Mục lục
Y Tiên Thiểu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đều là vì hắn, mới khiến cho tỷ muội chúng ta bất hòa. Cho nên chị cảm thấy nên ít nói tới hắn thì tốt hơn. Đương nhiên, tốt nhất là không nói tới hắn mới tốt.

- Được rồi... Được rồi, vậy sau này ít nói tới hắn ta đi.

An Vũ Đồng thỏa hiệp, sau đó còn nói:

- Nhưng mà bắt đầu từ ngày mai, em sẽ dạy chị công phu, chuyện hôm nay chúng ta hiểu một đạo lý, thời khắc mấu chốt vẫn là công phu có tác dụng...

- Đúng vậy a. Nhưng mà, Tùy Qua nói công phu rất khó luyện nha.

- Hình như cũng không quá khó... Chị lại nhắc tới hắn nha?

- Ách...

Khi Lam Lan cùng An Vũ Đồng hai người nói chuyện với nhau, Tùy Qua lúc này không trở về nhà, mà là đi hành phố Minh Phủ.

Sau đó Tùy Qua vô thanh vô tức "Tránh" tới biệt thự ở ngoại ô thành phố Minh Phủ, cũng vượt qua vô số thủ vệ.

Thân ảnh của Tùy Qua xuất hiện trong thư phòng.

Lúc này trong thư phòng có hai người, hai nữ nhân, nhưng mà các nàng cũng không cảm giác được Tùy Qua, đang bàn luận cái gì đó.

- A Giao, đây là suy diễn thực chiến chị làm trên máy tính, vốn là mô hình quân đội chúng ta thao diễn, hiện tại chị suy diễn tình huống quân của Tam Giang Đường chúng ta tiến vào tỉnh Trạch Hải, có lẽ có thể giảm bớt lực cản xuống thấp nhất...

- Ân, suy diễn của chị rất ý tứ, không giống như lý luận suông.

- Đương nhiên, đây là mô hình suy diễn từ quân của chúng ta, chị căn cứ vào nguyên lý và thực tiễn mới đưa ra được mô hình này. Có mô hình suy diễn này, chúng ta có thể mô phỏng tình huống thực chiến, giảm lực cản thấp nhất.

- Chị, không nghĩ tới chị còn có bản lĩnh như vậy.

"..."

Khục khục!

Thời điểm này vài tiếng ho khan vang lên trong phòng.

Ken két!

Mục Ngọc Thiền, Mục Ngọc Giao hai tỷ muội cùng một thời gian giơ súng ngắn về phía Tùy Qua.

Nhưng mà hai tỷ muội chưa động thủ, thân ảnh Tùy Qua lóe lên sau lưng các nàng, sau đó dùng song chưởng đặt vào lưng của cả hai, làm cho hai người bọn họ bất động. Đừng nói bóp cò súng, trong nháy mắt cũng không động đậy được.

Nhưng mà Tùy Qua cũng nhanh chóng buông tay ra, nhàn nhạt nói:

- Tôi không phải địch nhân của hai cô, đừng có khẩn trương như vậy chứ?

Hai tỷ muội thu hồi súng lại, Mục Ngọc Thiền mở miệng trước nói:

- Tại sao anh ở chỗ này?

- Lời này có lẽ cô hỏi em gái cô đi.

Tùy Qua nhìn về phía Mục Ngọc Giao, nói:

- Cô ta ước hẹn tôi đấy.

- Cái gì!

Mục Ngọc Thiền kinh hô, nói:

- Anh là súc sinh, anh làm gì em gái tôi! Tôi nói vì sao anh lại hảo tâm giúp em gái tôi nằm quyền khống chế Tam Giang Đường chứ, thì ra súc sinh anh nhắm vào sắc đẹp của em gái tôi...

- Đủ rồi!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, chen ngang lời Mục Ngọc Thiền, sau đó thô bạo nói:

- Mục Ngọc Thiền, nếu cô cứ hô to gọi nhỏ, tôi cũng không cần quan tâm mà ham mê sắc đẹp của cô đấy.

- Đừng --

Mục Ngọc Thiền dường như còn muốn tranh luận, nhưng mà em gái Mục Ngọc Giao nói ra.

Bởi vì Mục Ngọc Giao đã nhìn thấy thủ đoạn chính thức của Tùy Qua, biết rõ thực lực tên này rất khủng bố. Nếu như Tùy Qua thực muốn mạnh mẽ cưỡng bức hai nàng, Mục Ngọc Giao biết rõ hai nàng không có khả năng phản kháng.

Nhưng mà Mục Ngọc Giao cũng biết, Tùy Qua căn bản sẽ không có ý này với các nàng.

- Tùy tiên sinh, ngài là vô sự không lên điện tam bảo, co chuyện gì phân phó, xin mời ngài nói.

Mục Ngọc Giao phi thường cung kính nói ra, bởi vì nàng biết rõ các nàng không thể trêu vào Tùy Qua.

- Tôi có phân phó.

Tùy Qua nói:

- Ngày hôm qua trên núi Tây Sơn, có phần tử xã hội đen theo đuôi nữ nhân của tôi, ý đồ bất chính. Cho nên tôi muốn biết rõ thân phận của những kẻ này, xử tử toàn bộ thủ lĩnh bang phái của chúng, đánh toàn bộ đám tiểu lâu la sau đó đuổi ra khỏi thành phố Minh Phủ, chúng phải vĩnh viễn không thể làm lưu manh được. Nếu trái lời -- chết!

Tùy Qua ngữ khí rất bình thản, nhưng mà mang theo sát khí kinh người.

Mục Ngọc Thiền cùng Mục Ngọc Giao hai người lập tức cảm giác được, Tùy Qua vì chuyện này rất tức giận.

- Tiên sinh yên tâm.

Mục Ngọc Giao thử hỏi:

- Những người kia thế nào rồi?

- Bị tôi giết rồi.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà tôi quên hỏi lai lịch của chúng. Cho nên các người đi điều tra rõ ràng đi, sau đó dựa theo phân phó của tôi làm cho tốt. Trước trời tối ngày mai tôi muốn thấy kết quả.

- Anh...

Mục Ngọc Thiền dường như còn có gì muốn nói, lại bị Mục Ngọc Giao ngăn cản. Mục Ngọc Giao vội vàng cam đoan nói:

- Tiên sinh yên tâm, trước trời tối ngày mai tôi sẽ có câu trả lời thuyết phục.

- Rất tốt. Đừng làm cho tôi thất vọng.

Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, sau đó thân thể biến mất vô tung trước mặt Mục Ngọc Thiền cùng Mục Ngọc Giao.

Mục Ngọc Thiền hít sâu một hơi, lúc này mới cảm giác được Tùy Qua đáng sợ, nhưng mà trên miệng lại không phục:

- Hắn cũng quá kiêu ngạo a, lại chỉ này chỉ nọ chúng ta, hắn...

- Hắn có tiền vốn hung hăng càn quấy.

Mục Ngọc Giao đánh gãy lời của Mục Ngọc Thiền, nói:

- Chị à, chị đắc tội bất cứ kẻ nào cũng không sao, chúng ta cũng có thể đi dọn dẹp, nhưng mà ngàn vạn đừng đi đắc tội hắn. Người này thật sự quá đáng sợ! Quá kinh khủng! Hắn quả thực là ác ma!

- Ác ma? Hắn không có làm em...

- Không có! Chớ nói nhảm!

"..."

Tùy Qua rời khỏi thành phố Minh Phủ thì cả thành phố Minh Phủ đã lâm vào chấn động to lớn.

Bên ngoài thành phố Minh Phủ có tiếng xe cảnh sát vang lên không dứt bên tai.

Dân chúng thành phố Minh Phủ chưa bao giờ nhìn thấy nhiều xe cảnh sát như vậy cả, cho tới bây giờ còn chưa có gặp qua. Trong đó không thiếu một xe cảnh sát hiệu Audi, Mercedes, có thể nghĩ những người ngồi trên các xe này đều đi tới phá án. Nhưng mà tình huống hôm nay đã khác: "Thái tử gia" tỉnh Minh Hải mất tích!

Vốn người mất tích phải trôi qua 24 tiếng mới có thể báo án. Nhưng mà đối với Vương Hào thì quy định này chẳng là cái gì cả. Huống chi nhiều khi trong mắt đại nhân vật một đám chó mèo đều có thể làm gà chó không yên. Vương Hào mất tích, hiển nhiên là đám xã hội đen không may... Đây còn quan trọng hơn các vụ án nhiều, cho nên cảnh sát thành phố Minh Phủ toàn bộ xuất động.

Vụng trộm, đám du côn đầu đường xó chợ cũng âm thầm xuất động, dưới Tam Giang Đường uy hiếp, Vương Hào thuê đám xã hội đen của Đại Giang Hội bị đả kích, thủ lĩnh bang hội bị giết!

Tuy hắc bạch lưỡng đạo trong thành phố Minh Phủ xuất hiện chấn động to lớn, nhưng mà chuyện Vương Hào mất tích trở nên khó tìm hơn.

Cuối cùng cảnh sát tập trung vào nơi Vương Hào mất tích: núi Tây Sơn!

Sau đó cảnh sát tiến hành dò xét cả ngọn núi này, ngay cả cảnh sát giao thông và dân phòng cũng bị huy động, đào sâu ba thước đất, rốt cuộc tìm được mấy bộ hài cốt khả nghi.

Trải qua pháp y xem xét, một bộ hài cốt trong đó chính là Vương Hào. Nhưng mà từ trình độ thực vật phân giải thi thể mà nhìn, "Vương Hào" có lẽ đã chết ít nhất mười năm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK