Linh Bảo?
Ánh mắt Hàn Tuyệt sáng lên.
Lúc trước hắn nghe nói qua, Linh Bảo so với pháp khí càng cường đại hơn.
"Mỗi một lần lựa chọn đều là tuyển hạng điệu thấp, xem ra có quan hệ cùng con đường phát triển mà ta lựa chọn lúc ban đầu."
Hàn Tuyệt yên lặng suy nghĩ.
Lúc bắt đầu Du Hí Nhân Sinh, hắn lựa chọn điệu thấp tu luyện, còn mở ra công năng ẩn tàng tu vi.
Rất tốt.
Ta thích như vậy!
Giả heo ăn thịt hổ!
Không đúng!
Cẩn trọng đến khi vô địch thiên hạ!
Hàn Tuyệt nghĩ đến mà cảm thấy vui vẻ.
Hắn muốn làm lão tăng quét rác* ở Ngọc Thanh Tông.
(*lão tăng quét rác: Vô Danh Thần Tăng, là vị cao nhân trông coi Tàng Kinh Các trong Thiếu Lâm Tự, các đạo hữu từng xem qua Thiên Long Bát Bộ ắt đều biết a!)
Hàn Tuyệt không cách nào trực tiếp lựa chọn tuyển hạng thứ hai, phải đợi khảo hạch nội môn kết thúc thì mới đánh giá được.
Tinh thần hắn phấn chấn, tăng tốc bay về phía Thiên Tru Phong.
. . .
Thiên Tru Phong.
Hơn mười vị đệ tử vây quanh một đài đấu pháp, Mạc Phục Cừu, Mạc Trúc cũng tới.
Nhìn trận đấu trên đài, biểu cảm hai người rất cổ quái.
Hàn Tuyệt cùng đối thủ đang giằng co, đa số thời điểm Hàn Tuyệt đều phòng thủ, tránh né, rõ ràng đang ở thế hạ phong.
Đối thủ của Hàn Tuyệt là đệ tử Thiên Tru Phong, càng đánh càng hưng phấn.
"Vòng thứ nhất gặp được người yếu như vậy, quá tuyệt vời!"
Đệ tử Thiên Tru Phong yên lặng nghĩ đến, gã phung phí linh lực trong cơ thể, lúc chiến đấu mà còn muốn bảo trì tư thế tuấn tú.
Hàn Tuyệt khổ không thể tả.
Diễn đến tình cảnh này, thật sự mệt mỏi a.
Hắn một mực thi triển Thất Trọng Huyễn Bộ tránh né, nhưng hắn còn phải tận lực biểu hiện thân pháp không tinh diệu.
Hắn cắn răng, tiếp tục kiên trì.
Theo thời gian hai người đấu pháp càng ngày càng dài, các đệ tử xem cuộc chiến cảm thấy không thú vị, lần lượt rời khỏi.
Mạc Phục Cừu, Mạc Trúc vẫn còn quan sát cuộc chiến.
"Hắn không phải yếu như vậy a?" Mạc Trúc nhịn không được hỏi.
Mạc Phục Cừu bình tĩnh nói: "Hắn cố ý."
Đúng lúc này.
Hàn Tuyệt bỗng nhiên thi triển Tuyệt Chỉ Thần Kiếm, lấy ngón tay làm kiếm, bắn ra kiếm khí, xuyên thủng bả vai của đối phương, chân hắn đạp Thất Trọng Huyễn Bộ, áp sát rất nhanh, một cước đạp đối phương rớt xuống dưới đài đấu pháp.
Trận đấu kết thúc!
Ba tên chấp sự chủ trì đấu pháp thấy cũng sửng sốt.
Bọn họ cũng thất thần rồi, không nghĩ tới trận đấu đột nhiên kết thúc.
Hàn Tuyệt ôm quyền nói: "Đa tạ!"
Hắn đi về hướng ba tên chấp sự dưới đài, xác nhận chiến thắng.
Tên đệ tử Thiên Tru Phong thất hồn lạc phách rời đi.
Huynh muội Mạc Phục Cừu lập tức chào đón.
"Hàn huynh đệ, tại sao ngươi không trực tiếp giành chiến thắng?" Mạc Phục Cừu hỏi.
Trong mắt gã, Hàn Tuyệt là đệ tử có tư chất trác việt nhất Ngọc Thanh Tông!
Không hiểu tại sao Hàn Tuyệt quá vô danh, thiên phú như vậy mà không ai tin.
Hàn Tuyệt lắc đầu cười nói: "Ta chỉ là tìm được sơ hở của đối phương thôi."
Hắn nhìn Mạc Trúc, nói sang chuyện khác: "Mạc cô nương gần đây tốt chứ?"
Hắn không đề cập tới thì tốt hơn, nhắc tới, Mạc Trúc tức giận.
"Nếu sớm biết như vậy thì lúc trước nghe lời ngươi, ta đi động phủ của Lý Tiềm Long, kết quả gặp phải ma tu và đệ tử đồng môn liên thủ đối phó ta, sau đó bất đắc dĩ nhảy núi, may mắn được một tiền bối ra tay tương trợ."
Mạc Trúc mắng, thập phần oán giận.
Hàn Tuyệt hỏi: "Tiền bối đó là ai?"
"Ta cũng không rõ ràng, sau khi cứu ta liền rời đi, có thể là một vị cao nhân của Ngọc Thanh Tông."
"A."
Chủ đề dừng ở đây.
Hàn Tuyệt cáo từ với hai huynh muội, nhanh chóng rời đi.
Mạc Trúc nhìn bóng lưng hắn rời đi, phiền muộn nói: "Đại ca, ta cảm thấy hắn giống như rất kiêng kỵ ta, không muốn cùng ta tâm sự nhiều."
Mạc Phục Cừu cười nói: "Tâm tư của ngươi quá rõ ràng, Hàn huynh đệ là khổ tu sĩ, không hy vọng bị tình cảm nhi nữ ràng buộc bước chân tu hành."
"Một mực khổ tu, nhân sinh còn có thú vị sao?"
"Mỗi người truy cầu khác biệt, hắn theo đuổi là trường sinh, là đại đạo."
"Ta thấy hai người các ngươi là một loại người."
"Ta không sánh bằng hắn."
. . .
Quay về động phủ, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện Cửu Long Trừ Ma Ấn.
Lúc trước đấu pháp hắn chỉ dựa vào Thất Trọng Huyễn Bộ tránh né, vì vậy không có tiêu hao quá nhiều thể lực.
Mấy ngày sau, Hàn Tuyệt đều như thế.
Mỗi lần đều đợi người vây xem giảm đi và đối thủ tiêu hao lực lượng rồi mới đánh bại, đám bại tướng dưới tay hắn rất xấu hổ nên đều không nói với ai, Hàn Tuyệt một đường qua cửa trảm tướng, nhưng danh khí một mực không hiện.
Đáng nhắc tới chính là tu sĩ Đại Thừa cảnh chuyển thế Chu Phàm đột nhiên quật khởi, gã liên tục thắng lợi, tiến vào mười thứ hạng đầu.
Toàn bộ nội môn cũng đang thảo luận về Chu Phàm.
Chỉ vì gã cùng đại đệ tử của Kiếm Phong tranh đoạt đạo lữ, rất nhiều người xem thường, cảm thấy gã si tâm vọng tưởng.
Nhưng mà đại đệ tử của Kiếm Phong cũng không có tham dự khảo hạch nội môn, mà lên tiếng trước mặt mọi người, nếu Chu Phàm có thể tiến vào ba thứ hạng đầu, sẽ đồng ý lấy đạo lữ làm điều kiện cùng Chu Phàm công khai so đấu.
Việc này huyên náo xôn xao trong nội môn.
Sau khi Hàn Tuyệt nghe nói, cũng không có hứng thú.
Nội dung cốt truyện như vậy hắn đã đọc quá nhiều trong tiểu thuyết.
Một đêm này.
Hàn Tuyệt trong động phủ tu luyện Cửu Long Trừ Ma Ấn.
Lúc trước so đấu, hắn còn chưa từng sử dụng chiêu này, nhưng theo mấy ngày nay tu luyện, Cửu Long Trừ Ma Ấn đã thuận buồm xuôi gió.
Hàn Tuyệt có thể trong một giây thi triển ra pháp thuật này.
Đa số pháp thuật lúc thi triển phải bấm pháp quyết, đọc tâm pháp, cũng không phải trực tiếp đánh ra như võ công.
Nhưng theo độ thuần thục tăng trưởng, sớm muộn cũng có thể trực tiếp đánh ra.
Vù vù ——
Ngoài động phủ truyền đến tiếng gió, mới đầu Hàn Tuyệt không có để ý.
Có thể cũng không lâu lắm, Hàn Tuyệt không hiểu vì sao lại bất an.
Hắn vội vàng ngừng tu luyện, thần thức lan tràn ra ngoài.
Khu đất trống ngoài động phủ cũng không có người, cũng không có yêu thú, dã thú, điểu cầm.
Dưới trăng rằm, Ngọc U Phong vậy mà lộ ra thập phần âm u.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Cây cối bên ngoài đều không có lay động, nghĩa là không có gió, vậy tại sao hắn có thể nghe được tiếng gió?
Chẳng lẽ là gặp tà rồi hả?
Lưng Hàn Tuyệt bốc lên khí lạnh.
Trọng sinh mấy chục năm, vẫn là lần đầu hắn gặp phải tình huống như vậy.
Có yêu thú, có tu sĩ, có quỷ cũng bình thường!
Hàn Tuyệt khẩn trương, nín thở ngưng thần.
Nếu thật là quỷ quái, Hi Tuyền tiên tử đều không có phát hiện, vậy vô cùng mạnh mẽ?
"Yêu ma quỷ quái hãy nhanh rời khỏi. . . Yêu ma quỷ quái hãy nhanh rời khỏi. . ."
Hắn tụng niệm trong lòng.
Đúng lúc này.
Hắn bỗng nhiên nhìn thấy chỗ khe hở trên cửa đá động phủ toát ra từng sợi hắc khí, bay vào bên trong động.
Bà mẹ nó!
Thật đúng là quỷ quái!
Hàn Tuyệt không nói hai lời, đưa tay ấn ra một cái Cửu Long Trừ Ma Ấn.
Một đạo ngọc ấn màu vàng phóng ngang đánh tới, phía trên ngọc ấn màu vàng khảm nạm chín con rồng, khí phách thần uy, trực tiếp chấn hắc khí tán ra, tiêu thất giữa hư không.
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Hắn cảm giác nhận lấy một lực phản chấn cường đại.
Theo đạo lý mà nói, Cửu Long Trừ Ma Ấn phải tiếp tục chấn tiếp về phía trước, đập lên cửa đá.
Hắn chăm chú nhìn, những hắc khí bị đánh tan vậy mà đang ngưng tụ lại.
Hàn Tuyệt bước nhanh tới, lần nữa thi triển Cửu Long Trừ Ma Ấn.
Ầm!
Chưa đủ, đánh tiếp!
Ầm!
Ầm!
Hàn Tuyệt đứng trước hắc khí, liên tục đánh xuống từng đạo ấn, trực tiếp đánh ra một cái hố to trên mặt đất, vách động bên cạnh cũng vỡ ra.
Đây là hắn cố gắng khống chế tinh chuẩn, nếu không một ấn có thể chấn sập cả tòa động phủ.
"Đợi một chút! Dừng tay! Dừng lại! Dừng lại!"
Một loạt tiếng kêu vang lên.
Hàn Tuyệt không khỏi dừng tay, nhíu mày quan sát hắc khí.
"Lão phu là Thái Thượng Trưởng Lão của Ngọc Thanh Tông, ngươi hậu bối như thế này là không tôn trọng lão tiền bối!"
Hắc khí thở gấp quát, Hàn Tuyệt nghe được sửng sốt.
Thái Thượng Trưởng Lão?
Chỉ thấy hắc khí nhanh chóng ngưng tụ thành hình người, rất thấp, chỉ cao có nửa thước.
Người này gầy trơ cả xương, mặc áo bào trắng rộng thùng thình, đầu đầy tóc trắng, đang phẫn nộ ngẩng đầu nhìn Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt bất đắc dĩ nói: "Tiền bối, đêm hôm khuya khoắt, ngươi lẻn vào động phủ ta, ngươi muốn làm gì?"
Thái Thượng Trưởng Lão tức giận nói: "Lão phu chỉ đang tu luyện thần thông, nguyên thần xuất khiếu, nghe chỗ động phủ này có tiếng vang, nhịn không được hiếu kỳ nên vào xem."
Mắng thì mắng, trong lòng của gã rất khiếp sợ.
Người này vừa rồi thi triển là pháp thuật gì?
Vậy mà thiếu chút nữa tru sát được gã!
Cảm giác linh lực cỡ này đã không kém hơn Kim Đan cảnh tầng năm!
Hiện giờ nội môn Ngọc Thanh Tông đã ưu tú như vậy sao?