Tần Mệnh nhìn Lâm Vân Hàn thật sâu, lại trao đổi ánh mắt với Hô Diên Trác Trác. Dò xét cảm xú? Là quan sát mắt, hay là thật sự là năng lực đặc thù? Hoặc là cố làm ra vẻ huyền bí? - Cho ta làm một giả thiết không quá lễ phép, Triệu Lệ năm đó cũng không phải là mất, mà là bị người mang đi. Người này, chính là Tần thành chủ ngươi. Lâm Vân Hàn ngồi xuống ghế mây, nụ cười tươi ấm áp, thoạt nhìn người vật vô hại. - Ta nguyện ý tin...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.