Lỗ Cửu Dạ đang cau mày, giống như đang cố sức nhớ lại cái gì đó trong đầu. - Có quan trọng không? Tần Mệnh hỏi một câu. - Nếu đó là sự thật, chính là điều quan trọng đối với ngươi, ngươi cần phải chú ý. - Cái gì. Lỗ Cửu Dạ nâng mi mắt lên, biểu tình hơi ngưng trọng: - Nguyền rủa!! - Nguyền rủa? Tần Mệnh cả kinh, chần chờ nói: - Nhìn thấy khi nào? Không phải có liên quan đến Hoang Thần Tam Xoa Kích đấy chứ. - Ngươi trước tiên kéo quần xuống,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.