- Vạn nhất hắn không có ý tốt thì sao? Ta thấy ánh mắt hắn nhìn ngươi ‘dê lắm’. Đồng Hân véo mạnh bên hông hắn một cái: - Nghĩ bình thường chút. - Đau! Ta hiện tại không có linh lực! Đồng Ngôn đau đớn nhe răng nhếch miệng. - Lục công tử, cân nhắc thế nào? Đồng Hân đi về hướng Tần Mệnh, có chút cười khẽ: - Ngươi cứu mạng của tỷ đệ chúng ta, lại còn là hai lần, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. - Đợi rời khỏi Thất Nhạc Cấm Đảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.