- Một kẻ tán tu... Diệt Côn Lôn!
Tùy Qua nói.
- Diệt Côn Lôn? Khẩu khí thật là lớn!
Cái kia Thiên Hoàng Đạo Tông đệ tử hừ lạnh một tiếng,
- Chỉ bằng tu vị của ngươi cũng muốn diệt Côn Lôn?
- Đúng vậy, khẩu khí của ta lớn. Mà Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi có thực lực mạnh. Nhưng mà thực lực mạnh có làm được cái gì, nếu như không làm được việc, mạnh hơn nữa cũng chẳng là gì!
Ngữ khí của Tùy Qua mang theo châm chọc, hắn nói lời này khiến rất nhiều tu sĩ chú ý, những người này nhao nhao ngự kiếm, ngự không bay tới.
- Nếu ngươi là một kẻ tán tu, có tư cách gì chỉ điểm Thiên Hoàng Đạo Tông chúng ta làm việc.
Đệ tử Thiên Hoàng Đạo Tông nói ra.
- Ta là thành viên Thất La Giới, đương nhiên có tư cách bình phẩm chuyện Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi làm!
Tùy Qua nói:
- Côn Lôn Tông chỉ là một tông môn của thế giới nhân loại, có thể nói là chó nhà có tang, ở Thất La Giới vốn không có nơi sống yên ổn, nhưng mà Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi dung túng được thu lưu, người Côn Lôn Tông còn có can đảm gây chuyện khắp nơi, khiến tình thế Thất La Giới biến thành giương cung bạt kiếm. Hôm nay làm thành như vậy, Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi chẳng lẽ không chịu trách nhiệm?
- Hừ! Kẻ tán tu như ngươi lại ngậm máu phun người!
Đệ tử Thiên Hoàng Đạo Tông nói:
- Ai nói chúng ta dung túng Côn Lôn Tông!
- Mẹ kiếp! Ngươi đang vũ nhục thông minh của lão tử sao?
Tùy Qua quát to:
- Côn Lôn Tông tính toán là cái gì! Tại Thất La Giới chỉ là chó nhà có tang, vốn nên sớm bị chúng ta diệt sạch, nhưng mà vì sao bọn chúng lại to gan lớn mật, lại dám tới đây gây chuyện? Chỉ có một khả năng, chính là do Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi bao che cho bọn chúng! Đừng nên thoái thác trách nhiệm, Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi được xưng đứng đầu Thất La Giới, rõ ràng mang một con chó nhà có tang cắn loạn bốn phía trong Thất La Giới, chẳng lẽ Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi không có trách nhiệm? Ngươi dám nói không có trách nhiệm không?
Tùy Qua nói lời này được rất nhiều tu sĩ Thất La Giới tán thành.
Đúng thế, Thiên Hoàng Đạo Tông được xưng là đứng đầu Thất La Giới, hiện tại cả Thất La Giới tình thế rung chuyển, Thiên Hoàng Đạo Tông đương nhiên cũng có trách nhiệm không tránh khỏi, đây là chuyện không cần hoài nghi.
Mà Tùy Qua lại không chút che dấu nói thẳng chuyện này ra.
- Im ngay! Ngươi hồ ngôn loạn ngữ, chửi bới Thiên Hoàng Đạo Tông, thật sự là tội đáng chết vạn lần!
Tên đệ tử Thiên Hoàng Đạo Tông quát.
- Tội đáng chết vạn lần?
Tùy Qua cười lạnh, nói:
- Ngươi muốn động thủ sao? Đến đây! Các ngươi giết một ‘ diệt Côn Lôn ’, sẽ còn có rất nhiều người xuất hiện các ngươi nói... ‘ diệt Côn Lôn ’! Thiên Hoàng Đạo Tông, các ngươi tiếp tục bao che cho Côn Lôn Tông, đây chính là tự tuyệt đường sống của mọi người trong Thất La Giới!
- Tán tu ngươi đang cổ đọng nhân tâm a!
Đệ tử Thiên Hoàng Đạo Tông quát.
- Ngươi thật là đáng chết!
- Muốn giết người diệt khẩu sao?
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Ta biết rõ ngươi đã thông tri đồng môn đối phó ta. Nhưng mà không có sao, ‘ diệt Côn Lôn ’ như ta nhất định sẽ khiến người Thất La Giới cũng biết, Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi đã làm ra chuyện đáng xấu hổ gì.
- Đủ rồi!
Một tiếng hét lớn vang lên sau lưng Tùy Qua, một môn nhân Hợp Thể sơ kỳ Thiên Hoàng Đạo Tông hiện ra sau lưng hắn, đằng đằng sát khí nói:
- Nói xấu sau lưng Thiên Hoàng Đạo Tôngi... Giết không tha!
Đây là uy hiếp trần trụi!
Người chung quanh an tĩnh lại, dù sao ai cũng không dám xung đột chính diện với người Thiên Hoàng Đạo Tông.
- Quả nhiên... Quả nhiên là muốn giết người diệt khẩu sao?
Tùy Qua không sợ đối phương chút nào, tiếp tục nói:
- Đạo hữu Thiên Hoàng Đạo Tông! Ngươi dầu gì cũng là thành viên Thất La Giới, chẳng lẽ còn nhìn đám tạp chủng Côn Lôn Tông kia tàn sát bừa bãi ở Thất La Giới sao, chẳng lẽ các ngươi muốn tiếp tục phóng túng bọn chúng.
- Chết!
Tên môn hạ Thiên Hoàng Đạo Tông quát một tiếng, dùng một chưởng đập thẳng vào Tùy Qua.
Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn sinh ra, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, thân thể "Diệt Côn Lôn" đứng thẳng giữa không trung, sau đó đột nhiên nổ tung thành mãnh vỡ, giống như bị người Thiên Hoàng Đạo Tông chém giết triệt để.
Tu sĩ chung quanh câm như hến, tuy không dám xung đột với người Thiên Hoàng Đạo Tông, nhưng lại có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, đều cảm thấy người Thiên Hoàng Đạo Tông thật sự cuồng vọng, bá đạo không nói lý.
Tên đệ tử Thiên Hoàng Đạo Tông đánh chết Tùy Qua nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, nhưng mà không đúng ở đâu thì hắn không nói nên lời.
- Sư thúc tổ thần uy cái thế, tiểu tử kia chết chưa hết tội.
Đệ tử Thiên Hoàng Đạo Tông bắt đầu nịnh nọt.
Người xem chung quanh lục tục tản ra, nhưng mà trong nội tâm oán niệm người Thiên Hoàng Đạo Tông lại càng sâu.
Lúc này trên ngọn núi cách đó ngàn dặm.
Tùy Qua bình yên không tổn hao gì đứng trên tảng đá ở đỉnh núi.
Lúc trước "Chết mất" thực sự không phải là hắn, mà là phân thân giả thân mà thôi.
Tùy Qua tại Thất La Giới đạt được một loại cây, phát hiện linh tính phi thường đặc biệt, trải qua "Cải tiến" tỉ mỉ, cây này nhanh chóng biến thành linh mộc: Đào Lý Mộc.
Đào Lý Mộc không phải lý cũng không phải đào, trái cây phi thường đặc biệt, người sử dụng rót một phần nguyên khí vào đó, có thể lập tức biến thành thế thân giống như đúc, cơ hồ có thể dùng giả đánh tráo. Nhưng mà thế thân này không thể dùng làm cái gì cả, công dụng duy nhất chính là chết thay chủ nhân, cho nên trái cây của nó có cái tên thú vị:
Thay mận đổi đào!
Tên tu sĩ Thiên Hoàng Đạo Tông tuy tu vị đạt tới Hợp Thể sơ kỳ, nhưng mà hoàn toàn không nhìn thấu Tùy Qua, hắn chỉ cảm giác không đúng, nhưng mà không đúng ở đâu thì hắn không biết được.
Tùy Qua làm như vậy, đơn giản là muốn tiến thêm một bước kích thích mâu thuẫn giữa Thiên Hoàng Đạo Tông và tu sĩ tông môn khác, vì chuẩn bị chuyện kế tiếp của hắn.
Kế tiếp Tùy Qua lại thả đệ tử Côn Lôn Tông bị "Độ hóa" trong Hồng Mông thạch ra ngoài, hơn nữa còn ra lệnh cho người này: "Tiêu diệt toàn bộ những tu sĩ bên ngoài Thiên Hoàng Đạo Tông Thất La Giới! Cũng cho thấy thân phận đệ tử Côn Lôn Tông của ngươi.
Đám người này đã bị độ hóa, dĩ nhiên là làm theo lệnh của Tùy Qua, lập tức triển khai hành động.
Tùy Qua cũng biết, những người này bắt đầu hành động thì hơn phân nửa không còn sống quay về, bởi vì tu sĩ Thất La Giới cũng không phải ăn chay. Nhưng Tùy Qua không quan tâm, bởi vì thành đại sự luôn cần một ít hi sinh. Huống chi, hi sinh đều là địch nhân lúc trước của hắn.
Sau đó Tùy Qua lại thả một đám người ra.
Những người này đều là quân sĩ và tu sĩ của các vương triều trong Thất La Giới, Tùy Qua ra lệnh cho bọn họ:
- Hỏi thăm tất cả tu sĩ các ngươi gặp được, chỉ hỏi bọn họ có phải người Thiên Hoàng Đạo Tông hay không. Nếu như không phải, giết không tha!