Hàn Tuyệt cùng Hình Hồng Tuyền đi vào một chỗ vắng vẻ trong rừng, Hàn Tuyệt lo lắng bất an, sợ Hình Hồng Tuyền nói ra yêu cầu muốn làm cái chuyện kia.
Hình Hồng Tuyền quay người nhìn hắn, ánh mắt sáng rực.
Hàn Tuyệt không dám đối mặt.
Hình Hồng Tuyền cười, nói: "Tiểu ca, không cần khẩn trương, ta cũng không phải là làm khó dễ ngươi, ta muốn hỏi ngươi một chút, ngươi cam nguyện làm nô bộc trong vườn dược thảo này cả đời sao?"
Hàn Tuyệt trầm mặc.
Tiếp theo chính là muốn ta cúi đầu, hay làm đồ chơi trên tay ngươi?
Hình Hồng Tuyền tiến lên một bước, ghé vào lỗ tai hắn nói ra: "Giúp ta làm một chuyện, ta dẫn ngươi tu tiên, thoát khỏi thân phận phàm nhân."
"Chuyện gì?"
Bờ môi Hình Hồng Tuyền khẽ trương khẽ hợp, cũng không có thanh âm truyền ra, nhưng Hàn Tuyệt lại nghe được rành mạch.
"Giúp ta lấy được đan phổ của Thiết lão, ta mang ngươi rời khỏi Ngọc Thanh Tông, tiến về Ma giáo, về sau ta sẽ đối đãi thật tốt với ngươi, là thủ hạ ta, ngươi sẽ không thiệt thòi, nếu là tư chất của ngươi không tệ, đạt được tu vi, thậm chí chúng ta có thể kết thành đạo lữ."
Truyền Âm Thuật!
Hàn Tuyệt trừng to mắt.
Bà nương này lại là ma tu!
Hàn Tuyệt nhốn nháo rồi.
Việc này cũng không phải là nói giỡn, nếu hắn đồng ý, sẽ đắc tội Ngọc Thanh Tông.
Nếu hắn cự tuyệt, Hình Hồng Tuyền tuyệt đối sẽ không cho hắn đi ra mảnh rừng này.
Thiết lão không có ở đây, nơi đây chỉ là ngoại môn Ngọc Thanh Tông, hắn đoán chừng dù gọi nát cuống họng cũng không có người nghe để tới tiếp ứng.
Hình Hồng Tuyền cũng không thúc giục, đi vòng quanh Hàn Tuyệt, kiên nhẫn chờ đợi.
Hàn Tuyệt đang cân nhắc phần thắng nếu chống lại Hình Hồng Tuyền.
Đều là Luyện Khí cảnh tầng bảy, hắn không có pháp thuật, pháp khí, làm sao có thể thắng được tu sĩ có kinh nghiệm như Hình Hồng Tuyền?
Không thể đối phó cứng rắn.
Hàn Tuyệt giả bộ sợ hãi, nói: "Ta không biết vị trí của vật kia, huống hồ còn có Trương Cáp ở đó. . ."
Hình Hồng Tuyền mặt lộ vẻ hài lòng, Hàn Tuyệt cũng không nói hai chữ đan phổ, cho thấy hắn cũng thông minh.
"Không sao, còn thời gian, ta có thể đợi ngươi." Hình Hồng Tuyền nhẹ giọng cười nói.
Nàng lấy ra một viên đan dược, nói: "Đan này có thể giúp ngươi khai mở linh căn, ngươi ăn vào trước, coi như lễ gặp mặt."
Hàn Tuyệt nhìn viên đan, giống như viên sô-cô-la.
Tệ nhất chính là độc dược!
Hàn Tuyệt không có biện pháp cự tuyệt, chỉ có thể cho vào miệng.
Hắn dùng linh lực bao trùm đan dược, tránh cho đan dược hòa tan.
Sau khi nuốt vào trong bụng, Hàn Tuyệt há mồm, cố ý cho Hình Hồng Tuyền thấy, hưng phấn nói: "Đa tạ tiên tử! Ta nhất định xuất toàn lực!"
*chửi thề*!
Chờ ta tu luyện một năm nữa, cho ngươi biết thế nào là lợi hại!
Hàn Tuyệt tuyệt đối không có khả năng cứ như vậy mà gia nhập ma giáo.
Hắn muốn trường sinh bất tử, cũng không phải là mạo hiểm cả đời.
Hình Hồng Tuyền che miệng cười một cái, đưa thay sờ sờ gương mặt Hàn Tuyệt, cười nói: "Tiểu ca thật sự là hiểu chuyện, nghe lời, về sau ta bồi dưỡng ngươi trở thành phu quân ta."
Hàn Tuyệt kích động.
Trong nội tâm lại chán ghét.
Xú bà nương, ngươi xứng với ta?
Bị Hình Hồng Tuyền vuốt mặt một hồi, hai người mới trở lại vườn dược thảo.
Nam tu sĩ hồ nghi nhìn về phía Hàn Tuyệt, nhíu mày.
Hình Hồng Tuyền lại cười thần bí, tiếp tục ngồi xuống tu luyện.
Hàn Tuyệt đi vào trong vườn dược thảo, trước mắt bỗng nhiên hiện ra một nhóm hàng chữ:
« Ngươi gặp phải uy hiếp của ma tu Hình Hồng Tuyền, ngươi có lựa chọn bên dưới »
« Một, trộm lấy đan phổ, được Hình Hồng Tuyền ưu ái, đạt độ cừu hận của Ngọc Thanh Tông là 5 sao »
« Hai, tuyệt không nghe theo, không để Hình Hồng Tuyền lấy được đan phổ, chờ Hình Hồng Tuyền rời đi, có thể đạt được kiếm pháp — Tuyệt Chỉ Thần Kiếm »
Hả?
Còn có lựa chọn phần thưởng?
Có thể!
Hàn Tuyệt nhãn tình sáng lên.
Càng thêm kiên định ý nghĩ, tuyệt không nghe theo.
. . .
Màn đêm buông xuống.
Hàn Tuyệt trở lại trong phòng, mở công năng kết giới.
Hắn nhổ đan dược trong bụng ra, nhét vào dưới đai lưng.
Sau đó, hắn đi đến ngồi xuống trước giường gỗ, lấy màn thầu rồi bắt đầu ăn.
Hắn đã ích cốc, nhưng vì diễn kịch, cũng phải ăn uống như người thường.
Đêm đã khuya.
Chờ sau khi năm vị nô bộc ngủ, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Lấy tư chất của hắn, vượt qua Hình Hồng Tuyền là chuyện không khó.
Mấy ngày tiếp theo, Hàn Tuyệt cũng làm việc như thường ngày.
Trương Cáp vẫn luôn tu luyện ở trong lầu của Thiết lão, khiến cho Hàn Tuyệt có cớ không thể vào lầu.
Hình Hồng Tuyền tựa hồ cũng không nóng vội.
Thoáng chớp mắt, thời gian nửa năm trôi qua.
« Họ tên: Hàn Tuyệt »
« Tuổi thọ: 18/85 »
« Chủng tộc: Phàm nhân »
« Tu vi: Luyện Khí cảnh tầng tám »
« Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi Công (có thể truyền thừa) »
« Pháp thuật: Không »
« Thần thông: Không »
« Pháp khí: Không »
« Tư chất linh căn: Sáu đạo linh thể, bao hàm phong, hỏa, thủy, thổ, mộc, lôi linh căn đỉnh cấp, gia tăng vận khí »
« Vận khí Tiên Thiên như sau »
« Tuyệt thế vô song: Tiên tư, mị lực đỉnh cấp »
« Thiên mệnh kiếm si: Tư chất kiếm đạo đỉnh cấp, ngộ tính kiếm đạo đỉnh cấp »
« Thân pháp tuyệt trần: Tư chất thân pháp đỉnh cấp »
« Hậu duệ Tiên Đế: Đạt được một bộ công pháp tu tiên tuyệt thế, một nghìn khối linh thạch thượng phẩm (có thể rút ra) »
« Xem xét quan hệ nhân tế »
. . .
Hàn Tuyệt đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng tám, bốn hệ linh căn tất cả đều đạt tới Luyện Khí cảnh tầng tám.
Đáng nhắc tới chính là, tuổi thọ của hắn cũng tăng thêm hai mươi tuổi, làm cho hắn mừng rỡ.
Linh lực tăng nhanh, hắn cảm giác thật là mỹ diệu.
Trái lại Hình Hồng Tuyền, Thiết lão, tu vi một mực không có tiến bộ.
Cái này là thiên tài với người phàm khác nhau.
Hàn Tuyệt âm thầm đắc ý.
Quả nhiên, phải chịu được tịch mịch, mới có thể càng mạnh hơn nữa.
Nếu như hắn ngay từ đầu tiến hành phàm nhân tu tiên, nói không chừng hiện tại ngay cả Luyện Khí cảnh tầng bốn đều không thể đạt tới.
Một ngày này, ban đêm.
Hàn Tuyệt nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, hắn lập tức nằm thẳng xuống, đóng lại kết giới.
"Ta chuẩn bị dẫn Trương Cáp đi, sau đó ngươi đi vào tìm."
Thanh âm Hình Hồng Tuyền truyền vào trong tai Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt mở mắt, vội vàng đứng lên.
*chửi thề*.
Vẫn là không tránh thoát.
Hàn Tuyệt kiên trì chờ đợi.
Luyện Khí cảnh tầng tám, hắn đã tu luyện ra thần thức, cảm giác cũng vượt qua thường nhân.
Hắn mơ hồ nghe được nơi xa, từ lầu các truyền ra thanh âm cái bàn bị va chạm.
"Ngươi có thể hành động."
Thanh âm Hình Hồng Tuyền truyền đến, ngay sau đó, Hàn Tuyệt cảm giác được Hình Hồng Tuyền cùng Trương Cáp từ trên mái hiên lướt đi.
Hàn Tuyệt lặng lẽ đứng dậy, chuẩn bị đi làm dáng một chút.
Sau khi cẩn thận rời khỏi phòng, hắn nhìn về phía cửa ra vào vườn dược thảo, thấy tên nam tu sĩ gục dưới tàng cây, không biết sống hay chết.
"Thật là thảm."
Hàn Tuyệt âm thầm thở dài.
Hắn đi về phía lầu.
Lầu của Thiết lão có hai tầng, giống như biệt thự, cổ kính nhưng tráng lệ, trưng bày rất nhiều các loại đồ sứ cùng họa quyển, sau khi Hàn Tuyệt vào phòng, bắt đầu mò mẫm.
Hoàn toàn không có dụng tâm, như là đi dạo.
Cho dù thật sự có bảo bối, hắn cũng không muốn lấy.
Đã ngồi nửa giờ, Hàn Tuyệt đứng dậy tiếp tục lục tung lên, ít nhất phải làm bộ dạng có tìm kiếm.
Vừa trôi qua nửa giờ.
Hình Hồng Tuyền trở về.
Nàng vội vã vào lầu, đến chỗ Hàn Tuyệt, hỏi: "Tìm được chưa?"
Hàn Tuyệt đứng bên cạnh một cái bình hoa, quay người nói: "Tìm không thấy, lật ra hết một lần cũng không có tìm được."
Hắn bỗng nhiên nhìn thấy trên người Hình Hồng Tuyền đầy vết máu.
Chẳng lẽ Trương Cáp đã bị nàng giết?
Hàn Tuyệt vô thức lui về phía sau, kết quả vô ý làm ngã bình hoa trên bàn nhỏ.
Binh ——
Bình hoa rơi trên mặt đất, vỡ ra.
Hàn Tuyệt thấy một bản bí tịch xuất hiện bên trong mảnh vỡ của bình hoa, phía trên có khắc hai cái chữ to.
Đan phổ.
Yên tĩnh!
Trong phòng lập tức yên tĩnh, cây kim rơi cũng nghe tiếng.
Hàn Tuyệt sửng sốt, lúng túng vô cùng.
Này. . .
*chửi thề*!
Thiết lão giấu đồ cách này?
Ánh mắt Hình Hồng Tuyền từ trên đan phổ dời đi, nhìn Hàn Tuyệt, ánh mắt nàng âm u.
Hàn Tuyệt kinh hỉ nói: "Vậy mà giấu ở trong bình hoa, lão nhân này thật sự có giấu đồ!"