Mục lục
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Thanh Minh ma giáo chạy tán loạn, nội môn Ngọc Thanh Tông bắt đầu tĩnh dưỡng nguyên khí, thành trì nội môn bị phá hư cũng cần xây dựng lại.

Các đệ tử cũng không quá bi thương, ngược lại rất hưng phấn.

Bên trong Ngọc Thanh Tông vậy mà ẩn núp một đại năng có thể dễ dàng tru sát Hóa Thần!

Trưởng lão chấp giáo mười tám phong nói tình hình chiến đấu với các đệ tử của mình, về thân phận Hàn Tuyệt, bọn họ không có lộ ra, chỉ nói ra danh tiếng Trảm Thần trưởng lão.

Trảm Thần trưởng lão!

Trải qua cuộc chiến hôm nay, danh hào này trở thành biểu tượng để đám đệ tử Ngọc Thanh Tông sùng bái nhất!

Tất cả mọi người đều hiếu kỳ về Trảm Thần trưởng lão.

Chập tối ngày hôm đó.

Ngọc U Phong.

Sau khi Hi Tuyền tiên tử trấn an các đệ tử, bảo tất cả bọn họ lui ra, chỉ để lại Hàn Tuyệt.

Tuy rằng đám đệ tử Ngọc U Phong mắt thấy Hàn Tuyệt ra tay, nhưng không cho rằng Hàn Tuyệt chính là Trảm Thần trưởng lão.

Bao gồm cả Thường Nguyệt Nhi cũng nghĩ như vậy.

Trước khi đi ra, Thường Nguyệt Nhi nhìn Hàn Tuyệt.

Trải qua kiếp nạn như vậy, Hàn Tuyệt vẫn bình tĩnh trước sau như một.

Trong nội tâm nàng bội phục.

Nàng định chờ đợi Hàn Tuyệt ở bên ngoài, có lời muốn nói.

Cửa lớn Ngọc U Điện đóng lại.

Trong điện chỉ còn lại Hàn Tuyệt cùng Hi Tuyền tiên tử.

Hi Tuyền tiên tử đã khôi phục lại trang dung, khuynh quốc khuynh thành như trước, giống như tiên nữ trên trời.

Nàng trực tiếp quan sát kỹ Hàn Tuyệt.

Hàn Tuyệt cúi đầu, trong lòng cũng không phải sợ hãi.

Hiện tại vô luận hắn làm chuyện gì, Ngọc Thanh Tông chắc chắn sẽ không trục xuất hắn.

Hi Tuyền tiên tử cũng không có lý do trách cứ hắn.

"Ngươi không có gì muốn nói sao?" Hi Tuyền tiên tử hỏi.

Hàn Tuyệt ngẩng đầu, nghi ngờ nói: "Ta muốn nói gì?"

Hi Tuyền tiên tử khẽ nói: "Ngươi đến cùng là người nào, tại sao tới Ngọc Thanh Tông?"

Lý Khanh Tử có thể không so đo, nhưng nàng là sư phụ nên phải biết rõ ràng.

Đồ đệ còn mạnh hơn so với sư phụ, bây giờ nàng làm sư phụ kiểu gì?

Thảo nào người này vẫn luôn không cần nàng dạy bảo. . .

"Về sau ta nên gọi ngươi là Hàn đạo hữu đi?"

Đối mặt Hi Tuyền tiên tử trêu chọc, Hàn Tuyệt bất đắc dĩ, nói: "Đồ nhi thật không có bối cảnh gì, có lẽ người từ chỗ Thiết sư đệ đã biết rõ ràng lai lịch của ta, phải chăng người không tin thiên phú của ta?"

Hi Tuyền tiên tử híp mắt nói: "Mặc dù ngươi thiên tư tuyệt luân, nhưng năng lực của ngươi từ đâu mà có? Cũng không thể tự mình bế quan ngộ ra được."

Nguyên Anh trảm Hóa Thần, quá không hợp thói thường rồi!

Có thể nói là mới nghe lần đầu.

Dù Hi Tuyền tiên tử tin tưởng, chưởng giáo cùng các trường lão khác cũng không tin.

Lão tử ta có hệ thống, có nói ngươi cũng không hiểu hoặc không tin, Hàn Tuyệt thầm nghĩ như thế!

"Vậy ta nói với người, người cũng đừng nói ra ngoài, lúc còn nhỏ ta từng được một vị tiên nhân báo mộng, nói ta thiên tư tuyệt luân, nhất định thành tiên thần, nhưng vận mệnh gập ghềnh, gặp nhiều trắc trở, cho nên ta không dám trêu chọc ra sự tình gì, mỗi ngày chỉ bế quan." Hàn Tuyệt nghiêm túc nói.

Hi Tuyền tiên tử trầm mặc.

Hàn Tuyệt cũng không lên tiếng.

Thật lâu.

Hi Tuyền tiên tử mở miệng lần nữa: "Đã như vậy, vì sao lần này ngươi phải đứng ra? Ngọc Thanh Tông cũng không có hậu đãi ngươi, ta tin rằng ngươi cũng không có xem Ngọc Thanh Tông là nhà."

Hàn Tuyệt hồi đáp: "Quả thực như thế, nhưng ta sống một trăm năm, người mà ta để trong lòng không nhiều lắm, vừa vặn đều ở Ngọc Thanh Tông, trong đó có người quan trọng nhất với ta còn muốn cùng Ngọc Thanh Tông đồng sanh cộng tử."

Độ hảo cảm nhanh chóng phát triển!

« Hi Tuyền tiên tử tăng hảo cảm với ngươi, độ hảo cảm hiện tại là 3.5 sao »

Lúc này mới 3.5 sao?

Không hổ là sư phụ ta, đúng là không giống như những nữ tử khác!

Càng cao lãnh, ta càng thích!

Hàn Tuyệt cảm khái trong lòng.

Hi Tuyền tiên tử nói sang chuyện khác hỏi: "Vậy sau này có dự định gì? Tiếp tục bế quan?"

"Ừ, nói không chừng tên ma đầu Dung Hư cảnh kia lúc nào cũng có thể giết tới, ta phải nắm chắc thời gian trở nên mạnh hơn."

"Vậy ngươi đi đi."

"Ừ."

Hàn Tuyệt đứng dậy rời đi.

Chẳng biết tại sao, trong lòng của hắn không khỏi có chút tiếc nuối.

Lúc đi tới cửa, hắn quay đầu hỏi: "Sư phụ, đại nạn của ngươi tới chưa?"

Hi Tuyền tiên tử ngẩn người, hỏi: "Ngươi có ý gì?"

Nguyền rủa ta chết?

"Ta nghĩ đến Thiết sư đệ, ta không hy vọng sư phụ rời khỏi nhân thế, nếu thật có ngày đó, hy vọng sư phụ thông báo sớm một tiếng."

Hàn Tuyệt nói rất thật lòng.

Hi Tuyền tiên tử tức giận nói: "Cút đi, tính mạng của vi sư còn rất dài."

Hàn Tuyệt vội vàng chạy đi.

Hi Tuyền tiên tử lắc đầu bật cười.

Nàng không khỏi nhớ tới chiến đấu giữa trưa hôm nay, đến bây giờ còn cảm thấy tựa như một giấc mộng.

Không nghĩ tới trong các đệ tử của nàng vậy mà ẩn núp nhân vật lợi hại như thế.

Nhưng mà tiểu tử này lại coi nàng là người trọng yếu nhất.

Như thế khiến nàng thật bất ngờ.

. . .

Bỏ ra nửa canh giờ, Hàn Tuyệt rốt cuộc thoát khỏi Thường Nguyệt Nhi dây dưa, trở lại động phủ của mình.

Đang ngồi đang trên giường gỗ quen thuộc, Hàn Tuyệt duỗi cái lưng mệt mỏi.

"Thật sự là một ngày ngoạn mục, ta thật sự quá mạnh mẽ."

Hàn Tuyệt đắc ý cười nói, một kiếm chém chết đại tu sĩ Hóa Thần, loại cảm giác này khỏi phải nói, đúng là rất sảng khoái!

Nhất là đám người cao tầng Ngọc Thanh Tông, thái độ đối với hắn trước sau tương phản. . .

Đây là trang bức mà trong các tiểu thuyết thường xuyên viết sao?

"Quả nhiên, vẫn luôn bế quan tu luyện là rất đúng, nếu lúc trước ta tu luyện ít hơn vài năm, thì đã không theo kịp cơ hội như vậy."

"Nhất định phải dùng hết toàn lực tu luyện."

Hàn Tuyệt lặng lẽ nghĩ đến.

Nếu kiếp nạn này phát sinh ở một hai năm trước, hắn còn chưa đột phá đến Nguyên Anh cảnh, vậy khẳng định hắn đánh không lại Đoạn Thông Thiên.

Đến lúc đó chỉ có thể chạy trốn, thì những nữ tử có thể trở thành đạo lữ dự bị của hắn đều phải chết.

Nghĩ tới đây, tâm khổ tu của Hàn Tuyệt càng thêm kiên định.

Trước khi vô địch tuyệt đối, hắn phải dùng tất cả thời gian để tu luyện.

Dù Đoạn Thông Thiên đã chết, nhưng vẫn còn nguy hiểm tiềm ẩn.

Ngự Yêu Ma Tông!

Hàn Tuyệt ý chí chiến đấu tràn đầy.

Hắn phải trước lúc Ngự Yêu Ma Tông đuổi đến báo thù, vượt qua tất cả mọi người của Ngự Yêu Ma Tông!

Hàn Tuyệt vừa nghĩ, vừa vào trạng thái tu luyện.

. . .

Nửa năm thoáng cái đã qua.

Nội môn Ngọc Thanh Tông khôi phục như lúc ban đầu, thương thế của đám người Lý Khanh Tử cũng khỏi hẳn, bọn họ bắt đầu điều động rất nhiều đệ tử đánh Thanh Minh ma giáo.

Hàn Tuyệt không có bị kinh động, Hi Tuyền tiên tử cũng không có phái đệ tử đến tìm Hàn Tuyệt.

Đoạn Thông Thiên, Trương Khốn Ma đã chết, luận về chiến lực, Thanh Minh ma giáo tất nhiên đánh không lại Ngọc Thanh Tông!

Trên tâm lý, Ngọc Thanh Tông cũng chiếm ưu thế tuyệt đối.

Một năm sau.

Dưới sự tiến công cường thế của Ngọc Thanh Tông, Thanh Minh ma giáo liên tiếp bại lui, thậm chí chạy trốn khỏi đại bản doanh của tông môn.

Tu Chân giới Đại Yến kinh ngạc!

Uy danh Ngọc Thanh Tông tăng lên rất cao!

Tu vi của Hàn Tuyệt cũng đạt tới Nguyên Anh cảnh tầng hai.

Bỏ ra hai năm rưỡi thời gian, mới nâng cao một tầng.

Tiểu cảnh giới của Nguyên Anh cảnh quả nhiên không dễ dàng đột phá.

Nhưng mà so với trước kia, tốc độ tu hành tăng nhanh không ít, bởi vì hiện tại Hàn Tuyệt không cần tu luyện đơn lẻ từng linh căn, mà trực tiếp hấp thu sáu loại linh khí, chuyển hóa thành sáu đạo linh lực!

Từ sau khi đột phá Kim Đan cảnh tầng chín, hắn đã có thể tu luyện như vậy, đối với tu hành Nguyên Anh cảnh mà nói, giống như là thần trợ.

Một ngày này.

Thường Nguyệt Nhi đến viếng thăm.

"Tông môn thu thập cho ngươi không ít thiên tài địa bảo, có thể giúp tăng lên linh khí trong động phủ, ta tới giúp ngươi trồng, còn có trận pháp tụ linh." Sau khi Thường Nguyệt Nhi vào động phủ, mở miệng cười nói.

Nàng đã biết được Trảm Thần trưởng lão của Ngọc Thanh Tông chính là Hàn Tuyệt.

Lúc biết tin tức này, độ hảo cảm của nàng trực tiếp tăng trưởng đến 5.5 sao!

Tin tức này là nàng biết được từ trong miệng Hi Tuyền tiên tử, cho nên không hề hoài nghi.

Hàn sư đệ quả nhiên là thiên tài trước nay chưa từng có!

Không!

Thiên kiêu chi tử (con cưng của trời)!

Hàn Tuyệt gật đầu, nói: "Làm phiền sư tỷ."

Thường Nguyệt Nhi bắt đầu bận rộn, một bên bày trận, một bên cười nói: "Ngươi đã là Trảm Thần trưởng lão, ta còn có thể xứng làm sư tỷ của ngươi sao?"

Hàn Tuyệt cười nói: "Chỉ cần sư tỷ chăm chú tu luyện, không làm cá ướp muối, thì vĩnh viễn là sư tỷ của ta."

Độ hảo cảm cũng cao như vậy, làm sao có thể cự tuyệt như trước?

Thường Nguyệt Nhi lại không xấu!

Nhưng tạm thời Hàn Tuyệt không muốn nói đến chuyện yêu đương, cố gắng tu luyện mới là chính đạo.

Cho nên hắn hy vọng dẫn bọn nữ tử ưa thích mình cùng lên con đường khổ tu.

Song. . . cùng nhau tu luyện sao?

Nghìn năm khổ tu cái dạng kia!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK