"Thiết lão đã xảy ra chuyện?" Vương lão đầu cẩn thận hỏi.
Tuy rằng Thiết lão hỉ nộ vô thường, nhưng Vương lão đầu đã theo mấy chục năm, tự nhiên không hy vọng Thiết lão gặp chuyện không may.
Nữ tu sĩ lắc đầu nói: "Dạo gần đây Ngọc Thanh Tông có ma tu lẻn vào, ngoại môn đặc biệt để cho hai người chúng ta tới bảo hộ, các ngươi không cần lo lắng."
Vương lão đầu vừa nghe, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lão chắp tay hành lễ, sau đó xoay người rời đi.
Hai tên tu sĩ riêng phần mình tách ra, ngồi xuống tu luyện ở hai bên gốc cây tại cửa chính vườn dược thảo.
Bọn họ bắt đầu thổ nạp, quanh thân xuất hiện gió lốc mà mắt thường có thể thấy được.
Có lẽ đó là linh khí.
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ đến, sau đó tiếp tục tưới nước.
. . .
Ngày thứ hai.
Hàn Tuyệt tiếp tục lắc xúc xắc.
« Tư chất linh căn: Không »
Hàn Tuyệt trợn mắt.
Hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, cũng không hoảng hốt, dù sao đã lắc ra bốn cái vận khí Tiên Thiên đỉnh cấp, tư chất linh căn có thể lắc từ từ.
Hai vị tu sĩ gia nhập cũng không có thay đổi sinh hoạt của bọn nô bộc trong vườn dược thảo.
Cuộc sống buồn tẻ vẫn cứ tiếp diễn.
Hàn Tuyệt mỗi ngày ngoại trừ làm việc, chính là rèn luyện thân thể, đổ xúc xắc.
Ngày thứ ba.
Xúc xắc lay động!
« Tư chất linh căn: Không »
Lợi hại!
Quá coi trọng ta rồi!
Hàn Tuyệt thầm mắng trong lòng.
Ngày thứ tư.
« Tư chất linh căn: Ngũ hành tạp linh căn, thành tựu khó vượt qua Trúc Cơ »
Hừ, phù hợp với phàm nhân tu tiên.
Hàn Tuyệt lắc đầu.
Hắn muốn lắc tiếp, đánh chết cũng không thể phàm nhân tu tiên.
Thì cứ như vậy, Hàn Tuyệt mỗi ngày rèn luyện, mỗi ngày lắc xúc xắc.
Đại đa số thời điểm đều là tạp linh căn.
Hắn không có nản lòng, tin tưởng cuối cùng có thể lắc được tư chất linh căn nghịch thiên.
Tu tiên muộn một chút cũng không sao.
Dù sao hắn không có kẻ thù.
. . .
Hai năm sau.
Thiết lão trở lại, hai vị tu sĩ hành lễ cáo từ.
Toàn bộ nô bộc tập hợp tới, quỳ lạy Thiết lão.
Thiết lão thân mặc hắc bào, hai bên hông đeo hai cái hồ lô, tóc đen trắng đan xen lẫn nhau, khuôn mặt âm lệ, khiến người ta nhìn thấy sẽ không có ấn tượng tốt.
"Cũng không tệ lắm, không có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn."
Thiết lão nhìn chung quanh một vòng, thoả mãn cười nói.
Bọn nô bộc thở phào nhẹ nhõm, cũng nở nụ cười.
Thiết lão nhìn Hàn Tuyệt cùng với những thiếu niên khác bên cạnh hắn.
"Bốn người các ngươi đi theo ta."
Thiết lão chỉ một cái, rồi đi đến lầu của gã.
Hàn Tuyệt chính là một trong bốn người.
Bọn hắn lập tức đuổi theo.
"Muốn an bài cho chúng ta chịu trách nhiệm một bộ phận của khu vườn sao?" Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ đến.
Hắn bỗng nhiên chú ý tới trong tay áo Thiết lão đang rỉ máu.
Hàn Tuyệt lập tức kinh hãi.
Chẳng lẽ Thiết lão bị thương rồi, muốn bắt bọn hắn luyện chế con rối hoặc đan dược?
Kiếp trước Hàn Tuyệt đã từng đọc không ít tiểu thuyết tu tiên, hắn ấn tượng sâu nhất một câu chính là đạo hữu chết bần đạo không chết.
Đối với tu sĩ mà nói, không có gì quan trọng hơn so với tính mạng của mình.
Hàn Tuyệt càng nghĩ càng sợ, hắn lại không dám trốn, chỉ có thể cố gắng kiềm chế.
Sau khi vào phòng, một tên thiếu niên đóng cửa phòng lại.
Thiết lão ngồi trên thủ tọa, quan sát bốn người Hàn Tuyệt.
"Các ngươi đưa tay qua đây." Thiết lão mở miệng phân phó.
Bốn người Hàn Tuyệt đều sôi nổi nâng tay phải lên.
Thiết lão sờ soạng từng người một chút.
Hàn Tuyệt nổi da gà rồi.
"Chỉ có ngươi có linh căn, những người khác trở về đi."
Thiết lão nói với một gã thiếu niên rất cường tráng.
Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm.
Sáng sớm hôm nay, hắn lắc đổi mới tư chất linh căn, hôm qua còn là tứ linh căn, hôm nay trực tiếp lắc không có.
Không nghĩ tới nhân họa đắc phúc.
Hàn Tuyệt đồng cảm nhìn thoáng qua thiếu niên cao to cường tráng.
Trương Cáp, một gã rất thích bồ câu, là hài tử của Vương lão đầu.
Hai vị thiếu niên còn lại tức thì hâm mộ nhìn Trương Cáp.
Trương Cáp vừa chờ mong, vừa lo lắng không yên.
Thiết lão không cho phép nô bộc tu luyện, nhưng đây là lần đầu tiên kiểm tra linh căn của bọn nô bộc.
Sau khi rời khỏi lầu, Hàn Tuyệt không để ý tới hai vị thiếu niên thảo luận, trở về tiếp tục làm việc.
Từ nay về sau, Trương Cáp không cần làm việc nữa.
Nguyên lai hắn được Thiết lão thu làm đồ đệ, khiến cho những nô bộc khác càng thêm hâm mộ và ghen ghét.
Hàn Tuyệt không hâm mộ chút nào.
Khẳng định có lừa dối!
Trước nuôi sau giết!
Hàn Tuyệt thấy rất may mắn vì mình không bị chọn trúng.
Hắn có hệ thống, không cần bái sư.
. . .
Thoáng chớp mắt, lại qua hai năm.
Nửa năm trước Thiết lão vừa rời khỏi vườn dược thảo, gã đi rồi, hai vị tu sĩ lúc trước đến đây thủ hộ vườn dược thảo lại tới.
Trương Cáp ngày nay đã là tu sĩ Luyện Khí, còn bắt chuyện cùng hai vị tu sĩ kia.
Hiện tại toàn bộ nô bộc cũng đến chiêm ngưỡng hắn.
Cũng may Trương Cáp như thường ngày vội vàng tu luyện, cũng không có ức hiếp những nô bộc khác.
Bọn họ cuối cùng cả đời vẫn là nô bộc, Thiết lão thường xuyên ra ngoài, bọn họ cũng không được rời khỏi vườn dược thảo, không có tranh chấp lợi ích, vì vậy rất ít mâu thuẫn.
Hàn Tuyệt đã mười lăm tuổi, điệu thấp như trước.
Trong bốn năm, tư chất tốt nhất hắn từng lắc được là tam linh căn, có thể luyện đến Kim Đan cảnh.
Kim Đan cảnh tính là cái gì!
Mục tiêu của Hàn Tuyệt là trường sinh bất tử, thành tiên thành thần.
Buổi sáng một ngày.
Hàn Tuyệt không đếm xỉa tới lắc xúc xắc, không có ôm chờ mong, cũng súc miệng như mọi ngày.
« Tư chất linh căn: Thủy, mộc song linh căn, tư chất trác tuyệt, có hi vọng tu luyện tới Nguyên Anh cảnh »
Song linh căn?
Nguyên Anh cảnh?
Nhưng chỉ là có hi vọng?
Hàn Tuyệt cắt một tiếng, hoàn toàn không động tâm.
Hắn mới mười lăm tuổi, còn có thể lắc tiếp mười lăm năm.
Tiếp tục lắc!
. . .
Xuân đi thu tới.
Lại một năm qua đi.
Mỗi buổi sáng Hàn Tuyệt vẫn trước sau như một đổ xúc xắc.
« Tư chất linh căn: Sáu đạo linh thể, bao hàm phong, hỏa, thủy, thổ, mộc, lôi linh căn đỉnh cấp, gia tăng vận khí »
Tại đây?
Hàn Tuyệt vô thức cắt một tiếng.
Đợi đã nào...!
Xác định!
Hàn Tuyệt trừng to mắt, hô hấp cũng dồn dập lên.
Đến rồi!
Trọn vẹn mười sáu năm!
Rốt cuộc lắc ra tư chất linh căn mà nhân vật nam chính trong sảng văn nên có!
Hàn Tuyệt dụi dụi con mắt, cẩn thận xác nhận.
Linh căn đỉnh cấp!
Còn là sáu loại thuộc tính linh căn đỉnh cấp!
"Thở. . ."
Hàn Tuyệt nỗ lực bình phục tâm tình.
Rút cuộc đã tới!
Chính là cái này!
Đây mới là tư chất linh căn hắn cần!
Hàn Tuyệt không có lập tức nhấn vào bắt đầu Du Hí Nhân Sinh, hắn sợ động tĩnh quá lớn, dù sao cửa ra vào còn có hai vị tu sĩ thủ hộ ở đó.
"Vấn đề đã đến, ta phải đợi tới khi nào?"
Hàn Tuyệt xoắn xuýt nghĩ.
Trước mắt hắn bỗng nhiên hiện ra một hàng chữ:
« Có thể chọn một địa phương nhỏ, hệ thống hỗ trợ tạo ra kết giới, tu sĩ ngoài kết giới không thể phát giác được biến hóa trong kết giới »
Hàn Tuyệt vui mừng, hắn lập tức đi tới trước cửa, xác định toàn bộ nô bộc đã vào vườn dược thảo, hắn đóng cửa phòng.
Hắn đứng trong phòng, kiểm tra danh sách thuộc tính, ngón tay run run rẩy rẩy nhấn vào dòng dưới cùng « Nhấn vào bắt đầu Du Hí Nhân Sinh ».
Nhấn vào thành công!
Danh sách thuộc tính biến đổi.
Một nhóm hàng chữ xuất hiện ở trước mắt Hàn Tuyệt:
« Bắt đầu Du Hí Nhân Sinh »
« Hồi tưởng lại kinh lịch nhân sinh »
« Hàn Tuyệt, ngươi sinh ra trong một tông môn tu tiên ở phàm trần, từ nhỏ lớn lên, dung nhan tuyệt thế, được người yêu thích, cha mẹ của ngươi vứt bỏ ngươi lúc còn nhỏ, bên trong tối tăm, tựa hồ có an bày vận mệnh cho ngươi, trên kiếm đạo ngươi có thiên phú tuyệt đỉnh vượt trội thế nhân, ngươi thường xuyên có thể cảm thụ đến sáu loại lực lượng thần bí ẩn chứa trong Thiên Địa, mà người thường sờ không được, nhìn không thấy. . . »
« Cho đến hôm nay, ngươi ngoài ý muốn thức tỉnh truyền thừa của Tiên Đế, đạt được công pháp tuyệt thế « Lục Đạo Luân Hồi Công », bởi vậy ngươi bước lên con đường tu hành. »
« Mời lựa chọn lộ tuyến tu hành chủ yếu của ngươi »
« Một, kiếm tu »
« Hai, lôi tu »
« Ba, thổ tu »
« Bốn, hỏa tu »
« Năm, thủy tu »
« Sáu, mộc tu »
« Bảy, phong tu »