Sau khi đám người Tây Môn Huyền Tỗn vui vẻ thu đan dược, Tây Môn Huyền Tỗn mới cười nói;
- Tuỳ tiên sinh quả thật quá hào phóng. Trước khi chúng ta mời người làm khách khanh luyện ducợ của tây môn thế gia quả nhiên là có mắt không tròng. Đúng rồi, các vị, quên nói với các vị, Tuỳ tiên sinh vốn chính là một đại sư luyện đan, tạo hoá đan này là do hắn tự mình luyện thành.
Nghe Tây Môn Huyền Tỗn nói xong, những người còn lại không khỏi hít một ngụm khí lạnh, lại càng thêm tin tưởng Tuỳ Qua vài phần. Kỳ tài trời sinh, hơn nữa lại thêm vầng sáng chói loá của luyện đan sư đỉnh cấp, quả thật có đủ lực hiệu triệu và uy thế.
- Mọi chuyện cứ quyết định như vậy đi.
Tuỳ Qua nói,
- Các vị trước tiên cứ trở về địa bàn của mình trước đi, lần này tứ đại thế gia xảu ra biến cố lớn như vậy, trong gia tộc quả thật cần phải kinh doanh và quản lý lại cho thật tốt. Ta cũng phải trở về thế tục, nếu như có chuyện gì xảy ra thì báo ngay cho ta biết.
Đám người Tây Môn Huyền Tỗn và Lạc Phi Đan gật đầu đồng ý.
Rất nhanh, mọi người đều tự giải tán.
Tuỳ Qua ra khỏi vạn tượng điện, đang tính rời khỏi thì lại đụng phải Tây Môn Vân Hoả.
Tên tiểu tử này, giống như đã đứng đây đợi từ lâu rồi.
- Tuỳ đại ca, ngươi thật quá lợi hại!
Tây Môn Vân Hoả nói với vẻ sùng bái,
- Nghe nói ngươi bây giờ đã là lão đại của tứ dại thế gia bọn ta rồi đúng không?
- Coi như là vậy.
Tuỳ Qua cười,
- Lão đại cũng không dễ làm.
- Làm lão đại rất uy phong đó!
Tây Môn Vân Hoả nói,
- Tuỳ đại ca, ta tới thế tục giới với ngươi, thuận tiện nghe về quá trình chiến đấu của ngươi ở trong như mộng thuỷ cốc, nghe nói trận chiến lần này phi thường thảm khốc và kịch liệt luôn.
- Biết rõ như vậy rồi ngươi còn hỏi làm gì.
- Tại hiếu kỳ mà.
Tây Môn Vân Hoả nói,
- Đại ca, ngươi trả lời đi, có mang ta theo được hay không?
- Ách…. Chỉ sợ lão tử của ngươi sẽ không cho đâu.
- Lén đi là được mà.
Tây Môn Vân Hoả thật đúng là cái gì cũng nói được.
- Đi thôi, lần sau ta có đi thì nhất định sẽ kêu ngươi một tiếng.
Tuỳ Qua không còn cách nào khác, đành phải đáp ứng yêu cầu của Tây Môn Vân Hoả trước.
Sau đó, Tuỳ Qua và Tây Môn Vân Hoả quay trở về đông giang thị, sau đó Tuỳ Qua mang theo Tây Môn Vân Hoả tới minh kiếm sớn.
Bởi vì Trúc Vấn Quân, cho nên minh kiếm sơn hôm nay đã thay đổi rất lớn, hộ sơn đại trận bốn phía đã kiến thành, cả sơn mạch của minh kiếm sơn đã hoàn toàn ẩn mình bên trong mây mù. Muốn tiến vào minh kiếm sơn, chỉ có duy nhất một đạo môn hộ, môn hộ này xây trên đỉnh một ngọn núi, nếu như không có người dẫn đường thì gần như rất khó tiến vào trong.
Hộ sơn trận pháp do Trúc Vấn Quân bố trí cực kì tinh điệu, mặc dù Tuỳ Qua là sư phụ của nàng, nhưng cũng không tìm ra nửa điểm sơ hở. Chẳng qua, Tuỳ Qua cảm thấy bốn phía hộ sơn trận pháp này tinh diệu có thừa, nhưng uy lực vẫn kém một chút, cũng không phải tại tạo nghệ trận pháp của Trúc Vấn Quân không tốt, mà là phẩm chất của tài liệu bố trận không được cao. Không bột đố gột nên hồ, chỉ là pháp khí, linh thạch tầm thường, thì dẫu trận pháp có tinh diệu hơn đi nữa, uy lực đương nhiên cũng sẽ giảm bớt đi rất nhiều.
Bất quá, hôm nay Tuỳ Qua đã về, tình hình đương nhiên sẽ khác hẳn.
Tuỳ Qua mang về rất nhiều bảo khí từ như mộng thuỷ cốc, trong mấy ngàn kiện bảo khí này, có không ít loại tốt, còn có một ít phi kiếm, hoàn toàn có thể dùng để bố trí trận pháp.
Hộ sơn đại trận này sau khi sáp nhập thêm nhiều bảo khí vào, uy lực đương nhiên sẽ tăng lên rất nhiều.
Sau khi Trúc Vấn Quân bố trí lại, sau đó khải động hộ sơn đại trận, nháy mắt đã hình thành một vòng phòng ngự vô hình phía trên không của cả sơn mạch minh kiếm sơn, vô số kiếm quang, kiếm khí đủ màu lưu chuyển bốn phía, cho người ta một loại cảm giác khí thế ngập trời như ảo mộng.
- Đại ca, hộ pháp đại trận này của ngươi mạnh thật đấy.
Trúc Vấn Quân nói với vẻ cảm thán,
- So với Tây Môn thế gia của ta nhìn còn đẹp hơn nhiều, uy lực có vẻ cũng không yếu.
- Đương nhiên rồi, đây là do đệ tử của ta đích thân bố trí. Huống hồ gì, ta còn bỏ không ít pháp bảo vào.
Tuỳ Qua cười ha hả.
Lát sau, Tuỳ Qua lại đưa một ít pháp bảo cho đệ tử sắp đột phá trúc cơ kỳ, hôm nay trên danh nghĩa thần thảo tông đã thành lập rồi, làm thiếu tông chủ trên danh nghĩa, Tuỳ Qua đương nhiên có nghĩa vụ võ trang đầy đủ cho đám đệ tử này.
Đối với một gia tộc, tông môn tu hành mà nói, tiên thiên kỳ là đệ tử cơ bản, trúc cơ kỳ là lực lượng trung kiên, kết đan kỳ là phần tử tinh anh, nguyên anh kỳ là cao thủ, lực lượng là trên hết. cho nên, muốn thấy rõ thực lực của một tông môn, ngoại trừ xem nó có bao nhiêu nguyên anh cường giả toạ trấn ra, còn phải xem số lượng tu hành giả trúc cơ kỳ có được bao nhiêu, bởi vì đám tu hành giả trúc cơ kỳ này đại biểu cho tương lai của cả một tông môn, Cho nên, Tuỳ Qua không chỉ phải đào tạo số lượng lớn đệ tử tiên thiên kỳ, còn phải bồi dưỡng ra nhieuf đệ tử trúc cơ kỳ hơn nữa, hơn nữa còn phải để đám đệ tử này mỗi người cầm một món bảo khí, như vậy mới có thể để người ta thấy làm đệ tử của thần thảo tông hắn có mặt mũi cỡ nào.
Một lần phân phát pháp bảo từ trên xuống dưới, quả nhiên là một chuyện cực kỳ có mặt mũi, từ trên xuống dưới ở minh kiếm sơn đều vui vẻ, sự tôn sùng đối với Tuỳ Qua và thần thảo tông lại tăng thêm một bậc nữa.
Ngay cả Trúc Vấn Quân cũng cứ cảm thán không ngớt:
- Đại ca, nhìn cảnh tượng ngươi phát đan dược, pháp bảo thật sự là quá hào sáng, rất có khí thế! Ta còn hận không thể lập tức trở thành đệ tử thần thảo tông của các ngươi!
Tuỳ Qua an bài Tây Môn Vân Hoả ở lại mính kiếm sơn.
Dẫu sao đi nữa, tên Tây Môn Vân Hoả này coi như cũng là một thành viên của tu hành giới, đã quen không thích gò bó, Tuỳ Qua cũng không muốn hắn theo mình tới thế tục giới, tuỳ ý chạy loạn, quấy rầy công việc của mình.
Sau khi phát đan dược và pháp bảo xong, Tuỳ Qua cũng không trở về đông giang thị ngay lập tức.
Lúc này, hắn cũng cần tĩnh tu chốc lát, để nghiền ngẫm kinh nghiệm chiến đấu trong chuyến đi tới như mộng thuỷ cốc lần này.
Trận chiến này đối với Tuỳ Qua mà nói, có thể nói là một trận chiến vô cùng hung hiểm, nhưng cũng khiến Tuỳ Qua lấy được nhiều lợi ích nhất, nhất là để Tuỳ Qua lĩnh ngộ được một chiêu ‘thảo mộc nhất giới’.