Sau khi rời khỏi nội thành Đông Giang, An Vũ Đồng theo Tùy Qua đến hiệu khu Phát Phong, dọc theo đường đi An Vũ Đồng đều cẩn thận lắng nghe Tùy Qua kể về chuyện của hắn, những sự tình không thể tưởng tượng làm An Vũ Đồng cảm thấy giống như nghe được thiên thư, thậm chí có chút hoài nghi lời của Tùy Qua là nói dối.
Nhưng sau khi nàng đi vào nhà ấm đào tạo thực vật, nhìn thấy tiểu ngân trùng cùng Ảnh Phong, nàng mới hoàn toàn tin tưởng Tùy Qua không lừa nàng, trong thế giới này đích xác có tồn tại rất nhiều điều mà làm cho nàng khó thể thừa nhận.
Tuy rằng An Vũ Đồng thật hưng phấn cũng rất tò mò, nhưng khi tới chạng vạng, nàng lại chủ động đưa ra ý kiến tạm thời đi ở khách sạn.
- Buổi tối anh phải “hiến lương” cho bạn gái chính quy, tôi sẽ không quấn quýt lấy anh.
An Vũ Đồng cười nói:
- Nhưng anh phải cẩn thận một chút, đừng tự mình bại lộ bí mật, để cho nàng xem thấu đó. Còn nữa, hai côn trùng này sẽ không đi mật báo đi?
- Yên tâm, sẽ không.
Tùy Qua nói:
- Vậy đành ủy khuất cô.
- Ủy khuất cái gì.
An Vũ Đồng nói:
- Anh sắp mua nhà cùng mua xe thể thao cho tôi, tôi vui vẻ làm vợ bé, cũng không có gì không tốt. Kỳ thật cuộc sống như thế cũng có rất nhiều nữ nhân tha thiết ước mơ có phải hay không?
Mặc dù biết An Vũ Đồng nhiều ít có chút chú ý sự hoa tâm của hắn, nhưng nghe An Vũ Đồng “hiểu biết” như vậy, Tùy Qua vẫn rất cao hứng. Nếu Đường Vũ Khê cũng “hiểu biết” như thế, Tùy Qua cảm thấy cuộc sống có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng nếu Đường Vũ Khê cũng trở thành như vậy, nàng đã không còn là nàng. Hơn nữa An Vũ Đồng “hiểu biết” đại khái bởi vì nàng hiểu được mình đã trở thành bên thứ ba, sự thật đã như thế tiếp tục già mồm cãi lão tự nhiên không phải biện pháp, nếu quả thật còn muốn tiếp tục quan hệ với Tùy Qua, thỏa mãn thường nhạc chính là biện pháp duy nhất.
Vào lúc ban đêm, Tùy Qua mang theo tâm tình bất an quay về biệt thự bán đảo Hương Tụng.
Vốn Tùy Qua có chút bận tâm không thể gạt được giác quan thứ sáu của Đường Vũ Khê, vì vậy hắn còn đặc biệt tắm rửa, thay đổi quần áo, miễn cho nàng ngửi được mùi vị của cô gái khác. Nhưng chuyện hắn lo lắng không phát sinh, Đường Vũ Khê hình như không phát hiện hắn có gì không thích hợp, còn cùng hắn “xem ngôi sao”, làm hắn cảm giác mình đã khẩn trương quá độ.
Ngày kế Đông đại chính thức đi học.
Nhưng đối với Tùy Qua mà nói cũng không có khác biệt gì quá lớn, dù sao hắn giống như được đối đãi đặc thù, vô luận là giáo viên hay bạn học đều tiếp nhận trạng thái trốn học của hắn.
Nhưng ngày đầu tiên của học kỳ mới, Tùy Qua vẫn ngoan ngoãn vào lớp một ngày, dù ngày này hắn chủ yếu dùng luyện công cùng ngẩn người.
Tới giờ tan học, có không ít mỹ nữ hoặc không phải mỹ nữ xuất hiện trong phòng học ngành nghiên cứu thảo nghiệp, hình thành một phong cảnh độc đáo. Những nữ sinh kia hơn phân nửa là vì Mỹ Lệ Họa Thủy, đều hi vọng từ chỗ Tùy Qua lấy được sản phẩm, hơn nữa những nữ sinh kia đều là bạn học, khiến Tùy Qua không thể trực tiếp cự tuyệt, cuối cùng đành đem sự tình đổ lên người Giang Đào cùng Cao Phong, hơn nữa còn đem hai “nhân viên tư vấn lâm thời” biến thành “cố vấn đặc biệt” cho Mỹ Lệ Họa Thủy trong Đông đại, nhưng phàm là nữ sinh Đông đại cần Mỹ Lệ Họa Thủy hay hẹn trung tâm thể nghiệm, đều có thể thông qua hai người này.
Đối với công tác như thế, Cao Phong cùng Giang Đào đương nhiên muốn tìm cũng không thấy.
Nhưng đối với một ít mỹ nữ có “ý đồ riêng”, Cao Phong cùng Giang Đào cũng hết cách.
Từ sau khi Tùy Qua trở thành nhà phát minh cùng thương nhân tiêu thụ Mỹ Lệ Họa Thủy, danh khí của hắn trong Đông đại đã bay lên tới độ cao cực đoan, có thể nói trong Đông đại có thể không biết hiệu trưởng là ai, nhưng ai cũng biết “Dã Thảo ca”, vô luận nam sinh hay nữ sinh, tên của Tùy Qua đã như sấm bên tai.
Nam sinh đối với Tùy Qua hâm mộ ghen tỵ, nữ sinh đối với hắn chính là thưởng thức, yêu thích cùng mê luyến.
Làm nơi khởi nguyên ra Mỹ Lệ Họa Thủy, mỹ nữ trong Đông đại như mây bay, nhưng bây giờ đã đúng ý nghĩa mỹ nữ nhiều như mây.
Mặt khác bởi vì nguyên nhân của Mỹ Lệ Họa Thủy, bài danh của Đông đại trên internet tiêu thăng như ngồi tên lửa. Tuy rằng không xem là thật, nhưng ít nhất là nổi tiếng hơn không thể nghi ngờ, điều này làm hiệu trưởng Dương Chấn Thanh cũng cảm thấy vô cùng cao hứng.
Sau khi tan học, Tùy Qua thật vất vả thoát khỏi một ít mỹ nữ bao vây chặn đánh, sau đó ra trường học.
Đang định đến nhà ấm nhìn xem, lại nhận được điện thoại Lam Lan.
- Tùy Qua, tôi đã suy nghĩ kỹ càng.
Ngữ khí Lam Lan thật bình tĩnh:
- Chúng ta đều sinh hoạt ở hiện tại, không cần vì chuyện quá khứ làm ảnh hưởng hiện tại cùng tương lai. Cho nên tuy rằng tạm thời tôi chưa thể thừa nhận chuyện giữa anh cùng An Vũ Đồng, nhưng ít nhất chúng ta có thể quay về làm bạn bè bình thường. Còn nữa, tiết mục của anh trên đài truyền hình, tôi hi vọng có thể đúng hạn tiến hành.
- Tốt lắm, tôi tôn trọng quyết định của cô, cảm ơn sự ủng hộ của cô.
Tùy Qua nói.
Kỳ thật hôm nay Tùy Qua có chút bận tâm tiết mục “Phách Chuyên Luận Dược” có thể đúng hạn tiến hành trên đài truyền hình Đông Giang hay không, dù sao hắn thật sự đã đắc tội Lam Lan. Đương nhiên với danh khí hiện tại của Tùy Qua, hoàn toàn có thể lựa chọn đài truyền hình khác, nhưng hắn cũng không muốn qua lại bôn ba lãng phí thời gian, hơn nữa làm tiết mục với Lam Lan mới có thể tạo cho hắn cảm giác nhẹ nhàng.
- Được rồi, tôi phải đi chuẩn bị tiết mục, anh chuẩn bị một chút.
Sau đó Lam Lan cúp điện thoại.
Theo ngữ khí của nàng, Tùy Qua có thể tinh tường cảm nhận được Lam Lan đã hoàn toàn xem hắn là một người bạn bình thường.
Nếu Lam Lan làm ra lựa chọn, Tùy Qua tạm thời chỉ có thể tôn trọng quyết định của nàng, dù sao Lam Lan bị đả kích quá lớn. Tùy Qua cùng An Vũ Đồng ngay ở trước mặt nàng trình diễn hình ảnh ân ái, đừng nói là Lam Lan, chỉ sợ là cô gái nào cũng không thể thừa nhận. Có thể giữ lại quan hệ bạn bè bình thường, đây có lẽ là kết quả tốt nhất.
Trong nháy mắt tới thứ sáu.
Buổi trưa Tùy Qua nhận được điện thoại của An Vũ Đồng.
- Buổi chiều anh không có lớp, theo giúp tôi đi mua một ít đồ vật đi.
An Vũ Đồng nói trong điện thoại.
- Cô biết chiều tôi không có lớp?
Tùy Qua thoáng kinh ngạc.
- Làm một cô gái bị bao nuôi, việc trọng yếu nhất là hiểu rõ hướng đi của nam nhân, lấy niềm vui của đối phương.
An Vũ Đồng cười nói:
- Như thế nào, anh có thời gian hay không?
- Cô đã biết điều như vậy, tôi làm sao có thể nói không thời gian đâu.
- Đi tới bên ngoài Thể Viện Quán Đông đại đón tôi.
An Vũ Đồng nói:
- Giữa trưa tôi còn phải tranh thủ thời gian huấn luyện đâu.
- Cô còn huấn luyện?
Tùy Qua cười nói:
- Cô dự định đi lấy huy chương vàng thế vận hội sao?