Trong rừng mưa rậm rạp có một đồng cỏ phong phú, cỏ dại phát triển điên cuồng, cao tới thắt lưng, một hồi gió núi cuốn qua, tạo nên từng tầng sóng xanh, kinh bay từng mảnh ruồi trùng. Bạch Tiểu Thuần ngồi yên lặng trên một tảng đá lớn, nhắm mắt ngưng thần, hơi cúi đầu, mái tóc dài mềm mại theo gió núi hơi phiêu phiêu. Nửa người trên của hắn lại khỏa thân, lộ ra da thịt trắng niệu nhẵn nhụi, phối hợp với dung nhan tuấn mỹ của hắn, thế nhưng lại cho Tần Mệnh một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.