn người như được ân xá, hoảng hốt chạy đi.



Bốn người này chỉ là những tên tay sai, giết bọn họ cũng vô dụng, trước tiên phải giải quyết Lỗi Minh.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Đầu tiên, anh gọi điện cho Liễu Tuyên, kể ngắn gọn cho cô nghe về những gì đã xảy ra tối nay, tất nhiên là không nói gì về việc đổi Hàn Chinh 5 triệu tệ. Liễu Tuyến nghe xong cũng giật mình, vội vàng hỏi Trần Mặc có sao không.



Đây là lần đầu tiên Liễu Tuyên quan tâm đến anh kể từ khi họ kết hôn được 3 năm. “Anh không sao, em cho anh số điện thoại di động của Lôi Minh và địa chỉ nhà của anh ta đi.” Trần Mộ ấm lòng nói. “Được, tôi có số điện thoại di động, địa chỉ nhà thì phải chờ một chút, bây giờ tôi phải đăng nhập máy tính vào mạng lưới của công ty để tra.'



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Vài phút sau, Trần Mặc nhận được tin nhắn của Liễu Tuyên.



Sau đó, Trần Mặc gọi cho Lôi Minh.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Nhưng mà đã trễ, không biết ai đã báo cho Lôi Minh, anh ta nghe được phong thanh nên đã tắt máy. Trần Mặc biết rằng Lôi Minh có thể đã trốn thoát, nhưng anh vẫn lái xe đến nhà Lôi Minh với tâm lý muốn thử xem. Tiểu khu Hoa Phong.



Theo tin nhắn của Liễu Tuyên, Trần Mặc đến trước của nhà Lôi Minh, phát hiện ra rằng cánh của chỉ khép hở, dường như có giọng nói từ bên trong.



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Xem ra tên này chưa kịp rời đi, Trần Mặc đẩy cửa đi vào.



Căn phòng rộng 120m vuông không có ai, giọng nói phát ra từ một chiếc radio trong phòng ngủ



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Mặc cau mày, tựa hồ cảm thấy có gì đó không đúng, trong lòng đột nhiên truyền đến một dự cảm xấu, vừa định quay người rời đi, liên nghe một tiếng đạp cửa thật mạnh vang lên.



Sau đó, hơn 10 cảnh sát vũ trang đầy đủ xông vào, tia hồng ngoại của súng chĩa thẳng vào giữa lông mày Trần Mặc. “Đ*... các anh không cần phải khoa trương như vậy chứ? Tôi chỉ ghé qua thôi.” Trần Mặc không nói nên lời. "Đừng nói nhảm, có người bảo anh đột nhập vào nhà ăn cướp..."



Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK