“Không ai hiểu chồng bằng vợ. Em đúng là rất hiểu anh.” Sở Thất Nguyệt nói: “Đừng nói bừa. Em là em, anh là anh.” “Anh là của em, em là của anh. Anh mặc kệ em nghĩ như thế nào.” Sở Thất Nguyệt nói: “Anh tin hay không, em rất ít khi nghĩ đến chuyện tình cảm giữa hai chúng ta.” Trương Hợp Hoan cười nói: “Không dám nghĩ nhiều là sợ mình sẽ nghiện.” “Nếu như thời thời khắc khắc nào cũng nhớ đến anh, mỗi thời mỗi khắc đều muốn cùng anh ở một chỗ, anh sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.