« Hảo hữu Hình Hồng Tuyền gặp phải Ngọc Thanh Tông truy sát, bản thân bị trọng thương, may mắn đào thoát »
« Hảo hữu Hình Hồng Tuyền gặp phải đồng môn truy sát, may mắn phản sát »
« Hảo hữu Hình Hồng Tuyền phản bội Thanh Minh ma giáo, gặp phải Thanh Minh ma giáo truy sát »
« Hảo hữu Hình Hồng Tuyền tăng hảo cảm với ngươi, độ hảo cảm trước mắt là 4 sao »
Hàn Tuyệt im lặng.
Bà nương này thật thảm a.
Điều kỳ quái nhất chính là mấy năm qua đi, độ hảo cảm của Hình Hồng Tuyền với hắn vẫn tăng trưởng.
Bọn hắn đều không có gặp lại!
Lòng của nữ nhân, khó mò như kim dưới đáy biển.
Không hiểu nổi.
Hàn Tuyệt nhìn một chút, tu vi của người cùng hắn sinh ra quan hệ đều không có tiến bộ.
Cái này rất sướng rồi.
Định trước một mục tiêu nhỏ, đó là vượt qua Hi Tuyền tiên tử.
Hàn Tuyệt tắt bảng giao diện thuộc tính, tinh thần phấn chấn, tiếp tục tu luyện.
. . .
Ba năm sau.
Hỏa linh căn của Hàn Tuyệt tu luyện tới Trúc Cơ cảnh tầng ba.
Đơn lẻ mà nói về nồng độ linh khí, Lôi Linh Trì có linh khí đậm đặc hơn so với phía ngoài, vì vậy tu luyện bên ngoài thì Hàn Tuyệt hao phí thời gian cũng dài hơn.
Chờ hắn tu luyện thổ, mộc, thủy, phong cũng tới Trúc Cơ cảnh tầng ba, còn phải cần khoảng mười hai năm.
Dù sao hiện tại hắn có 187 năm tuổi thọ, còn kịp!
"Chỉ có điều nếu tu luyện cả sáu hệ linh căn đến Trúc Cơ viên mãn, đoán chừng cũng phải tranh giành thời gian với đại nạn hết tuổi thọ."
Hàn Tuyệt yên lặng suy nghĩ.
Tu luyện sáu hệ, sở dĩ là thời gian tu luyện phải gấp sáu lần so với đơn hệ.
Hàn Tuyệt nghĩ đến Lôi Linh Trì.
Xem ra vẫn phải lợi dụng những loại Linh Trì này.
Bên trong Ngọc Thanh Tông ngoại trừ Lôi Linh Trì, còn có những Linh Trì khác, tổng cộng có tám loại thuộc tính, hai loại thuộc tính khác là kim, băng.
Không thể không nói, xác thực nội tình của Ngọc Thanh Tông cũng rất hùng hậu.
Như vậy cũng tốt, Hàn Tuyệt không cần đổi tông môn.
Mấy ngày sau.
Ngọc U Phong bỗng nhiên vang lên tiếng chuông.
Hàn Tuyệt mở mắt, lập tức đứng dậy.
Một khi gõ chuông, đại biểu Hi Tuyền tiên tử muốn triệu kiến các đệ tử.
Đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu.
"Hy vọng không có sự tình gì phiền toái, ta vẫn muốn tiếp tục tu luyện cơ mà."
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ đến.
Sau khi ra động phủ, hắn gặp được Thường Nguyệt Nhi.
"Sư đệ, đã lâu không gặp, ồ? Ngươi Trúc Cơ rồi hả?" Thường Nguyệt Nhi cười chào hỏi, ngay sau đó, nàng trừng lớn đôi mắt đẹp.
Nàng mới Trúc Cơ cảnh tầng hai, không nhìn thấu tu vi Hàn Tuyệt, nhưng có thể cảm giác được linh lực của Hàn Tuyệt rất mạnh, vượt xa so với tu sĩ Luyện Khí.
Hàn Tuyệt khiêm tốn cười nói: "May mắn, may mắn."
Thường Nguyệt Nhi âm thầm kinh hãi.
Chẳng lẽ sư đệ đã vượt qua ta?
Không thể!
Ta phải nắm chặt thời gian tu luyện, không thể bị sư đệ vượt mặt.
« Thường Nguyệt Nhi giảm hảo cảm với ngươi, độ hảo cảm hiện tại là 1.5 sao »
Hàn Tuyệt đầu đầy nghi vấn.
Giở trò gì?
Ta nói sai?
Thường Nguyệt Nhi cười ha hả mang theo Hàn Tuyệt lên núi, quan hệ hai người phảng phất vẫn như trước.
Ven đường, bọn hắn gặp những đệ tử Ngọc U Phong khác, bối phận Hàn Tuyệt nhỏ nhất, gặp người khác đều phải gọi sư huynh, sư tỷ.
Khác biệt với tưởng tượng của hắn, bên trong Ngọc U Phong cũng có những nam đệ tử khác, còn không ít, mỗi người đều khí vũ hiên ngang.
Tỉ lệ nam nữ không sai biệt lắm.
Một đoàn người đi đến quỳ lạy trước cửa lớn Ngọc U Điện.
Bọn họ kiên trì chờ đợi.
Lúc này, Hàn Tuyệt bị ánh mắt những người khác quan sát tới.
Có nhiều nữ đệ tử cũng nở nụ cười với hắn.
Chỉ có điều không có ai sinh ra hảo cảm với hắn.
Những đệ tử này đã khổ tu nhiều năm, không giống Thường Nguyệt Nhi chỉ gia nhập Ngọc U Phong sớm hơi vài năm so với Hàn Tuyệt.
Lần lượt có đệ tử chạy đến.
Đương lúc cửa lớn mở ra, Hàn Tuyệt tính toán một chút, tổng cộng có năm mươi sáu tên đệ tử.
Ngọc U Phong nhàm chán nhất mà cũng có nhiều đệ tử như vậy, đừng nói các phong khác.
Tu vi của đa số đệ tử đều cao hơn Hàn Tuyệt, khiến hắn không thể nhìn thấu.
Sau khi vào điện, Hàn Tuyệt yên lặng thối lui đến phía sau cùng.
Thân là tiểu sư đệ, hắn tự nhiên được xếp hạng dưới cùng, để tránh đắc tội với một vài sư huynh sư tỷ có lòng dạ hẹp hòi.
Trong điện đã bày xong từng cái bồ đoàn, chia làm hai hàng, để cho các đệ tử ngồi mặt đối mặt với nhau.
Hàn Tuyệt ngồi ở sau cùng, đối diện là Thường Nguyệt Nhi.
Thường Nguyệt Nhi nháy mắt ra hiệu với hắn, tựa như với tiểu hài tử.
Ngây thơ!
Hàn Tuyệt lặng lẽ dựng thẳng một ngón giữa (fu*ck you).
Thường Nguyệt Nhi không hiểu động tác này, còn tưởng rằng là ám hiệu, cũng hướng Hàn Tuyệt dựng thẳng ngón giữa.
Hàn Tuyệt: ". . ."
Lúc này, Hi Tuyền tiên tử mở miệng: "Chưởng giáo vừa ra quyết định, sau khi mười tám phong đấu pháp, ba phong có bài danh dưới cùng, phải tuyển ra mười tên đệ tử của phong mình tiến đến đối kháng Thanh Minh ma giáo, những năm này, Thanh Minh ma giáo liên tục phái gian tế tới tính kế Ngọc Thanh Tông, Chưởng giáo chuẩn bị phản kích."
Hàn Tuyệt quan sát biểu cảm của những người khác.
Phát hiện không có ai sợ.
Hả?
Chẳng lẽ Ngọc U Phong không phải xếp ba thứ hạng đầu đếm ngược sao?
Lúc trước Hàn Tuyệt vẫn nghĩ Ngọc U Phong là phong yếu nhất.
Đại đệ tử Liễu Tam Tâm cười nói: "Sư phụ, Ngọc U Phong chúng ta mặc dù không xuất chúng, nhưng một mực vẫn ổn tại mười vị trí đầu, không cần lo lắng."
Những đệ tử khác cũng phụ họa.
"Dù chúng ta vẫn điệu thấp, cũng không có khả năng gần cuối."
"Thanh Minh ma giáo thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo."
"Nghe nói ngoại môn có không ít mật thám của Thanh Minh ma giáo."
"Gần đây việc thu nhận đệ tử mới phải cẩn thận rồi, mật thám ma giáo thậm chí còn không tu luyện ma công."
"Đã sớm nên đối phó Thanh Minh ma giáo, ta mỗi lần ra ngoài rèn luyện, cũng gặp được người của bọn họ, kiêu ngạo đến cực điểm."
Hàn Tuyệt yên lặng nghe, không lên tiếng.
Hi Tuyền tiên tử nói: "Vi sư tự nhiên không lo lắng bài danh, nhưng việc này cũng biểu thị Ngọc Thanh Tông cùng Thanh Minh ma giáo sớm muộn sẽ có một trận chiến, gần đây nếu các ngươi có nhận nhiệm vụ, cũng nên nhận nhiệm vụ liên quan với Thanh Minh ma giáo, Ngọc U Phong tuy rằng điệu thấp, nhưng cũng không phải là không muốn dốc sức vì tông môn."
Chúng đệ tử gật đầu.
"Hàn Tuyệt." Hi Tuyền tiên tử bỗng nhiên kêu.
Hàn Tuyệt vội vàng đứng dậy.
Đệ tử khác đều sôi nổi nhìn hắn.
"Vào phong mấy năm, ngươi liền từ Luyện Khí cảnh tầng chín đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng ba, xem ra ngươi là thiên tài." Hi Tuyền tiên tử cười nói.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người biến sắc.
Tốc độ tu hành như vậy. . .
Hàn Tuyệt hồi đáp: "May mắn may mắn. . ."
Sư phụ, đồ nhi không muốn cao điệu a.
"Gần đây tông môn ra một cái kế hoạch bồi dưỡng, nhằm vào thiên tài kiệt xuất nhất của các phong, sẽ tập trung cùng bồi dưỡng ở một nơi, ngày sau cũng sẽ trở thành đại diện thế hệ trẻ của Ngọc Thanh Tông, vi sư muốn đề cử ngươi đi."
Hi Tuyền tiên tử cười mỉm nói, ánh mắt các đệ tử nhìn Hàn Tuyệt thay đổi.
Hàn Tuyệt trực tiếp quỳ xuống, kinh sợ nói: "Sư phụ, đồ nhi không muốn đi, đồ nhi có tài đức gì? Đồ nhi chỉ muốn ở lại Ngọc U Phong lặng lẽ tu luyện, không muốn tranh đoạt những danh lợi kia, huống hồ đồ nhi mới đến, cơ hội như thế cần phải dành cho các sư huynh sư tỷ!"
Vách đá cheo leo ắt có lừa dối!
Tâm lý Hàn Tuyệt bị bức bách.
Cho dù hắn thật sự là thiên tài số một, nhưng trải nghiệm của hắn còn rất cạn a.
Vừa mới tới liền trở thành đối tượng bồi dưỡng hạch tâm của tông môn, đây không phải cái bẫy thì là gì?
Chẳng lẽ Hi Tuyền tiên tử đang thử dò xét hắn?
Nếu như hắn là nội gián của Thanh Minh ma giáo, nhất định sẽ bắt lấy cơ hội lần này.
"Thật sao?" Hi Tuyền tiên tử híp mắt hỏi.
Hàn Tuyệt gật đầu nói: "Tuyệt đối không dám nói bậy!"
Hi Tuyền tiên tử gật đầu.
Hàn Tuyệt thở dài một hơi, cũng ngồi xuống.
Ánh mắt các đệ tử khác nhìn hắn trở nên nhu hòa.
« Liễu Tam Tâm sinh ra hảo cảm với ngươi, độ hảo cảm hiện tại là 1 sao »
Quả nhiên!
Đại sư huynh muốn đi!
Cũng đúng, loại chuyện này nếu để cho đệ tử khác nhận, mặt mũi của đại sư huynh biết đặt chỗ nào?
Hi Tuyền tiên tử nhìn Liễu Tam Tâm, nói: "Vậy sẽ do ngươi đi, ngươi là đại đệ tử Ngọc U Phong, cũng không được sinh sự gây chuyện."
"Đồ nhi hiểu rõ!"
Liễu Tam Tâm nở nụ cười, đệ tử khác đều sôi nổi chúc mừng gã.