An Nhiên đi lấy từ trên xe ra hai bao đồ lớn, đi tới trước mặt Trương Hợp Hoan đưa cho cậu: "Cho cậu." "Vô công bất thụ lộc." "Đưa cho cậu thì cậu cầm đi? Sao nói nhiều lời thừa như vậy chứ! Tôi đi đây!" Trương Hợp Hoan nhìn theo An Nhiên lái xe rời đi, cúi đầu nhìn, bên trong ăn mặc dùng đều có. Người nam trưởng thành như cậu, cho dù không muốn ăn cơm mềm, người khác lại thế nào cũng phải mớm vào trong miệng cậu, quả nhiên giá trị nhan sắc cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.