Thoa Y Thánh Giáo.
Trong cung điện của giáo chủ.
Mấy vị trưởng lão dàn hàng đứng thẳng, vị nào cũng khí thế bất phàm, mặc một thân áo đen, như là quỷ mị.
Phía trước bọn họ, là một gã nam tử ngồi trên thủ tọa màu vàng.
Người này mặc đạo bào rộng màu trắng, tóc tai bù xù, làn da trắng bóc, nhưng trên mặt đầy nếp nhăn, lộ vẻ rất già nua.
Gã chính là giáo chủ Thoa Y Thánh Giáo, Hoàng Tôn Thiên!
Hoàng Tôn Thiên chau mày, mở miệng nói: "Chu Tước Kiếm Tông thật sự muốn chiến cùng chúng ta đến vỡ đầu mẻ trán?"
Các trưởng lão lập tức trả lời.
"Không sai, quả thực là muốn tìm cái chết!"
"Đề nghị giết Hoàng Cực Hạo, chấn nhiếp bọn họ một chút!"
"Hoàng Cực Hạo miệng quá thúi, ta cũng cảm thấy nên giết, Chu Tước Kiếm Tông chỉ là muốn cứu tên đó."
"Chu Tước Kiếm Tông có hai vị Hóa Thần, Ngọc Thanh Tông cũng chỉ có hai vị, trong đó có một vị còn không dám tới, với thực lực như vậy, để cho bọn họ đánh một trăm năm, cũng không cách nào đánh tới được mảnh tiểu thiên địa này!"
"Đúng rồi!"
...
Nghe các trưởng lão nói, chân mày Hoàng Tôn Thiên vẫn chưa giãn ra.
Gã do dự hỏi: "Bọn họ không lo ngại gì như thế, có thể phía sau có thế lực thần bí đang ủng hộ hay không?"
Một tên trưởng lão dáng người cao to nhịn không được nói: "Giáo chủ! Ngài suy nghĩ nhiều quá! Chúng ta chính là thế lực mạnh nhất ở Tu Chân giới Đại Yến. Đừng quá bó tay bó chân, có thể tự tin hơn được hay không?"
Từ sau trận đại chiến ngàn năm trước, Hoàng Tôn Thiên như thay đổi thành một người khác, mọi chuyện đều nghĩ đến hậu quả xấu nhất.
Cũng chính vì tính cách của gã chuyển biến, nên Thoa Y Thánh Giáo mới ẩn núp nghìn năm.
Hiện tại Thoa Y Thánh Giáo cường đại trở lại, các trưởng lão ép Hoàng Tôn Thiên hạ lệnh, thống nhất Tu Chân giới Đại Yến.
Nhưng Hoàng Tôn Thiên quá cẩn thận, thậm chí có thể nói là nhát gan, dẫn đến kế hoạch thống nhất vẫn luôn kéo dài.
Nếu không phải Hoàng Tôn Thiên có lệnh, thì những đệ tử của các phái bị bắt làm tù binh đã chết từ sớm.
"Ta đề nghị, phái hai vị trưởng lão đi đánh Chu Tước Kiếm Tông và Ngọc Thanh Tông, dám chắc tông môn của bọn họ đang thiếu hụt chiến lực phòng thủ, đây là cơ hội tốt." Một tên trưởng lão đề nghị.
Lời này cũng được các trường lão khác tán thành.
Đây đúng là cơ hội tốt!
Hoàng Tôn Thiên nhíu mày, còn chưa lên tiếng.
Cuối cùng, các trưởng lão đều nhìn Hoàng Tôn Thiên, cùng đợi gã ra quyết định.
Hoàng Tôn Thiên do dự hỏi: "Nhất định phải chiến?"
"Nhất định phải chiến!"
"Được rồi, vậy ta tự mình ra tay, ta không yên lòng nếu để các ngươi đi, ta tự mình đi Chu Tước Kiếm Tông và Ngọc Thanh Tông, như vậy được chưa?"
"Giáo chủ sáng suốt!"
Các trưởng lão cười nói, nhưng nụ cười của bọn họ cũng rất bất đắc dĩ.
Nếu giáo chủ đi, đoán chừng lại kéo dài thời gian.
...
Mấy tháng sau.
Hàn Tuyệt luyện thành tầng thứ năm của Lục Đạo Luân Hồi Công, hắn lĩnh ngộ được thần thông mới.
Chuẩn xác mà nói là bản nâng cấp của Lục Đạo Hấp Hồn.
Hắn có thể hấp thu hồn phách, giữ tại chỗ sâu trong nguyên thần của mình, một chiêu này có thể bảo vệ hồn phách, cũng có thể giam cầm hồn phách.
Mặt khác, hắn còn có thể ấn Lục Đạo Ấn Ký lên trên hồn phách.
Lục Đạo Ấn Ký được ấn lên sẽ vĩnh tồn bất diệt, vô luận đối phương chuyển thế bao nhiêu lần, Lục Đạo Ấn Ký vẫn còn, tương đương với có thể vượt qua luân hồi, chuẩn xác tìm được đối phương.
Cũng không tệ!
Nếu sau này những người mà mình quan tâm qua đời, có thể ấn lên Lục Đạo Ấn Ký, kiếp sau lại gặp nhau.
Cảnh giới càng cao, Hàn Tuyệt phát hiện sáu đạo linh lực càng ngày càng bá đạo.
Hắn phục dụng đan dược, tiếp tục tu hành.
Hóa Thần cảnh tầng một còn chưa đủ!
Hắn phải càng mạnh hơn!
Mục tiêu kế tiếp, Dung Hư cảnh.
Hàn Tuyệt đã không thèm để ý Thoa Y Thánh Giáo, hắn lo lắng là Ngự Yêu Ma Tông.
Hắn không thể quên Tiêu Ách, ảnh chân dung người này còn đang treo trong quan hệ nhân tế, diện mạo vẫn xấu xí như cũ, độ cừu hận cũng không hề giảm xuống, không chết không thôi.
Mấu chốt là Tiêu Ách còn không phải tông chủ, điều này không hợp thói thường.
Ngự Yêu Ma Tông có thực lực mạnh cỡ nào?
Ngay lúc Hàn Tuyệt đang lo lắng, Thường Nguyệt Nhi ghé thăm.
Chuẩn xác mà nói là Hi Tuyền tiên tử có lời mời.
Hiếm khi Hi Tuyền tiên tử mời Hàn Tuyệt, nên dĩ nhiên Hàn Tuyệt sẽ nể tình.
Hắn lập tức tiến đến.
Ngọc U Điện, đa số đệ tử đang ở đây, đại đệ tử Liễu Tam Tâm đã xuất sư từ lâu, trở thành đệ tử hạch tâm, đại đệ tử bây giờ là thất sư huynh lúc trước, Mạnh Hà.
Mạnh Hà gặp lại Hàn Tuyệt, có chút lúng túng, nhưng vẫn cung kính hành lễ.
Dưới mệnh lệnh của Mạnh Hà, các đệ tử khác cũng hành lễ.
Trong lòng các đệ tử nghi ngờ, rất nhanh đã đoán được chân tướng.
Có thông tin rằng, Trảm Thần trưởng lão đến từ Ngọc U Phong, lớn lên cực kỳ tuấn mỹ, tuyệt thế vô song.
Chẳng lẽ chính là người này?
Âm thầm quan sát, bọn họ không khỏi bị tướng mạo của Hàn Tuyệt làm cho kinh diễm.
Nam tử tuấn tú!
Tuyệt đối là hắn!
Ánh mắt các đệ tử nhìn Hàn Tuyệt trở nên sùng bái.
Thường Nguyệt Nhi đứng ở trước mặt Hàn Tuyệt, rất là đắc ý, còn cố ý muốn kéo cánh tay Hàn Tuyệt, nhưng bị Hàn Tuyệt xảo diệu tránh đi.
Mạnh Hà dặn dò các đệ tử, không được để lộ thân phận của Hàn Tuyệt ra ngoài, các đệ tử đều cam đoan.
Rất nhanh, Hi Tuyền tiên tử đã đến, các đệ tử ngồi xuống.
Hàn Tuyệt vẫn ngồi ở sau cùng chưa xưa.
"Hàn trưởng lão, hãy tới ngồi bên cạnh ta."
Hi Tuyền tiên tử mở miệng nói, tay phải vung lên, bên cạnh xuất hiện một cái bồ đoàn.
Hàn Tuyệt do dự một lát, vẫn đi lên.
Ngồi bên cạnh Hi Tuyền tiên tử, trong lòng của hắn nghi ngờ.
Sư phụ muốn làm gì?
Chẳng lẽ muốn truyền chức vị cho ta?
Khó mà làm được!
Quản lý Ngọc U Phong quá phiền toái!
Hàn Tuyệt lo lắng nghĩ đến.
"Chưởng giáo đã truyền tin trở lại, nói bọn họ đã cùng Chu Tước Kiếm Tông tụ hợp, đang đánh Thoa Y Thánh Giáo, các đệ tử bị giam giữ cũng đã được cứu, nhưng chưởng giáo lo lắng Thoa Y Thánh Giáo sẽ tập kích tông môn chúng ta, bởi vì bọn họ chỉ gặp được năm vị cường giả Hóa Thần, năm vị còn lại nhất định có những an bài khác, đoạn thời gian gần nhất, ta hy vọng tất cả mọi người không nên bế quan tu luyện, mà tuần tra ngoại môn và nội môn Ngọc Thanh Tông."
Hi Tuyền tiên tử mở miệng nói, thần sắc ngưng trọng.
"Đệ tử của mười tám phong, chỉ có Ngọc U Phong chúng ta xuất lực ít nhất, ngoài lý do chúng ta ít người, cũng là bởi vì chưởng giáo thiên vị đối với chúng ta, hiểu chưa?"
Thanh âm của nàng rất nhẹ, nhưng các đệ tử cũng cảm thụ được lực lượng.
Tất cả mọi người như được đốt lên ngọn lửa!
Khổ tu nhiều năm, cũng đến lúc tỏa sáng rồi!
Hàn Tuyệt khẽ gật đầu, cũng không kích động như các đệ tử.
Hi Tuyền tiên tử liếc nhìn Hàn Tuyệt, hỏi: "Hàn trưởng lão, đối phó cường giả Hóa Thần của Thoa Y Thánh Giáo, ngươi có lòng tin không?"
Các đệ tử an tĩnh lại, tất cả đều nhìn về phía Hàn Tuyệt.
Hóa Thần đối với các đệ tử mà nói, quá xa xôi.
Nếu thật sự để bọn họ đi đối phó Hóa Thần, chẳng phải là chịu chết?
Cho dù là sư phụ Hi Tuyền tiên tử của bọn họ cũng không được!
Hàn Tuyệt thấy rõ thần sắc của các đệ tử, rốt cuộc hiểu được nguyên nhân Hi Tuyền tiên tử tìm mình.
Thì ra là làm thuốc an thần.
Ài, ta chỉ muốn lặng lẽ tu luyện, nhưng tông môn vẫn luôn bị đánh hết lần này tới lần khác.
Nghĩ xong, Hàn Tuyệt mở miệng nói: "Đối phó Hóa Thần, ta có kinh nghiệm."
Hắn nói rất khiêm tốn, nhưng rơi vào trong tai các đệ tử, đó chính là khí phách!
Vị trưởng lão trước mắt này, chính là người đã từng trảm Hóa Thần!
Nghe nói còn là một kiếm miểu sát!
Các đệ tử sôi nổi hoan hô, vô cùng sùng kính Hàn Tuyệt.
"Tốt rồi, các ngươi lui về chuẩn bị đi, việc này sẽ do đại sư huynh của các ngươi tới an bài, mặt khác, về thân phận của Trảm Thần trưởng lão, các ngươi không được lan truyền ra ngoài, việc này chỉ có Ngọc U Phong được biết."
Hi Tuyền tiên tử phân phó nói, các đệ tử nhao nhao hành lễ lui ra.
Rất nhanh, Ngọc U Điện chỉ còn lại Hàn Tuyệt và Hi Tuyền tiên tử.
Hi Tuyền tiên tử nghiêng đầu nhìn Hàn Tuyệt, nhẹ giọng hỏi: "Đến tầng mấy rồi hả?"
Hàn Tuyệt ngẩn người, nghi ngờ hỏi: "Cái gì mấy tầng?"
"Tu vi."
"A, tầng một."
"Tại sao vẫn là tầng một?"
Hi Tuyền tiên tử nhíu mày, bế quan nhiều năm như vậy, với tư chất của Hàn Tuyệt cũng không cách nào tiến bộ?
Hàn Tuyệt vờ ho khan một tiếng, nói: "Hóa Thần tầng một."
Trước đó Lý Khanh Tử không nói với nàng hắn muốn đột phá?
Hi Tuyền tiên tử sửng sốt.