Mục lục
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Tuyệt cực kỳ khẩn trương.

Hắn cố gắng biểu hiện ra sự vui mừng, tùy thời đề phòng Hình Hồng Tuyền ra tay.

Hình Hồng Tuyền bỗng nhiên đi tới, nắm chặt tay của hắn, hưng phấn cười nói: "Không hổ là ngươi, đúng là vật cát tường của ta!"

"Ngươi cao hứng thì tốt rồi."

« Hình Hồng Tuyền tăng hảo cảm với ngươi, có thể kết làm đạo lữ, độ hảo cảm hiện tại là 3 sao »

Hàn Tuyệt thấy hiện ra hàng chữ này, hắn cười khổ.

Chỉ có điều Hình Hồng Tuyền không có nhìn thấu, nàng vượt qua Hàn Tuyệt, nhặt đan phổ lên, bắt đầu xem.

Nàng tựa hồ đang tìm cái gì.

Hàn Tuyệt lo lắng chờ đợi không yên.

Muốn ra tay hay không?

Nếu để cho Hình Hồng Tuyền mang đan phổ đi, hắn sẽ không được phần thưởng kiếm pháp.

Hình Hồng Tuyền dường như bị thương, khí tức rất không ổn định.

Phế một tay của nàng?

Làm cho nàng biết khó mà lui.

Ngay lúc Hàn Tuyệt do dự, một trận gió lạnh từ cửa chính cuốn tới.

Hàn Tuyệt không kịp phản ứng, bị đụng bay, nện lên vách tường, bắn ngược rơi xuống đất.

Cũng không đau.

Mặc dù nhìn rất dọa người.

Hàn Tuyệt định thần nhìn lại, Thiết lão!

Cổ của hắn nghiêng một cái, chân phải khẽ run rẩy, giả vờ hôn mê bất tỉnh.

"Bỏ đan phổ của ta xuống!"

Thiết lão trầm giọng nói, ngữ khí lạnh như băng.

Hình Hồng Tuyền lạnh lùng nói: "Ngươi vậy mà trở về!"

Thiết lão mặt không chút thay đổi nói: "Ta đã trở lại từ sớm, nhưng chỉ là một mực chờ ngươi hiện thân, lúc trước ta vừa về đến thì thấy hai người các ngươi, nhiều năm như vậy, các đệ tử khác cũng không tiếp nhận nhiệm vụ của ta, mà các ngươi lại nhận, khẳng định có chuyện ẩn ở bên trong."

Dứt lời, Thiết lão ra tay mãnh liệt, một chưởng đánh về phía Hình Hồng Tuyền.

Bên trong lòng bàn tay của gã dán một trương phù bằng giấy.

Hình Hồng Tuyền vô thức nhảy ra, trong lòng bàn tay Thiết lão bắn ra lôi điện, hóa thành lưới điện cuốn lấy Hình Hồng Tuyền.

Thiết lão tiến một bước đá tới, đá bay Hình Hồng Tuyền ra ngoài.

Gần như là lập tức, Thiết lão đã đoạt lại đan phổ.

Hình Hồng Tuyền rơi xuống đất, toàn thân nàng run rẩy.

Thiết lão thừa thắng xông lên, Hình Hồng Tuyền vội vàng chạy trốn.

Hai người nhanh chóng lao ra.

Hàn Tuyệt nằm trên mặt đất do dự có nên đứng dậy hay không.

Không thể!

Nếu đứng dậy, thì không thể rửa sạch được tội.

Hàn Tuyệt cũng nghĩ muốn trốn.

Nhưng quá nguy hiểm, hắn thậm chí không biết nên trốn hướng nào.

Hắn kiên trì chờ đợi.

Trọn vẹn trôi qua một giờ, Hàn Tuyệt nhịn không được gãi gãi bờ mông.

Hắn bỗng nhiên cảm giác được một cỗ khí tức đang đến gần lầu các.

Thiết lão!

Hàn Tuyệt không dám nhúc nhích.

Thiết lão đi vào trong lầu.

Gã nhìn Hàn Tuyệt, không khỏi nhíu mày.

Hàn Tuyệt đột nhiên ho khan.

Thiết lão đi đến ngồi xuống một cái ghế phía trước, lẳng lặng quan sát kỹ Hàn Tuyệt.

Hàn Tuyệt cố gắng tiếp tục diễn.

Hắn ôm lấy đầu đứng lên.

Mờ mịt nhìn chung quanh, vừa nhìn thấy Thiết lão, hắn lập tức vui mừng.

"Thiết lão! Người rốt cuộc trở về!"

Cổ Hàn Tuyệt co rụt lại, khẩn trương nhìn.

Hắn cẩn thận hỏi: "Ma nữ kia đi đâu rồi?"

Thiết lão mặt không cảm xúc nhìn hắn.

Hàn Tuyệt vội vàng đứng lên, cúi đầu đối diện Thiết lão, bộ dáng lo lắng bất an.

Hàn Tuyệt đang đánh cuộc!

Đánh cuộc Thiết lão cũng không có phát hiện Hình Hồng Tuyền giao lưu cùng hắn.

Nếu phát hiện, thì Hàn Tuyệt chỉ có thể liều mạng.

"Nàng đã nói với ngươi như thế nào?" Thiết lão dò hỏi.

Hàn Tuyệt không dám giấu giếm, thành thật trả lời.

"Hừ, nàng muốn bồi dưỡng ngươi trở thành phu quân, thật sự là trò cười."

Thiết lão bị tức mà nở nụ cười, cảm thấy tiểu tử này đang nằm mơ.

Hắn cẩn thận dò xét Hàn Tuyệt.

Ồ.

Đúng là có biến đổi.

Tiểu tử này thật sự đã biến đổi thành tuấn tú rồi, nhìn qua dung nhan và ánh mắt, không chút nào kém cỏi so với đệ tử nội môn.

Biến hóa quá lớn!

Chẳng lẽ. . .

Thiết lão thò tay, bắt lấy cổ tay phải Hàn Tuyệt, cẩn thận cân nhắc.

Hàn Tuyệt rất khẩn trương, chuẩn bị tùy thời ra tay.

"Tiểu tử này không có linh căn, cũng không có tu vi, chẳng lẽ là ta quá lo lắng?"

Thiết lão yên lặng suy nghĩ, thấy bộ dáng Hàn Tuyệt kinh sợ, hắn không khỏi nhớ tới phụ mẫu của Hàn Tuyệt, tâm tình lập tức khó chịu.

Gã tức giận nói: "Cút về ngủ!"

Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm, vội vàng hành lễ.

Hắn nhanh chóng rời khỏi lầu các.

Thiết lão lại bắt đầu thu dọn trong phòng.

. . .

Trở lại trong phòng, Hàn Tuyệt lặng lẽ trên giường.

« Bởi vì ngươi không trợ giúp Hình Hồng Tuyền trộm lấy đan phổ, ngươi thành công đạt được kiếm pháp —— Tuyệt Chỉ Thần Kiếm »

Tâm tình Hàn Tuyệt vui thích, rốt cuộc có thủ đoạn bảo mệnh!

Hắn lập tức lựa chọn truyền thừa.

Một cỗ ký ức dũng mãnh vào trong óc của hắn.

Tuyệt Chỉ Thần Kiếm không tính là võ học, mà là pháp thuật, lấy ngón tay làm kiếm, chuyển hóa linh lực thành kiếm khí.

Hàn Tuyệt có ngộ tính kiếm đạo tuyệt đỉnh, ngay trong đêm đó đã học xong pháp thuật này.

Bất quá hắn không có lộ ra, bảo trì điệu thấp như cũ.

Ngày thứ hai.

Sau khi Hàn Tuyệt rời giường, nghe những nô bộc khác nói Trương Cáp chết rồi.

Nghe nói bị chết vô cùng thê thảm, thất khiếu chảy máu.

Nam tu sĩ canh giữ ở của vườn dược thảo cũng rời đi từ sáng sớm, tối hôm qua tựa hồ đã xảy ra chuyện lớn.

Hàn Tuyệt không khỏi mặc niệm cho Trương Cáp.

« Hình Hồng Tuyền tăng hảo cảm với ngươi, có thể kết làm đạo lữ, độ hảo cảm hiện tại là 3.5 sao »

Hàn Tuyệt sửng sốt.

Độ hảo cảm tại sao lại tăng trưởng?

Không hiểu thấu!

Chỉ có điều trong thời gian ngắn, Hình Hồng Tuyền sẽ không dám xuất hiện trở lại, Hàn Tuyệt có thể an tâm tu luyện.

. . .

Nửa tháng sau.

Thiết lão lại rời khỏi vườn dược thảo.

Mười năm gần đây, tần suất gã ra ngoài càng ngày càng nhiều.

Hàn Tuyệt nghe Vương lão đầu nói, Thiết lão tựa hồ sắp đến đại hạn, đang tìm dược liệu tăng trưởng tuổi thọ.

Không phải ai cũng đồng dạng như Hàn Tuyệt, có thể nhẹ nhõm đột phá không ngừng.

Tu vi của Thiết lão kẹt tại Luyện Khí cảnh tầng bảy, không cách nào tăng trưởng nữa.

Cái này chính là sự khác biệt của tư chất.

Thiết lão là phàm nhân tu tiên điển hình, muốn nghịch thiên cải mệnh.

Hàn Tuyệt cầu nguyện trong lòng, hy vọng lão nhân này chết trên đường.

Sở dĩ hắn ngoan độc như vậy, là bởi vì hắn chú ý tới độ cừu hận của Thiết lão đối với chính mình, vẫn là 1 sao như cũ.

Địch nhân tiềm ẩn a!

. . .

Thoáng chớp mắt.

Hai năm qua đi.

Hàn Tuyệt hai mươi tuổi đã tu luyện bốn hệ linh căn tới Luyện Khí cảnh tầng chín.

Chỉ cần đem lôi, hỏa linh căn cũng tu luyện tới Luyện Khí cảnh tầng chín, là hắn có thể bắt đầu chuẩn bị đột phá Trúc Cơ cảnh.

Nhưng chung quanh vườn thảo dược không thu được lôi linh khí và hỏa linh khí.

Hàn Tuyệt hiểu rõ cần phải ra bên ngoài.

Đêm hôm đó, hắn lặng lẽ rời đi.

Hàn Tuyệt còn một nghìn khối linh thạch thượng phẩm chưa có lấy ra, đó là nguồn tự tin để hắn đi lại trong tu chân giới.

Trên đường đi, Hàn Tuyệt vừa đi, một bên dụng thần thức tìm kiếm chung quanh.

Hắn chuẩn bị trực tiếp đi bái Ngọc Thanh Tông, trở thành đệ tử Ngọc Thanh Tông.

Ngọc Thanh Tông có lẽ sẽ không cự tuyệt một gã tu sĩ Luyện Khí cảnh tầng chín.

Sáng sớm hôm sau.

Hàn Tuyệt rốt cuộc tìm được sơn môn của Ngọc Thanh Tông.

Ngọc Thanh Tông, trên dãy núi ở giữa sơn cốc, tiên vụ tràn ngập, hai cái tượng đá cực lớn đứng thẳng trước sơn môn, tượng đá rất giống Kỳ Lân.

"Đứng lại, xuất ra tông lệnh." Một gã đệ tử Ngọc Thanh Tông nâng kiếm trong tay, nói ra.

Tổng cộng có bốn gã đệ tử canh giữ cốc khẩu vào Ngọc Thanh Tông, tu vi đều là Luyện Khí cảnh tầng năm.

Hàn Tuyệt tắt công năng ẩn tàng, chắp tay nói: "Tại hạ Hàn Tuyệt, là một tán tu, Luyện Khí cảnh tầng chín, muốn bái nhập Ngọc Thanh Tông, không biết có phương pháp hay không?"

Luyện Khí cảnh tầng chín!

Bốn gã đệ tử lập tức thay đổi thái độ.

Đệ tử cầm kiếm nói một tiếng với đệ tử bên cạnh, đệ tử kia nhanh chóng rời đi.

"Ngươi chờ một chút, ta cho người đi truyền tin với chấp sự ngoại môn rồi." Đệ tử cầm kiếm mở miệng nói.

Hàn Tuyệt nói cám ơn một tiếng.

Bên trong Ngọc Thanh Tông, ngoại trừ Thiết lão, không có tu sĩ khác biết rõ tên của hắn, Thiết lão còn chưa trở lại, rất có thể chết ở bên ngoài, vì vậy Hàn Tuyệt cũng không lo lắng lộ ra thân phận.

Dù sao hắn không có làm qua sự tình nguy hại Ngọc Thanh Tông, không thẹn với lương tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK