- Tần Mệnh, đã lâu không gặp. Tào Vô Cương cười ra tiếng, nhưng sắc mặt tươi cười đều rất lạnh. Hắn vĩnh viễn không quên được khuất nhục trong ôn tuyền tiên cảnh, không quên được cảnh bị Tần Mệnh ngược đãi đánh. Hắn còn bởi vì chuyện này mà bị phụ thân nghiêm khắc khiển trách, nhốt hai tháng đóng chặt cửa. Hôm nay gặp lại Tần Mệnh, sát ý trong lòng lại bị đốt cháy. Tần Mệnh nhìn hắn một lát, cũng thản nhiên cười: - Vô Cương công tử, còn sống sao? - Đừng kiêu ngạo!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.