Tùy Qua cũng tiếp lời lão địa chủ..
- Tốt! Cháu nói thế thì ông yên tâm.
Lão địa chủ lão vui mừng.
- Tiểu Hoa đứa nhỏ này cũng không chịu thua kém, không ngờ đã thi vào Đông Đại. Đứa nhỏ này không nói cái gì, nhưng mà ông biết rõ trong nội tâm của nó có suy nghĩ, nó cũng vì cháu cả. Nhưng mà thằng ranh con cháu quả nhiên là mệnh phạm đào hoa, bên cạnh có quá nhiều nữ nhân xinh đẹp đi theo, đúng là khó biết lấy hay bỏ.
- Gia gia, đây không phải là vấn đề lấy hay bỏ.
Tùy Qua than nhẹ một hơi, nói:
- Tiểu Hoa tuổi còn nhỏ, học đại học thì tầm mắt sẽ cao hơn, có lẽ nhìn vấn đề cũng khác, ông đã già rồi, không nên quan tâm chuyện này.
- Ông điên nhiên không lo cho cháu rồi.
Lão địa chủ hừ một tiếng, nói:
- Đường nha đầu, Trầm nha đầu, nghe Tiểu Hoa nói còn có một An nha đầu, đều là cô gái tốt, tùy tiện người nào cũng xứng với tiểu tử cháu. Cháu nha, không nên cô phụ tình ý của người ta.
- Ồ, nhìn không ra gia gia lại lành nghề chuyện tình cảm như vậy.
Tùy Qua ngạc nhiên, cười nói:
- Có phải gia gia gần đây tắm gió xuân, cây khô gặp mùa xuân không?
- Miệng chó không mọc ngà voi!
Lão địa chủ hừ một tiếng, nói:
- Nếu cháu đã bận như vậy, Tiểu Hoa cũng đi học, ông cũng không ở thành phố Đông Giang đâu. Ngày mai ông sẽ về quê.
- Chơi thêm vài ngày đi, khó có được một lần đi tới đây mà.
Tùy Qua lập tức giữ lại.
- Nơi này vẫn không quen.
Lão địa chủ cảm khái nói:
- Lá rụng về cội, người như ông nửa người đã xuống mồ, còn chạy đi đâu nữa. Huống hồ, hôm nay ông đi đứng cũng tốt, cuối cùng vẫn là người bình thường mà thôi, ông muốn đi đi lại lại ở nông thôn nhiều hơn.
- Gia gia, tuổi thọ của gia gia còn dài mà, không nên cảm khái như thế.
Tùy Qua cười nói:
- Cháu thấy, ông phải không là nhớ nhà, mà là nhớ người yêu nha? Hẳn là cháu sắp có thêm một bà bà rồi nhỉ?
- Có phải muốn bị đánh đúng không?
Lão địa chủ hừ một tiếng, nhưng mà trên mặt rõ ràng có vài tia vẻ xấu hổ.
Tùy Qua cũng biết không thể nói đùa quá mức, vì vậy nói:
- Gia gia vội vã quay về như thế, cháu cũng không giữ, nhưng có rãnh phải đi tới thăm cháu và Tiểu Hoa. Mặt khác, buổi tối cháu xuống bếp làm cơm, gọi Tiểu Hoa về ăn bữa cơm đoàn viên.
- Tiểu Hoa đang huấn luyện quân sự trong trường, đại khái là không có thời gian.
Lão địa chủ nói.
- Chuyện này không cần lo lắng, không có vấn đề.
Tùy Qua nói.
Thật sự không có vấn đề, bằng vào Tùy Qua hiện tại quan hệ tốt với Dương Chấn Thanh, Trữ Bội, cho dù Tiểu Hoa không đi học cũng lấy được bằng. Kỳ thật lúc trước Tùy Qua vốn định cho rằng Tiểu Hoa thi đại học không đậu cũng sẽ bảo Trữ Bội chuẩn bị danh ngạch đặc biệt, lại không nghĩ Tiểu Hoa không thua kém ai, có thể bằng vào bản thân thi đậu vào Đông Đại.
Đương nhiên Tùy Qua cho nàng ăn trái cây Đa Lịch Mộc có tác dụng không ít. Nhưng nếu như không có Tiểu Hoa vươn lên, cũng khó có thể đủ điểm đi vào Đông Đại.
Nhưng mà bổn ý của Tùy Qua định gọi cho Trữ Bội, bảo nàng giúp đỡ ít nhiều, lại không nghĩ Trữ Bội nghe xong thì nhiệt tình đi gặp Tiểu Hoa, nói là sau này thuận tiện chiếu cố.
Thịnh tình của phu nhân hiệu trưởng không thể từ chối, Tùy Qua tự nhiên cũng không cự tuyệt, huống chi Trữ Bội còn mang theo Đường Đường, Tùy Qua dĩ nhiên là không thể cự tuyệt. Vì vậy đành phải mời Trữ Bội cùng Dương Chấn Thanh cùng tới đây, nhưng mà lường trước Dương Chấn Thanh không tới.
Tùy Qua suy đoán đúng vậy, lúc cơm chiều Trữ Bội quả nhiên chỉ mang theo Đường Đường đến đây, ngay cả Trữ Nghiên cũng không đến. Nhưng mà nghe ngữ khí của Trữ Bội thì thị trưởng đại nhân đang theo đuổi Trữ Nghiên, lường trước hai người hẳn đi hẹn hò với nhau.
Lão địa chủ cũng biết Tùy Qua thu một con gái nuôi, hơn nữa là cháu của hiệu trưởng phu nhân, vì vậy đã sớm chuẩn bị lễ gặp mặt cho Đường Đường, mà Đường Đường cũng không nhận, nhiệt tình gọi tổ gia gia, làm cho lão địa chủ cao hứng.
Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng cũng tới ăn cơm tối, An Vũ Đồng bởi vì đang hoạt động ở bên ngoài, tự nhiên không tới được.
Tùy Qua tự mình xuống bếp, trù nghệ được mọi người hoan nghênh.
Nhưng mà buồn khổ nhất thuộc về Trữ Bội, thật vất vả ăn được cao lương mỹ vị, đáng tiếc là nàng lại biết rất ít có cơ hội ăn được đồ ngon thế này, một đoạn thời gian sau chắc chắn ăn uống không có vị gì cả.
Sau khi ăn xong, Trữ Bội rốt cuộc tìm được một cơ hội, chính là bàn chuyện gieo trồng dược thảo với Tùy Qua. Trữ Bội và Dương Chấn Thanh không phải mù lòa, bọn họ vẫn lưu ý sự phát triển của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, gần đây Tiên Linh Thảo Đường làm động tác liên tục, làm cho Trữ Bội cùng Dương Chấn Thanh rất kinh hãi, hai người bọn họ hỏi những nhân sĩ chuyên nghiệp, đều cho rằng Tiên Linh Thảo Đường trước mắt đã hoàn toàn khống chế thị trường đông y, ngành sản xuất thuốc đông y, tiến cảnh thị trường còn rất lớn, không gian phát triển cũng cực lớn.
Lúc này Trữ Bội cùng Dương Chấn Thanh hối hận xanh ruột, nếu như lúc trước mang toàn bộ tài chính đập vào nhà ấm và gieo trồng dược thảo là tốt rồi, có lẽ hiện tại còn có phong cảnh khác. Hôm nay dược thảo của Tiên Linh Thảo Đường được mua bán rất mạnh, nhà ấm mở rộng xây dựng gấp mười lần, hơn nữa vô cùng có khả năng tiến thêm một bước mở rộng sinh ý. Suy nghĩ của Trữ Bội chính là hy vọng mình có thể bơm thêm tiền vào, miễn cho cổ phần công ty của mình bị loãng mất.
- Trữ tỷ, chị không cần lo lắng chuyện cổ phần công ty, chỉ cần không rút lui, 5% cổ phần công ty vẫn nằm trong hạn ngạch, nửa phần cũng không giảm.
Tùy Qua nhìn ra suy nghĩ của Trữ Bội, cười nói:
- Hơn nữa tôi cũng đang mong Đông Đại cung cấp thêm giống mới... Kỹ thuật nghiên cứu các loại.
Trữ Bội nghe xong tự nhiên vui mừng.
Sau đó Trữ Bội mang theo Đường Đường cáo từ.
Ngưu Tiểu Hoa cùng Tùy Qua trò chuyện với lão địa chủ, liền ý định quay về trường học, Tùy Qua tự mình tiễn nàng tới cổng trường. Một đường núi này Tiểu Hoa cùng Tùy Qua trò chuyện rất nhiều về trường học, tỷ muội cùng phòng ngủ, càng nói càng hưng phấn, hiển nhiên nàng đã dần dần thích ứng với thân phận mới, dần dần dung nhập vào trong cuộc sống đại học.
Sau khi tới duối ký túc xá nữ sinh, Ngưu Tiểu Hoa mới nói sang chuyện khác, nhìn Tùy Qua nói:
- Ca, anh yên tâm, em sẽ học tốt, mặt khác, cảm ơn anh!
Sau khi nói xong, Ngưu Tiểu Hoa quay người đi lên ký túc xá.
Nhìn qua bóng lưng Ngưu Tiểu Hoa biến mất trong lầu ký túc xá, Tùy Qua lúc này mới quay người ra ngoài.
Nhưng mà giữa đường Tùy Qua đụng phải Cao Phong cùng Giang Đào hai bạn xấu.
Hai gia hỏa này đang đi ra ngoài.
Tùy Qua bước nhanh đuổi theo hai người, sau đó cười hỏi:
- Muộn như vậy, hai người còn đi tiêu sái à?
- Tiêu sái cái gì ah, chỉ đi làm đầy tớ thôi.
Giang Đào hừ một tiếng, sau đó vỗ áo ngắn trên người.
- Thấy không, tôi ngay cả trang phục công tác cũng đổi.
- Tôi cũng như vậy.
Cao Phong mang theo phá giày chơi bóng nói ra.