An Nhiên nắm lấy cánh tay anh, nhào vào lòng anh ôm một cái: “Thật xin lỗi, anh nói không sai, tôi chính là một người ham mê vật chất và danh vọng.” Cô không muốn liên lụy Trương Hợp Hoan, liền chuẩn bị rời đi. Ngoài dự đoán của mọi người, khoảnh khắc An Nhiên buông Trương Hợp Hoan ra thì cậu lao về phía Phan Vân Lôi như một con hổ dữ xuống núi. Phan Vân Lôi dừ vẫn luôn đề phòng Trương Hợp Hoan, tuy nhiên hắn nghĩ rằng Trương Hợp Hoan không dám chủ động tấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.