Đồng Hân ở ngoài điện đợi thật lâu, dù là đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng sau khi nhìn thấy Đồng Tuyền đi ra, vẫn là giật mình hé mở cái miệng nhỏ nhắn, nàng gần như không dám tin vào hai mắt của mình. Đồng Tuyền nhẹ gật đầu, lại liếc hướng Đồng Ngôn ở sau lưng Đồng Hân: - Ta không phải bảo ngươi quỳ sao? Đồng Ngôn cười khổ: - Cô cô a, ta biết sai rồi, ngài cũng đừng chấp nhặt cùng ta. Ta đều đã hai mươi sáu tuổi, không còn là hài tử mười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.