Mục lục
Y Tiên Thiểu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cám ơn ngươi giải thích nghi hoặc cho ta, ngươi có thể đi rồi.

Trong mắt Cô Tình công chúa mang theo thàn thái lạ lùng, hiển nhiên không nghĩ đến Tùy Qua thật sự cho nàng rời đi.

Nhưng mà thân pháp của Cô Tình công chúa thật nhanh, sau một lát đã biến mất vô tung.

Như Mộng xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, nhìn Tùy Qua nói:

- Nàng ta nói đúng, bây giờ khe nứt không gian càng ngày càng không ổn định. Nhưng mà với ngươi mà nói là chuyện tốt, chỉ cần mở trận pháp thì có thẻ nhốt thêm ma nhân tâm ma vào trong Như Mộng Thủy Cốc. Ngươi có thể mang theo người tới đây rèn luyện, xem mặt mũi ngươi mang nguyên thần của Thiên Thủy Ma Hoàng cho ta.

- Ta cũng đa tạ!

Thần sắc Tùy Qua ngưng trọng.

Thế giới tâm ma, thế giới ma nhân đều có thực lực cường hãn, nhưng mà giới tu hành của nhân loại ngày nay, ngày càng tàn lụi, đây là điềm xấu. Tùy Qua cảm thấy trên đầu có thanh kiếm, tùy thời sẽ chém xuống lấy mạng vô số người.

Hơn nữa nói không xa còn có thành Ma Quỷ, đây chính là u ác tính, tùy thời sẽ lấy mạng người.

Cho nên đánh bại Thiên Thủy Ma Hoàng, lúc này trong lòng Tùy Qua không có bao nhiêu vui vẻ, còn có lo lắng thật sâu.

- Ta muốn rời khỏi nơi này!

Tùy Qua đã quyết định đi ra ngoài.

Hôm nay đã đột phá đến Nghịch Đan Cảnh, mục đích tới Như Mộng Thủy Cốc đã hoàn thành, hôm nay Tùy Qua cũng nên đi về giải quyết vấn đề.

- Cô Tình công chúa thì sao, ngươi muốn xử lý như thế nào?

Như Mộng hỏi Tùy Qua.

- Đó là chuyện của ngươi!

Tùy Qua nói.

- Cũng không sao, mình nàng cũng chẳng lật nổi sóng gió gì, lưu lại thì nàng có thể làm việc cho ta.

Như Mộng nói, đang muốn rời khỏi, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nhắc nhở Tùy Qua.

- Tùy Qua, từ tình thế trước mắt mà nói, khe nứt không gian giữa các thế giới càng ngày càng không ổn định, tất nhiên sẽ có chuyện xảy ra.

- Ân, ta biết rõ, đa tạ nhắc nhở.

Tùy Qua gật đầu nói, thân ảnh biến mất trong Như Mộng Thủy Cốc.

Ra khỏi Như Mộng Thủy Cốc, Tùy Qua bay trở về Mính Kiếm Sơn.

- Tùy tiên sinh, ngài cuối cùng đã trở về!

Tùy Qua mới xuất hiện, nhìn thấy Tống Văn Hiên hoang mang bối rối đứng chờ.

- Tống trưởng lão, xảy ra chuyện gì?

Tùy Qua bình tĩnh hỏi.

- Tùy tiên sinh, sứ giả tông môn ẩn thế xuất hiện, nói là muốn tìm ngài, đã chờ cả ngày.

Tống Văn Hiên nói. Hiển nhiên Tống Văn Hiên phi thường nê nang người tông môn ẩn thế.

- Trấn định một chút.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Tông môn ẩn thế thì như thế nào, Thần Thảo Tông chúng ta cũng không sợ ai cả.

Tùy Qua nói vô cùng tự tin.

Đương nhiên, đối với ngươi đánh chết tu sĩ Hóa Thần Kỳ mà nói, có chút tự tin là bình thường.

- Không phải là người Thục Sơn Kiếm Tông đấy chứ?

Tùy Qua hỏi một câu, bởi vì hắn cảm giác mình và Thục Sơn Kiếm Tông có xung khắc, nếu là người Thục Sơn Kiếm Tông, hắn biết sẽ có chuyện xảy ra.

Nhưng lần này Tùy Qua lại đoán sai, sứ giả không phải là người Thục Sơn Kiếm Tông, nhưng cũng không phải nhỏ: Không Động Môn.

Tùy Qua tiến vào sảnh tiếp khách, sứ giả Không Động Môn đang ngạo mạn ngồi tại chỗ, nhìn thấy Tùy Qua "Thiểu tông chủ" đi vào cũng không có ý định đứng dậy chào.

Đương nhiên, hắn có tiền vốn ngạo mạn, bởi vì nam tử trung niên thân mặc đạo bào, cầm phất trần trong tay, hồng quang đầy mặt, hắn còn có tu vị Nguyên Anh hậu kfy. Ở trong giới tu hành xem như người đứng đầu, khó trách bày tư thái ngạo mạn như vậy.

Ánh mắt sứ giả nhìn qua Tùy Qua, lúc này đang điều tra cảnh giới Tùy Qua, nhìn thấy Tùy Qua chỉ là Kết Đan trung kỳ thì sắc mặt càng kiêu căng, nhìn Tùy Qua nói:

- Bản nhân sứ giả Không Động Ngô Long Bân. Ngươi chính là Thần Thảo Tông thiểu tông chủ Tùy Qua a, mời theo ta tới Không Động một chuyến.

Nói xong sứ giả đứng dậy, không muốn nói nhiều với Tùy Qua.

Nhưng mà Tùy Qua lại ngồi xuống ghế, nhàn nhạt nói:

- Vì sao mời ta lên núi?

- Mời -- ngươi lên núi.

Ngô Long Bân mang chữ "Mời" tăng thêm, sắc mặt trầm xuống, thầm nghĩ Tùy Qua này đúng là không biết thẹn. Nếu không phải thấy tiểu tử này còn có tác dụng, hắn đã sớm động thủ bắt đi rồi.

- Nếu là mời ta lên núi, ta đương nhiên phải nhìn xem thời gian mà an bài.

Tùy Qua nói:

- Nửa tháng sau đi, khi đó ta có thời gian. Ngô đạo hữu, nếu như ngươi muốn lưu lại đây vài ngày, vậy ta hoan nghênh.

- Nửa tháng sau? Không được.

Ngô Long Bân ngữ khí cứng rắn.

- Tùy tiên sinh, ngươi không đặt Không Động Môn chúng ta vào mắt rồi!

- Ngươi không phải nói mời sao, mời ta lên núi. Nếu là mời ta, đương nhiên là do ta an bài thời gian.

Tùy Qua nói.

Kỳ thật Tùy Qua nói lời này xem như khách khí, nếu không phải bởi vì không muốn đắc tội tông môn ẩn thế, chỉ sợ Tùy Qua đã sớm đập bay Ngô Long Bân, sau đó trực tiếp luyện hóa.

- Tùy tiên sinh, ngươi cũng không nên cho mặt mũi mà không biết thẹn.

Ngữ khí của Ngô Long Bân biến thành cứng rắn.

- Đúng vậy a, ta cũng khuyên ngươi câu như vậy.

Tùy Qua ngữ khí rất nhạt.

- Hừ!

Ngô Long Bân hừ lạnh, khí thế trên người đột nhiên gia tăng, dường như muốn hạ mã uy của Tùy Qua.

- Xem ra không cho ngươi chút mặt mũi, ngươi không biết ta lợi hại thế nào

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, hư ảnh kim đan hiện ra.

Lúc này Tùy Qua kết thành ba trăm sáu mươi kim đan, hơn nữa tiến vào Nghịch Đan Cảnh, hư ảnh kim đan trăm trượng rất lợi hại, Tùy Qua cho ba trăm sáu mươi kim đan áp súc với nhau, nó chỉ còn lại bằng cái bàn nhỏ, nhưng mà ánh sáng phóng ra còn sáng hơn mặt trời, phóng thích uy thế như thiên địa ập xuống.

Ánh sáng này chiếu sáng cả Mính Kiếm Sơn, mà cái sứ giả Không Động Ngô Long Bân trực tiếp bị uy thế của Tùy Qua đẩy văng ra ngoài

- Ngô đạo hữu đi thong thả, thứ cho ta không tiễn.

Ngữ khí của Tùy Qua tùy ý.

Sắc mặt Ngô Long Bân lúc trắng lúc xanh, hắn không biết Tùy Qua vì sao có thể dùng tu vị Kết Đan Kỳ chấn bay hắn ra ngoài, nhưng mà dùng khí thế cường đại của Tùy Qua mà nhìn, tu vị vô cùng khủng bố, nếu như đánh nhau, Ngô Long Bân cũng biết chính mình chưa hẳn thắng, xem ra truyền văn không giả, tiểu tử này không hổ là người kế thừa Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, quả nhiên là thiên phú trác tuyệt.

Ngô Long Bân hừ lạnh một tiếng, triển khai độn thuật biến mất trong bầu trời.

- Tùy tiên sinh, làm thế tốt không?

Tống Văn Hiên lo lắng nói:

- Người của tông môn ẩn thế cũng rất ương ngạnh a.

- Không cần lo lắng.

Tùy Qua nói:

- Nước tới đất ngăn!

Tình thế hiện tại khẩn trương, mà người của tông môn viễn cổ không ra mặt giải quyết, lại còn ra lệnh cho Tùy Qua này nọ, làm cho Tùy Qua rất phản cảm.

- Nhưng mà --

Tống Văn Hiên còn lo lắng cái gì đó.

- Không cần lo lắng.

Tùy Qua chen ngang lời Tống Văn Hiên.

- Không nên trướng uy phong của kẻ khác, hạ thấp uy phong của mình, sứ giả một tiểu tông môn ẩn thế đã dọa ngươi như thế, vậy sao được! Tống trưởng lão, về sau ngươi phải ôm cái giá đỡ cho ta, miễn diệt đi uy danh của Thần Thảo Tông!

- Vâng!

Tống Văn Hiên thấy Tùy Qua không vui, vội vàng gật đầu đáp ứng.

Thần niệm của Tùy Qua khẽ động, khống chế từng cọng cây ngọn cỏ trên Mính Kiếm Sơn, Tùy Qua cảm thấy Tây Môn Vân Hỏa tồn tại, thân hình lóe lên, đi tới trước mặt Tây Môn Vân Hỏa.

- Tùy đại ca, ta đang tìm ngươi đây!

Tây Môn Vân Hỏa hưng phấn nói.

- Tìm ta làm gì vậy?

Tùy Qua hỏi.

- Đại ca, vừa mới phóng thích kim quang chiếu sáng cả ngọn núi là ngươi sao?

Tây Môn Vân Hỏa vẻ mặt sùng bái, nói:

- Thật sự là quá trâu!

- Chút chuyện nhỏ mà thôi.

Tùy Qua mỉm cười.

- Đây không phải chuyện nhỏ!

Tây Môn Vân Hỏa nói:

- Ngô Long Bân vương bát đản sứ giả kia bị chấn bay, cảnh này thật đặc sắc.

Tây Môn Vân Hỏa đã sớm nhìn Ngô Long Bân không thuận mắt.

- Người như vậy nên sớm cho ăn giáo huấn.

Tùy Qua nói:

- Chuyện của tông môn ẩn thế tìm ta, ta muốn tìm ngươi hỏi rõ.

- Đại ca cứ quản phân phó là được.

Tây Môn Vân Hỏa nói.

- Tìm Tô Ngưng Yên tới tìm ta.

Tùy Qua nói.

- Đại ca, ngươi tìm Tô tỷ tỷ làm gì?

Tây Môn Vân Hỏa giảo hoạt hỏi.

- Ta tìm nàng bàn chính sự, chuyện rất trọng yếu!

Tùy Qua nói:

- Có thể không?

- Đại ca, tiểu đệ hiểu, ngươi muốn điệu thấp, muốn giấu những nữ nhân khác.

Tây Môn Vân Hỏa cười ha hả rời đi.

Tùy Qua cũng chỉ cười khổ mà thôi.

Sứ giả Không Động Môn bỗng nhiên xuất hiện, cục diện vốn phức tạp càng trở nên mê ly. Đương nhiên, Tùy Qua cũng không phải không cân nhắc mục đích tông môn ẩn thế, viễn cổ tông môn xuất hiện, chỉ sợ sẽ có chuyện gì đó nghiêm trọng.

Là phúc không phải họa, là họa trốn không khỏi.

Nên tới vẫn phải tới!

Tùy Qua xoay người đi vào mật thất, trước khi gặp Tô Ngưng Yên, Tùy Qua ý định bế quan tiêu hóa kinh nghiệm tu hành một chút.

Tình thế hiện tại càng phức tạp, vẫn phải chuẩn bị đầy đủ mới được.

Lực lượng, đây chính là cách giải quyết vấn đề tốt nhất.

Tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào không gian Hồng Mông Thạch.

Hiện tại đối với hắn mà nói sự kết hợp giữa hắn cùng Hồng Mông Thụ, Hồng Mông Thạch càng thêm chặt chẽ, điều này cũng ý nghĩa hai bảo vật kia là một bộ phận của thân thể hắn, hai bảo vật càng cường đại, tu vi cùng lực lượng của hắn càng cường đại.

Huống chi Tùy Qua ở bên trong Như Mộng Thủy Cốc đánh ra hai chiêu “Thảo Mộc Nhất Giới”, tương đương hao phí hai phần trăm nguyên khí của toàn bộ thảo mộc trong Hồng Mông Thạch. Tiêu hao hai phần trăm nguyên khí đối với thảo mộc bên trong mà nói vẫn thật dễ dàng được bổ sung, nhưng vấn đề mấu chốt ở chỗ nguyên khí của Hồng Mông Thạch ngày trước đối với Tùy Qua mà nói là biển nguyên khí, vô cùng vô tận. Nhưng hiện tại chỉ đánh ra trăm quyền hắn sẽ hao tổn sạch sẽ nguyên khí của Hồng Mông Thạch, điều này làm cho hắn có cảm giác gấp gáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK