"Gia gia, nhanh lên, đừng bỏ lỡ thời gian cứu viện!" Hàn Lương tiến đến bên cạnh Hàn Tuyệt, lắc lắc cánh tay của hắn, nói. Nhìn bộ dáng làm nũng của y không giống tiểu nam hài tý nào, càng giống nữ hài hơn. Hàn Tuyệt cười nói: "Trong lúc chúng ta đang nói chuyện thì y đã được cứu rồi." Hàn Lương trừng to mắt, hỏi: "Ai cứu?" "Dĩ nhiên là gia gia ta." "Oa, gia gia, ngài mới vừa rồi không có ra tay mà! Chẳng lẽ ngài có phân thân à?" "Một cái ý niệm trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.