Mục lục
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bị lôi võng quấn lại, Diệp Tam Lang vô cùng tuyệt vọng, gã vội vàng quay đầu kêu lên: "Ta nhận thua! Ta đầu hàng! Đừng giết ta!"

Hàn Tuyệt thi triển Lục Đạo Hấp Hồn, hút Nguyên Anh của gã vào trong tay.

Sáu đạo linh lực bao bọc Nguyên Anh, như là gông xiềng vô hình, khiến Diệp Tam Lang không thể động đậy.

Hàn Tuyệt xoay người, hắn đi đến chỗ chiến đấu khi nãy, tìm được nhẫn trữ vật của Diệp Tam Lang, rồi quay về động phủ Tiên Thiên.

Hắc Ngục Kê mở mắt, tò mò nhìn người tí hon trong tay Hàn Tuyệt.

Diệp Tam Lang cực kỳ sợ hãi, Nguyên Anh nho nhỏ đang lạnh run.

Hàn Tuyệt thả gã xuống mặt đất, chính mình lại ngồi ở trên giường, từ trên cao nhìn xuống gã.

"Tóm lại Thoa Y Thánh Giáo có ý đồ gì?" Hàn Tuyệt hỏi.

Diệp Tam Lang cắn răng nói: "Thôn tính Ngọc Thanh Tông, trước bắt các thiên tài Ngọc Thanh Tông, chờ sau khi Ngọc Thanh Tông bị diệt, những thiên tài này không có chỗ để đi, chỉ có thể gia nhập Thánh Giáo."

Hàn Tuyệt tiếp tục hỏi: "Chỉ nhằm vào Ngọc Thanh Tông, hay là cả Tu Chân giới?"

"Toàn bộ Tu Chân giới. . ."

"Các ngươi có lá gan rất lớn a, vậy trong Thoa Y Thánh Giáo có Hóa Thần hay không?"

"Dĩ nhiên là có. . ."

Diệp Tam Lang thành thật trả lời, đứng trước sinh tử, gã đã bất chấp.

"Có tu sĩ Dung Hư cảnh không?" Hàn Tuyệt híp mắt hỏi.

Diệp Tam Lang bất đắc dĩ nói: "Đó là cảnh giới trong truyền thuyết, cá nhân ta chưa nghe nói bên trong Thánh Giáo có tu sĩ cảnh giới này, nhưng giáo chủ từ lâu đã là Hóa Thần cảnh đỉnh phong."

"Thoa Y Thánh Giáo mạnh như vậy, tại sao vẫn luôn núp trong bóng tối?"

"Dù cường thịnh trở lại, cũng không thể nào trực tiếp chống lại toàn bộ Tu Chân giới, cuộc giáo huấn thê thảm từ ngàn năm trước khiến giáo chủ của chúng ta trở nên rất cẩn thận."

"Đám thiên tài của Ngọc Thanh Tông bị giam giữ ở chỗ nào?"

"Cái này. . . Ta thật sự không biết, ta chỉ là một gã chấp sự bình thường. . ."

Nguyên Anh cảnh tầng bảy còn bình thường?

Hàn Tuyệt cảm thấy Thoa Y Thánh Giáo rất nguy hiểm.

Hù chết ta rồi!

Diệp Tam Lang cẩn thận nói: "Tiền bối, van cầu người tha cho ta, ta không dám nữa. . . Ta thề, về sau không bao giờ tới Ngọc Thanh Tông lần nào nữa!"

« Diệp Tam Lang đối với ngươi sinh ra cừu hận, độ cừu hận hiện tại là 6 sao, không chết không thôi »

Hàn Tuyệt nhíu mày.

Tiểu tử, đường sống của ngươi hẹp lại rồi a!

Hàn Tuyệt giơ tay lên cực nhanh, bắn ra Tuyệt Chỉ Thần Kiếm, trực tiếp tru diệt Nguyên Anh của Diệp Tam Lang.

Hắc Ngục Kê thấy một màn này, sợ tới mức thân gà run cầm cập.

Đây là lần đầu tiên nó thấy Hàn Tuyệt ra tay giết địch.

Sau khi Diệp Tam Lang chết, Hàn Tuyệt bắt đầu kiểm kê nhẫn trữ vật của gã.

Không hổ là cường giả Nguyên Anh cảnh tầng bảy, tài sản bị béo phì a!

Nhẫn trữ vật này rất lớn, linh thạch chồng chất thành từng tòa núi nhỏ, pháp khí, công pháp bí tịch, đan dược... có đủ mọi thứ, cũng không thiếu thiên tài địa bảo.

Trước tiên Hàn Tuyệt nhìn qua một lượt các công pháp bí tịch, đều là công pháp và pháp thuật ma đạo, hắn không nhìn trúng.

Về phần pháp khí, cũng dành cho ma tu sử dụng.

Hàn Tuyệt bắt đầu kiểm tra đan dược.

Rất nhanh, hắn phát hiện đan dược có thể tăng trưởng tu vi Nguyên Anh cảnh, sáu đạo linh lực chui vào bên trong viên đan dược này, cảm thụ được mênh mông linh khí.

Hàn Tuyệt lập tức phục dụng.

. . .

Hai năm sau.

Hàn Tuyệt đột phá đến Nguyên Anh cảnh tầng sáu.

Hắc Ngục Kê đã thành một con gà trống lớn thần tuấn, linh trí của nó cũng phát triển đến trình độ đứa trẻ bảy tám tuổi, có thể nói tiếng người.

Đáng nhắc tới chính là, lúc Hắc Ngục Kê tu luyện ra một tia yêu lực, vậy mà được truyền thừa một loại công pháp Yêu Tộc, chính nó rất ngạc nhiên.

Hàn Tuyệt lại hiểu rõ, đây là công pháp Yêu Thánh kiếp trước của nó.

Như vậy cũng tốt, Hàn Tuyệt sẽ không cần dạy bảo quá nhiều.

Lý Khanh Tử lại đến viếng thăm Hàn Tuyệt, đều nói về sự tình Thoa Y Thánh Giáo .

Dạo gần đây, Thoa Y Thánh Giáo dường như biến mất, không hề nhằm vào Ngọc Thanh Tông, Lý Khanh Tử cuối cùng đã điều tra được địa điểm giam giữ những thiên tài của Ngọc Thanh Tông.

Lý Khanh Tử muốn mời Hàn Tuyệt ra tay.

Hàn Tuyệt nghiêm túc nói: "Có lẽ đây là kế điệu hổ ly sơn, một khi ta rời khỏi, nếu Thoa Y Thánh Giáo đột kích, các ngươi chống đỡ được sao? Nên biết rằng cao thủ Nguyên Anh ở trong Thoa Y Thánh Giáo, chẳng qua chỉ là cấp bậc chấp sự."

Lý Khanh Tử trầm mặc.

Cũng rất có thể.

Nói như vậy, cho dù cứu được những thiên tài kia cũng vô dụng, vì làm gì còn tông môn để mà về!

"Hay là ta tự thân xuất mã, Hàn trưởng lão, thủ hộ Ngọc Thanh Tông thì giao cho ngươi rồi." Lý Khanh Tử nghiêm túc nói.

Hàn Tuyệt gật đầu nói: "Trừ phi gặp phải cường giả Dung Hư cảnh, nếu không ai tới cũng đừng nghĩ tấn công được Ngọc Thanh Tông!"

Lý Khanh Tử nghe được câu này, mặt mày hớn hở.

Xem ra trong khoảng thời gian vừa qua, Hàn Tuyệt đã mạnh hơn nữa!

Lý Khanh Tử vừa lòng thoả ý rời đi.

Hàn Tuyệt suy nghĩ một chút, mở ra mô phỏng thí luyện.

Hắn thiết lập tu vi Đoạn Thông Thiên thành Hoá Thần cảnh tầng chín.

Hàn Tuyệt chỉ miễn cưỡng chiến ngang tay.

Khiến cho trong lòng Hàn Tuyệt hoảng sợ.

Mô phỏng thí luyện cũng chỉ điều chỉnh được tu vi, nhưng công pháp của Hóa Thần cảnh tầng chín chắc chắn đã khác xa với Hóa Thần cảnh tầng một, sự chênh lệch về pháp thuật hay thần thông cũng là rất lớn.

Nếu Đoạn Thông Thiên chân chính tu luyện tới Hóa Thần cảnh tầng chín, thực lực khi đó tuyệt đối mạnh hơn so với trong mô phỏng thí luyện.

Huống hồ, Đoạn Thông Thiên dựa vào Tiêu Ách mới đột phá đến Hóa Thần cảnh, thực lực có chút cảm giác rỗng ruột, không cứng cáp so với tu sĩ tự mình đột phá Hóa Thần.

"Ta nhất định phải nắm chắc thời gian thành tựu Hóa Thần, nếu không muốn ngủ cũng không an tâm."

Hàn Tuyệt âm thầm suy nghĩ.

Hắn ấn mở quan hệ nhân tế xem xét tình hình của hảo hữu.

« Đồ đệ Dương Thiên Đông gặp phải Thoa Y Thánh Giáo tập kích »x29

« Hảo hữu Chu Phàm gặp phải Thoa Y Thánh Giáo tập kích »x48

. . .

Đồ nhi đáng thương, đến bây giờ vẫn còn bị đánh.

Hàn Tuyệt cũng không quá lo lắng, bị tập kích nhiều lần như vậy, mà còn chưa chết!

Điều này nói rõ cái gì?

Thoa Y Thánh Giáo quý trọng nhân tài, không nỡ giết.

Chẳng lẽ Thoa Y Thánh Giáo cũng không phải là ma đạo?

Hàn Tuyệt lặng lẽ nghĩ đến.

Không lâu, hắn tiếp tục tu luyện.

Đồ nhi hãy cố gắng chịu đựng!

Vi sư đang khắc khổ tu luyện, chờ vi sư nắm chắc, chắc chắn đi cứu ngươi!

. . .

Trong một tòa lầu các u ám, bốn gã thoa y nhân ngồi vây quanh trước bàn.

Bọn họ đều đội mũ che kín dung nhan.

Một người trong đó trầm giọng nói: "Tại sao Diệp Tam Lang còn chưa quay về?"

Những người khác cùng mở miệng.

"Chẳng lẽ gặp bất trắc?"

"Diệp Tam Lang là cao thủ Nguyên Anh cảnh tầng bảy, trong Ngọc Thanh Tông ngoại trừ Trảm Thần trưởng lão, không ai có thể giữ chân được gã, huống chi còn có mật thám cùng nội ứng ngoại hợp."

"Vị mật thám kia rốt cuộc là ai?"

"Không rõ ràng, chỉ có Diệp Tam Lang mới biết, mỗi một vị mật thám ngoại trừ giáo chủ thì chỉ có một người được liên lạc."

"Giáo chủ quá cẩn thận, nếu là ta, đã trực tiếp san bằng Ngọc Thanh Tông, còn những tên đệ tử Ngọc Thanh Tông, ai không phục thì giết!"

Bốn người bắt đầu trách cứ giáo chủ Thoa Y Thánh Giáo.

Theo bọn họ nhận định, Trảm Thần trưởng lão của Ngọc Thanh Tông tuy mạnh, nhưng không thể nào là đối thủ của giáo chủ, huống hồ Thoa Y Thánh Giáo ngoại trừ giáo chủ, còn có những cường giả Hóa Thần khác.

Phanh!

Cửa phòng bỗng nhiên bị đạp tung.

Một gã nam tử mặc kim y, bước đi nghênh ngang vào trong phòng, trên kim y của gã có thêu hoa văn hổ báo, đầu đội ngọc quan màu lam bạc, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sáng ngời, hai đầu lông mày lộ ra một cỗ ngạo ý.

Bốn vị thoa y nhân tức giận, đập tay lên bàn rồi đứng dậy.

"Lớn mật!"

Gã này quá mức trẻ trâu, muốn làm hổ báo trường mẫu giáo đây mà!

Một người trong đó trực tiếp rút đao, chuẩn bị bổ về phía nam tử kim y.

Nam tử kim y ánh mắt lạnh lẽo, một luồng uy áp kinh khủng bộc phát ra, cả tòa lầu các kịch liệt run rẩy, bốn gã thoa y nhân sợ hãi, không dám nhúc nhích.

Một người trong đó cắn răng hỏi: "Các hạ là ai?"

Nam tử kim y vẻ mặt không chút thay đổi nói: "Tại hạ là Hoàng Cực Hạo của Chu Tước Kiếm Tông, nghe nói các ngươi tới từ Thoa Y Thánh Giáo, đúng lúc, ta đang muốn khiêu chiến Thoa Y Thánh Giáo, các ngươi hãy nói, cứ điểm Thoa Y Thánh Giáo ở chỗ nào?"

Hoàng Cực Hạo!

Bốn người đã sợ tới mức biên độ run rẩy rất lớn.

Dạo gần đây, danh khí Hoàng Cực Hạo thật sự là quá lớn!

Một tên thoa y nhân bỗng nhiên nói: "Nếu chúng ta nói, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng nếu ngươi đi khiêu chiến Ngọc Thanh Tông trước, chúng ta có thể nói rõ vị trí sơn môn của Thánh Giáo ."

. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK