• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn không mau tách chân ra chẳng lẽ cô lại muốn cho tất cả những người kia xem cô rên rỉ dưới thân tôi như thế nào sao? Nếu cô muốn thế tôi cũng rất sẵn sàng phối hợp cùng với cô.” Giọng nói của anh không mấy phần là cuồng vọng mà toàn là những lời nói khó nghe ép cô phải phục tùng làm theo lời anh.

Nhã Hân sốc tâm lý cô thốt không lên lời “Anh…”

“Tôi đếm đến ba cô còn không mau làm theo lời tôi thì cứ để cho người khác xem cô *** **** đến mức độ nào, tôi cũng không ngại thoả mãn làm hài lòng cô đâu!”

1 […]

2 […]

3 […]

Nhã Hân cắn môi cô không chống cự được đành thuận theo anh mà từ từ tách hai chân mình ra.

Thương Ngạn Thần dường như thoả mãn anh nở một nụ cười hài lòng, nhưng cũng xen vài phần khinh thường trước sự phóng đãng của cô.

Ngón tay thon dài của anh một lần nữa lại đi sâu vào bên trong nơi tư mật chặt hẹp của cô mà tàn nhẫn thăm dò mọi ngóc nghách.

Nhã Hân như một cái xác vô hồn mà mặc cho Thương Ngạn Thần đụng chạm khám phá nơi riêng tư nhất trên cơ thể mình.

Nhã Hân lấy tay che miệng cắn chặt răng lại để tránh phát ra những tiếng rên bật ra từ cổ họng cô. Cô khẽ nép vào trong vòm ngực rắn chắc của Thương Ngạn Thần nhẹ nhàng cầu khẩn anh rộng lượng đừng làm ở nơi này

“Thương Ngạn Thần! Chúng ta lên phòng được không?”

Câu nói của Nhã Hân yêu kiều nhẹ nhàng như nước tựa như mật ngọt mà dụ dỗ Thương Ngạn Thần.

Giọng nói trầm thấp đầy lưu luyến của anh vang lên, nhưng đôi tay anh vẫn đang siết chặt lấy người cô. Cuối cùng anh cũng mở miệng ra nói một chữ

“Được!”

Cùng lúc đó một cánh tay to lớn của anh đem thân thể của cô bế kiểu công chúa đi lên phòng ngủ rồi đóng rầm cửa lại.

Một tiếng đóng cửa mạnh vang lên một cái thật mạnh “Rầm!”

Thương Ngạn Thần bế Nhã Hân vào trong phòng, sau đó ném thẳng cô xuống giường không một chút nhẹ nhàng nào.

“A...” Nhã Hân hơi chau mày lại, cả cơ thể bị Thương Ngạn Thần ném xuống khiến cô cảm thấy thấy rất đau.

Hơi thở của đàn ông lập tức vây lấy cơ thể Nhã Hân làm cho cô không có đường rút lui mà phải đối diện với thực tại.

Đôi môi đỏ mọng của Nhã Hân hơi run lên, cô mở to mắt đầy sợ hãi, theo dõi nhất cử nhất động của anh.

Hơi thở của Thương Ngạn Thần càng ngày càng nồng đậm quanh quẩn trong hơi thở của Nhã Hân càng khiến cô cảm thấy hỗn loạn và choáng váng

Sau đó, là nụ hôn đầy dục vọng, xen lẫn sự ngông cuồng và bá đạo, anh liền cúi xuống cắn nuốt đôi môi đỏ mọng của Nhã Hân.

Nhấm nháp sự ngọt lành, nụ hôn dần trở nên điên cuồng...sự nguy hiểm tàn nhẫn của anh luẩn quẩn trong hơi thở của cô.

“Ư…Ưm…Um…”

Nhã Hân hoảng loạn giơ cánh tay nhỏ bé của mình ngăn chặn người anh lại nhưng chỉ có thể bất lực mặc cho anh bá đạo mà cắn nuốt đôi môi của mình…

Thương Ngạn Thần dùng tốc độ nhanh nhất xé nát chiếc váy ngủ trên người cô xuống, bàn tay to lớn của anh bắt đầu khiêu khích dục vọng trên người cô.

Từ chiếc cằm cô rời dần xuống dưới, đến trước ngực cô, rồi luồn vào bên trong chiếc quần lót nơi che đi vùng cấm địa của người phụ nữ…

“Đừng mà…ư…um…” Nhã Hân xấu hổ, những âm thanh nhục nhã bất giác phát ra từ cuống họng của cô.

Dáng người tuyệt mỹ của Nhã Hân lộ rõ trên chiếc ga trải giường màu xám tro, ngập tràn sự quyến rũ và hấp dẫn của người thiếu nữ.

Từng đường cong mềm mại của cô càng trở nên mê hồn, làn da trắng nõn sáng bóng tựa pha lê lấp lánh.

Ngón tay to lớn của Thương Ngạn Thần di chuyển đến đâu thì hô hấp của Nhã Hân ngày càng dồn dập, toàn bộ tế bào trên cơ thể của cô không ngừng bị Thương Ngạn Thần kích thích. Nhã Hân không thể phủ nhận, cơ thể cô dưới sự động chạm của anh đều trở nên vô cùng nhạy cảm.

Trên người Nhã Hân bây giờ chỉ còn lại chiếc quần lót mỏng manh là lá chắn cuối cùng nhưng cũng bị Thương Ngạn Thần không thương tiếc mà xé rách nó. Cơ thể cô hoàn toàn không một mảnh vải nào che thân, lộ rõ trước mặt anh mà không có một sự che đậy nào.

Thương Ngạn Thần nuốt nước bọt nhìn ngắm cơ thể như phát sáng của Nhã Hân. Bên dưới của anh cũng đã bắt đầu có dấu hiệu dục dịch…

Thương Ngạn Thần không nhịn được nữa liền tách hai chân của cô ra rồi đưa cả hai ngón tay vào giữa chân cô, tùy ý mà chà đạp, mà hành hạ cô.

Anh đem hai chân của cô tách ra, hai ngón tay không ngừng chuyển động làm cô không kìm chế mà lấy tay bịt miệng mình lại

Nơi tư mật giữa hai cô nàng hoàn toàn lộ rõ ràng trước mắt anh.

“Rên lên! Tôi muốn nghe cô rên rỉ dưới thân tôi!” Thương Ngạn Thần cất tiếng ra lệnh, ngay sau đó Nhã Hân không chống cự được đành thuận theo.

Cô bất giác bật ra những âm thanh ái muội “Ưm…A…A!”

Thương Ngạn Thần dường như thoả mãn, anh tăng thêm gia lực ở ngón tay kích thích nơi tư mật của cô càng ngày càng mạnh hơn. Khiến lí trí và dục vọng của Nhã Hân bất giác mà bay xa rồi hùa theo sự kích thích mà phối hợp cùng với Thương Ngạn Thần tạo lưen bầu không khí hết sức là *** ****, nóng bỏng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK