Hàn Tuyệt hồi đáp: "Vãn bối không phải cao hứng vì đạt được hạng ba, chỉ là lần đầu tiên tới chủ phong nên rất kích động, sư phụ cũng không phải để ta chỉ tranh hạng ba trong ba thứ hạng đầu, do ta vào phong muộn hơn mọi người, mặc dù trở thành đệ tử thân truyền, nhưng sư phụ nói tận lực là tốt rồi."
Đạo Lôi lão tiên hừ một tiếng, hiển nhiên không tin.
Chu Phàm là đệ tử thân truyền của gã, Hàn Tuyệt vừa đánh bại Chu Phàm, sau đó liền nhận thua, không thể nghi ngờ là muốn hạ thể diện của Thiên Lôi Phong, nhưng gã thân là tiền bối, không thể trực tiếp chỉ trích.
Hàn Tuyệt lễ phép cười với hai vị đệ tử khác.
Ba người cũng không có giao lưu nhiều, lúc này cũng không thích hợp giao lưu.
Cũng không lâu lắm.
Bọn họ vào chủ phong.
Đạo Lôi lão tiên dẫn bọn hắn gặp Tĩnh Tư chân nhân, sau đó tự mình rời đi trước.
"Ba thứ hạng đầu trong lần khảo hạch nội môn này, đều tấn cấp làm đệ tử tinh anh, mặt khác, các ngươi có thể lựa chọn động phủ Tiên Thiên, xếp hạng nhất được chọn trước."
Tĩnh Tư chân nhân mặt không cảm xúc nói, nàng âm thầm liếc Hàn Tuyệt.
Người này vậy mà có thể vào ba thứ hạng đầu.
Xem ra Tuyền Nhi không có nhìn lầm.
Thiên tư của hắn quả thực khó lường.
Hai vị đệ tử cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, rất hiển nhiên, bọn họ đã sớm biết được động phủ Tiên Thiên.
Tĩnh Tư chân nhân vung tay phải lên, xuất hiện trước mặt một mảnh quang cảnh, theo thứ tự là ba tòa động phủ Tiên Thiên.
Ba tòa động phủ Tiên Thiên này bao chung quanh tại một vùng dãy núi sát biên giới, Hàn Tuyệt nhìn lướt qua, đoán chừng là địa đồ Ngọc Thanh Tông.
"Đây là an bài chúng ta trở thành bảo an?"
Trong lòng Hàn Tuyệt thở dài, ba tòa động phủ vừa vặn bao quanh mười tám phong.
Thở dài thì thở dài, động phủ Tiên Thiên có sức hấp dẫn quá lớn, tương đương với Linh Trì miễn phí, Hàn Tuyệt nhịn.
Hiện tại hắn có Kim Thiền Huyền Thần Y, cũng không sợ uy hiếp.
Tĩnh Tư chân nhân bắt đầu giới thiệu ba tòa động phủ.
Tòa động phủ Tiên Thiên thứ nhất, hỏa linh khí, phong linh khí cực kỳ nồng đậm.
Tòa động phủ Tiên Thiên thứ hai, thủy linh khí, hỏa linh khí, mộc linh khí tương đối nồng đậm.
Tòa động phủ Tiên Thiên thứ ba, tuy rằng linh khí đạt tới trình độ nồng đậm như trong Linh Trì, nhưng thuộc tính linh khí hỗn tạp.
Không có gì ngoài ý muốn.
Tòa động phủ Tiên Thiên thứ ba thuộc về Hàn Tuyệt.
Có thể đạt tới một bước này, tu sĩ đều là tam linh căn, tứ linh căn thiên tài, nhưng tu một loại linh khí, cho nên mới lựa chọn trước hai tòa động phủ Tiên Thiên.
Hàn Tuyệt không có lựa chọn khác, mà cũng đã nhận được động phủ Tiên Thiên thích hợp nhất với mình.
Sau khi lựa chọn xong động phủ Tiên Thiên, Hàn Tuyệt nhận được một tờ phù giấy.
Xé mở lá bùa, có thể tìm tới vị trí động phủ.
Ba người hành lễ rời đi.
Sau khi đi ra đại điện, Hàn Tuyệt trực tiếp xé mở lá bùa, một con bồ câu màu vàng trống rỗng xuất hiện, bay về phía xa, Hàn Tuyệt lập tức bay theo.
Hai người khác chào lẫn nhau, cũng rời đi.
. . .
Bồ câu màu vàng bay nửa giờ, Hàn Tuyệt rốt cuộc tìm được động phủ Tiên Thiên.
Động phủ này nằm ở một mảnh trong núi rừng, bồ câu màu vàng bay vào vách núi, vách núi nổi lên tia sáng, Hàn Tuyệt cảm thụ có linh lực chấn động, đoán chừng lúc trước có pháp trận tồn tại.
Vách núi huyễn hóa ra một cái cửa động, Hàn Tuyệt lập tức đi vào trong đó.
Thông đạo rộng đủ để ba bốn người song song cùng đi, vào năm mươi bước, hắn nhìn thấy động thất, động thất rất lớn, vách động ẩm ướt, có lỗ thông gió khiến gió rét thổi vào, động thất còn có một ao nước đang bốc lên hơi nóng, trong ao mọc ra không ít thủy thảo.
Hàn Tuyệt cảm thụ linh khí nồng đậm, quả thực không kém Linh Trì trong nội môn, thậm chí còn phải đậm đặc hơn một phần.
Linh khí của sáu loại thuộc tính đều có!
Hàn Tuyệt cảm thấy mỹ mãn.
Trước tiên hắn lấy ra Kim Thiền Huyền Thần Y, mặc lên người, lại phủ thêm đạo bào Ngọc Thanh Tông.
Mặc lên Linh Bảo, Hàn Tuyệt cảm giác toàn bộ khí chất trên người cũng thay đổi.
Tốt, có cảm giác an toàn!
Hàn Tuyệt cười rất vui vẻ, hắn đi trở ra cửa động, ngẩng đầu nhìn lên.
Động phủ của riêng hắn, cũng phải đề danh a!
Hắn lấy ngón tay làm kiếm, khắc chữ lên phía trên cửa động.
Nhẫn nhất thời trời cao biển rộng!
Hàn Tuyệt thoả mãn gật đầu, chữ viết không tệ, mạnh mẽ hữu lực, có thể biểu hiện ra kiếm khí cường đại của hắn.
Sau khi đề danh, Hàn Tuyệt tại gần đó đốn cây rồi chẻ, hắn phải tạo bàn ghế, giường...
. . .
Ngọc U Điện.
Hi Tuyền tiên tử mặt không cảm xúc.
Thường Nguyệt Nhi ở trước mặt nàng giảng thuật lại tình huống và kết quả khảo hạch nội môn.
Nghe được sau khi Hàn Tuyệt vào ba thứ hạng đầu rồi trực tiếp nhận thua, khóe miệng của nàng không khỏi co rúm.
Tiểu tử này. . .
Thật không có chí khí rồi a!
Hi Tuyền tiên tử tán thưởng Hàn Tuyệt lòng hướng về đạo, nhưng không thể giải thích vì sao hắn sợ nổi tiếng như thế.
Sợ đến mức không hợp thói thường!
Mấu chốt là tướng mạo Hàn Tuyệt còn cực kỳ xuất chúng, muốn không nổi tiếng cũng khó khăn.
"Sư phụ, khi Hàn sư đệ còn nhỏ phải chăng đã từng bị hãm hại?" Thường Nguyệt Nhi hỏi.
Hi Tuyền tiên tử như có điều suy nghĩ.
Xem ra phải tra hỏi Thiết lão.
Chẳng lẽ Thiết lão từng hành hạ Hàn Tuyệt?
Nghĩ đến, ánh mắt Hi Tuyền tiên tử lạnh lẽo.
Nàng vốn cũng không ưa Thiết lão, nếu Thiết lão không có công lao lớn tại ngoại môn, cho dù Trúc Cơ vào nội môn, cũng không người nào nguyện ý thu, bởi vì tư chất quá kém.
. . .
Sau khi khảo hạch nội môn kết thúc, Hàn Tuyệt không tạo nên tiếng vang quá lớn, các đệ tử nếu nhắc tới hắn cũng là cười một cái rồi thôi.
Hàn Tuyệt cũng không còn đến thành trì nội môn, một mực tu luyện trong động phủ Tiên Thiên.
Hắn chuẩn bị sớm ngày luyện thành Kim Đan!
Sáu hệ linh căn của hắn đã đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng chín, chỉ cần luyện thêm đến viên mãn, là thành tựu được Kim Đan.
Hàn Tuyệt ý chí chiến đấu sục sôi.
Đạt tới Kim Đan cảnh, là hắn có thể thi triển thần thông của Lục Đạo Luân Hồi Công.
Lục Đạo Luân Hồi Công có kèm theo thần thông, nhưng mà cần đạt tới cảnh giới nhất định, Kim Đan cảnh có kèm theo một loại thần thông!
Sau nửa tháng.
Có người đến viếng thăm.
Mạc Phục Cừu cùng Chu Phàm.
Hai người nhìn trên cửa động có khắc bảy chữ, lập tức lâm vào trong im lặng.
Nhẫn nhất thời trời cao biển rộng. . .
Thật đúng là phù hợp tính cách nhát gan như thỏ đế của Hàn Tuyệt.
"Hàn huynh đệ, Mạc Phục Cừu đến viếng thăm!" Mạc Phục Cừu ôm quyền hô.
Qua mấy giây, cửa động mở rộng ra.
Lúc này hai người đi vào.
Lần nữa nhìn thấy Hàn Tuyệt, hai người thấy hắn đang đả tọa tu luyện bên cạnh ao.
Hàn Tuyệt mở mắt hỏi: "Hai vị huynh đệ tới tìm ta có chuyện gì?"
Ánh mắt Chu Phàm phức tạp nhìn chằm chằm Hàn Tuyệt.
Mạc Phục Cừu cười nói: "Gần đây Thanh Minh ma giáo cùng Ngọc Thanh Tông chúng ta xung đột càng lúc càng lớn, không chừng vào một ngày sẽ khai chiến toàn diện, chúng ta muốn mời ngươi cùng đi làm nhiệm vụ, càn quét một chỗ phân đà của Thanh Minh ma giáo, nghe nói phân đà này có không ít linh đan diệu dược, có thể trợ giúp ngươi tu luyện."
Trước khi đến, Mạc Phục Cừu đã nghĩ qua.
Muốn đả động Hàn Tuyệt, cần phải nói đến sự tình liên quan việc tu luyện.
Hàn Tuyệt lắc đầu nói: "Đa tạ hảo ý của các ngươi, ta tạm thời không muốn rời đi, ta phải bế quan đột phá."
Bế quan đột phá?
Hai người sửng sốt.
Chu Phàm nhịn không được hỏi: "Ngươi muốn thành tựu Kim Đan cảnh?"
Hàn Tuyệt gật đầu.
"Kim Đan cảnh không dễ đột phá như vậy, thiên kiếp gặp phải so với lúc Trúc Cơ cảnh còn kinh khủng hơn, ngươi phải dựa vào một số đan dược trợ giúp độ kiếp, hóa giải sức thiên lôi, củng cố đạo tâm." Mạc Phục Cừu nhắc nhở.
Chu Phàm cũng nói ra: "Nhiệm vụ lần này trọng đại, nếu chúng ta biểu hiện tốt, nhất định lập công, ngày sau địa vị bên trong Ngọc Thanh Tông cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, còn có thể tiến ra một phen thanh danh ở Tu Chân giới ."
« Ngươi được đệ tử đồng môn mời, đối mặt danh lợi, ngươi có lựa chọn bên dưới »
« Một, đáp ứng bọn họ, cùng nhau lập công, có thể thu được một khối linh thạch hạ phẩm »
« Hai, cự tuyệt bọn họ, điệu thấp tu luyện, có thể thu được một kiện pháp khí »
Trước mắt Hàn Tuyệt bỗng nhiên hiện ra ba hàng chữ.
Này. . .
Còn phải chọn?
Hàn Tuyệt ngôn từ chính nghĩa nói: "Thật có lỗi, ta đối với danh lợi không có hứng thú, chỉ muốn chân đạp thực địa tu luyện, ngày sau nếu Ngọc Thanh Tông gặp nạn, ta tất nhiên dũng cảm quên mình, thịt nát xương tan, nhưng lúc này, ta không muốn rời đi Ngọc Thanh Tông!"