• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhã Hân khó chịu, cái tên điên này biết đây là đâu không mà dám tự tiện đi đến chỗ này bảo cô mở nước cho. Cơn giận dữ trong lòng Nhã Hân sôi lên. Cô hận không thể hung hăng cho anh một phát tát vào mặt

Thương Ngạn Thần đưa chai nước ra trước mặt cô, bắt cô mở nước giúp anh. Anh đúng thật là biết hành hạ người khác mà.

Nhã Hân cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều như muốn lộn hết ra ngoài. Cô thu hết dũng cảm mà đứng dậy, lạnh lùng, giận dữ trừng mắt với anh.

Bây giờ cô không mở thì xung quanh sẽ đồn đại không tôn trọng giáo sư mới!

Cô mà mở thì bọn họ lại đồn cô và giáo sư Thương có quan hệ mập mờ!

Không biết phải làm thế nào, Nhã Hân quắc quắc tay gọi Hoàng Cảnh Du lại.

“Cậu mở sư phụ cậu chai nước kìa. Sư phụ cậu kêu đau tay”

Hoàng Cảnh Du cũng tưởng thế thật liền lấy chai nước từ tay Thương Ngạn Thần mở ra:

“Của giáo sư đây ạ!”

Thương Ngạn Thần khó chịu “Tôi nhờ cậu mở giúp tôi à?”



Hoàng Cảnh Du hoang mang giải thích “Cậu ấy mở cũng giống em mở thôi mà có khác gì nhau đâu?”

Nhã Hân liền vỗ vai Hoàng Cảnh Du giơ một ngón cái nên nói:

“Cậu làm tốt lắm!”

Thương Ngạn Thần nhìn tình cảm của hai người liền vứt chai nước xuống sân.

Hoàng Cảnh Du hoảng sợ không biết mình đã đắc tội gì với vị sư phụ hơi tý là giận này.

Cậu quay sang hỏi Nhã Hân “Tôi làm gì không đúng à?”

Nhã Hân lập tức trả lời “Không? Cậu đang làm rất tốt mà!”

“Vậy tại sao thầy Thương lại nhìn tôi đáng sợ như vậy!”

“Kệ thầy ấy đi, chắc đầu thầy ấy có vấn đề đấy!”

Hoàng Cảnh Du nhìn Nhã Hân rồi lại quay sang thấy Thương Ngạn Thần đang dùng ánh mắt rét lạnh nhìn về phía hai người.

“Có phải cậu và thầy Thương có quan hệ gì không?”

Nhã Hân giật mình vì câu hỏi của Hoàng Cảnh Du cô nói lắp “Cậu…cậu ăn nói hàm hồ gì vậy, có tin tôi đánh cho cậu một trận không hả?”

“Cậu nói dối thì kiểu gì cũng nói lắp. Nói mau cậu và thầy ấy rốt cuộc có quan hệ như thế nào?”

“Cậu có thôi đi không trận đấu sắp bắt đầu rồi kìa! Mình và thầy ấy không hề quen biết với nhau được chưa?”

“Thật không?” Hoàng Cảnh Du nhìn Nhã Hân hỏi lại



“Thật! Cậu mau cút đi!” Nhã Hân đỡ trán nói

“Ò!”

Trận đấu hiệp hai bắt đầu, bên phía đội của Thương Ngạn Thần vẫn dẫn đầu áp đảo tỉ số 25-18.

Kết thúc trận đấu Thương Ngạn Thần được rất nhiều các fan nữ tặng quà, và đưa nước. Nhưng anh lại không nhận bất kì một món đồ nào, ánh mắt cũng trầm lại mà chỉ liếc mắt nhìn Nhã Hân đang nói chuyện với Hoàng Cảnh Du.

Bầu không khí xung quanh Thương Ngạn Thần càng lúc càng âm trầm, vẻ lạnh lùng trong đáy mắt anh cũng càng lúc càng tăng.

Vừa rồi anh kêu Nhã Hân mở nước cho mình thì cô nhất quyết không chịu mở mà bây giờ lại chính tay cô mở chai nước cho hắn ta.

Lòng bàn tay Thương Ngạn Thần nhìn về phía hai người họ nắm chặt lại. Lúc này anh thật sự muốn xông đến đánh cho tên nam sinh một trận vì dám chiếm tiện nghi của Nhã Hân.!

Thương Ngạn Thần không nhìn nổi nữa. Sắc mặt anh lúc này trở nên xanh mét đến khó coi. Đôi mày lạnh lùng của anh hơi cau lại, ánh mắt đầy vẻ cảnh cáo nhìn về phía Nhã Hân.

Trận bóng kết thúc người ở khán đài cũng dần tan hết. Nhã Hân cũng nhanh chóng sắp xếp đồ đạc chuẩn bị đi về

“Hoàng Cảnh Du, hôm nay tiệm của tôi còn có khách đặt hoa tôi về trước đây nha!” Nhã Hân vẫy tay tạm biệt cậu.

Nhã Hân nhanh chóng rời khỏi sân bóng, nhưng mới ra được đến cổng trường, cô đã bị một bàn tay to lớn kéo cô lên xe của anh.

Tiếng đóng cửa xe “Cạch”

Tư thế của hai người bây giờ là Thương Ngạn Thần đang đè lên cơ thể mỏng manh của Nhã Hân dưới xe.

“A!..Thương Ngạn Thần anh lại định dở trò gì nữa đây? Định bắt cóc tôi à?”

“Ừ! Bắt cóc em về làm phu nhân của anh” Đôi môi Thương Ngạn Thần gần sát đến mặt cô, hơi thở cực nóng bao phủ lấy cô.

“Thương Ngạn Thần, anh muốn gì?” Dưới ánh sáng không rõ ở trong xe, sắc mặt của Nhã Hân khẽ trắng bệch trước động tác áp bức của anh.

Một tay anh ghì chặt cô, bao vây cô dưới hơi thở nóng rực. Anh cụp mắt nhìn xuống cô từ khoảng cách rất gần, nét mặt không hề vui vẻ. Cơ thể mảnh mai mềm mại trong lòng anh không ngừng nỗ lực cử động, ánh mắt anh tối sầm lại, khàn giọng nói:

“Em mà còn không ngoan ngoãn nữa đừng trách tôi ngay tại đây mà xử em”

Nhã Hân không tin Thương Ngạn Thần bây giờ lại vô sỉ đến mức chèn ép cô như vậy.

Cô trừng mắt nói: “Anh dám!”. truyện kiếm hiệp hay

Thương Ngạn Thần nửa ý cười “Em thử thì sẽ biết thôi!”

Nhã Hân cảm nhận được rõ câu này, nếu cô không ngoan ngoãn thì Thương Ngạn Thần chắc chắn sẽ xử cô ngay tại trong xe này.

Anh chống hai tay mình trên ghế, nhìn đối diện với khuôn mặt xinh đẹp lại có chút ửng hồng của cô.

Giọng anh mang chút ghen tuông, nhàn nhạt trầm thấp, anh nhìn cô với ánh mắt rò xét, hạ giọng hỏi:

“Em và cậu nam sinh vừa rồi có quan hệ gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK