Nhã Hân giật mình ngước lên nhìn khuôn mặt tà mị của anh “Anh làm cái gì vậy?”
“Vừa rồi ai nói anh già, anh lớn tuổi, anh đã hơn ba mươi hả?” Thương Ngạn Thần ghé sát vào tai cô giọng trầm khàn ái muội nói.
Nhã Hân sợ hãi nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Thương Ngạn Thần cô chạy vào trong nhà. Nhưng rất nhanh anh đã bắt cô lại, nhấc bổng cô lên đi đến bàn ăn đặt cô ngồi trên bàn.
Nhã Hân hốt hoảng “Anh…Ư…Ưm…”
Nhã Hân chưa kịp phản kháng môi lưỡi anh tiến quân thần tốc nhanh chóng chiếm lấy khoang miệng nhỏ nhắn của Nhã Hân. Cô bất ngờ bị anh tập kích không có cách nào chống cự đành cuốn theo nụ hôn cuồng nhiệt đó của anh.
Sau một hồi môi lưỡi triền miên anh rút cạn sạch không khí của cô mới luyến tiếc buông tha để cho cô hít thở không khí.
“Em có biết khi em mặc áo của anh bước ra thì bên dưới thằng em của anh rất khó chịu không? Lúc đấy anh chỉ muốn tiến đến đè em dưới thân mà nhập thân thể của em vào anh hoà làm một.”
“Anh…a…đồ vô liêm sỉ! Anh mà bắt nạt em, em sẽ méc mẹ” Nhã Hân hổn hển nói.
Thương Ngạn Thần mỉm cười nhìn cô “Được đến lúc em méc mẹ anh thì anh gửi nhờ nòng nọc trong bụng em được không?”
Dứt lời anh lại một lần nữa hôn lên môi cô, Nhã Hân như một chất gây nghiện khiến cho anh muốn hết lần này lại đến lần khác. Tay anh thuần thục luồn vào trong áo sơ mi tìm nơi cao vút kia của cô nhẹ nhàng xoa nắn. Xong anh lại lướt xuống nơi tư mật của cô miết nhẹ hai cánh hoa làm cho Nhã Hân bất giác rùng mình kêu lên một tiếng
“A…!”
Thương Ngạn Thần dùng tay trêu đùa nơi mẫn cảm của cô. Nhã Hân khó chịu uốn éo thân mình, càng làm cho thân dưới của anh nóng bỏng mà ngóc đầu lên.
Anh nhanh chóng xé toạc chiếc áo sơ mi trên người cô, cúc áo rơi lã chã xuống sàn, chẳng mấy chốc trên người cô không còn mảnh vải che thân lồ loã hiện ra trước mặt Thương Ngạn Thần.
Thương Ngạn Thần nuốt một ngụm nước bọt, cô quá đẹp toàn thân đẹp không tỳ vết, trên làn da trắng sứ vẫn còn như ẩn như hiện những dấu hôn anh để lại càng tăng thêm sức hấp dẫn trên người cô.
Anh chen thân mình giữ hai chân cô, nơi tư mật của cô cọ sát vào vùng bụng rắn chắc của anh. Thương Ngạn Thần liền cầm hai cổ chân của cô tách rộng ra đặt lên trên bàn.
Trước mắt anh là một khung cảnh cực kì mê người của người con gái mang chút vẻ thanh thuần, ngọt ngào. Nơi tư mật của cô hiện ra trước mắt Thương Ngạn Thần mà không hề có một chút che đậy nào.
Nhã Hân xấu hổ lấy tay che đi nơi nhạy cảm đó.
Thương Ngạn Thần liền nhíu mày “Ngoan nó rất đẹp cho anh ngắm một chút được không” anh dùng giọng nói ấm áp dụ dỗ cô.
Nhã Hân vẫn nhất quyết không chịu bỏ tay ra, anh liền cầm tay cô đặt sang hai bên cúi người xuống vùi đầu hôn lên vùng ẩm ướt giữ hai chân cô.
Nhã Hân thở gấp đưa tay đẩy đầu anh ra, nhưng anh lại giữ chặt hai hông cô vùi đầu mình vào
“Ư…A…chỗ đó…Ưm…Bẩn lắm…A…”
Thương Ngạn Thần vẫn hôn lưỡi anh sục sôi đảo quanh vị trí nhạy cảm của cô.
“Không bẩn! Rất ngọt”
Nhã Hân dường như bị Thương Ngạn Thần làm cho thần trí điên đảo, trong phòng bếp tràn ngập tiếng thở dốc của người đàn ông và tiếng rên rỉ ái muội của người phụ nữ.
Rất nhanh anh giải phóng con mãnh thú to lớn của mình ra, đưa tới cửa miệng ẩm ướt của cô. Anh rất biết cách trêu chọc làm cho cô khó chịu anh để cự long của mình ở ngoài miết nhẹ cửa động ẩm ướt mà không cho vào luôn.
“A…Thương Ngạn Thần anh muốn chết phải không?”
“Xem ra em có vẻ rất khó chịu!”
“A…Ư…Anh đừng nói nữa mau cho em”
“Cho cái gì? Em phải nói rõ ra anh mới thoả mãn em được chứ!” Thương Ngạn Thần cũng đang rất nhẫn nhịn nhưng vì để trêu cô gái nhỏ này anh đành làm chịu khổ một chút.
“Cái đó của anh, cho…cho vào bên trong em đi!”
Thương Ngạn Thần nở nụ cười thoả mãn anh hôn nhẹ lên lớp mồ hôi bịn rịn trên trán của cô “Ngoan! Từ lần sau không được trêu chọc anh nữa biết chưa? Em là vợ của anh thì không được nghe mẹ anh dụ dỗ đi tìm người đàn ông khác nhớ chưa?”
Nhã Hân gật gật đầu giờ đây cô không cần biết cái gì nữa mà cô chỉ cần biết bản thân mình đang muốn anh.
Thương Ngạn Thần cảm thấy cô không nhịn được nữa liền đưa cự long to lớn của mình lấp đầy nơi tư mật chật hẹp của cô.
Nhã Hân dường như đã được thoả mãn cô rên rỉ nhẹ nhàng theo từng nhịp anh mang đến “Ư…A…Ưm…”
“Thích không!”
Nhã Hân mất lý trí cô trả lời anh như những gì trong đầu mình nghĩ “A…Thích…Thích”
“Gọi tên anh đi…”
“Ưm…Thần…Thần…”
Thương Ngạn Thần nghe âm thanh mềm mại như nước của cô liền gia tăng lực đạo bên dưới, điên cuồng ra vào. Khiến cho Nhã Hân không theo kịp tiết tấu của anh mà phải khóc lóc cầu xin.
Hai người dùng đủ mọi tư thế di chuyển từ phòng bếp đến sofa, sau đó là trong phòng từ trên giường đến vào trong phòng tắm khắp nơi đều là dấu vết hoan ái của hai người. Sau khi thoả mãn xong anh mới nhẹ nhàng bế cô vào bồn tắm, tắm rửa sạch sẽ cho cô rồi mới bế cô quay trở lại giường. Đặt cô nằm trong vòng tay mình hai người mệt mỏi cùng nhau thiếp đi.