Sở Thất Nguyệt ở trên tình cảm vẫn cực kỳ lý trí, có lẽ cô nhìn thấu bản thân, có lẽ cô khi sắp phải luân hãm thì sẽ khởi động cơ chế phòng ngự của mình, nói ngắn gọn, cô gái này không đơn giản. Sở Thất Nguyệt thấy được đàn ghi-ta treo ở trên tường: "Anh biết đánh đàn?" Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Xem là vậy." "Đàn một khúc cho em nghe thử." Trương Hợp Hoan lấy đàn ghi-ta xuống, chỉnh lại dây, cậu thích rất nhiều thứ, thường thì động tới là biết, nhưng lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.