Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đều đã thu dọn xong hết rồi!” Ngưng Tích lên tiếng, liếc mắt nhìn hành lý trong tay, vốn dĩ cô cũng không có bao nhiêu đồ đạc.
Lục Tiêu An liếc nhìn hành lý trong tay cô, khóe môi nhếch lên: “Lên xe thôi, anh đưa em đi!” vừa nói, liền từ trong tay cô đón lấy đồ đạc đặt lên xe, còn vô cùng
lịch thiệp mở cửa xe cho Ngưng Tích.
Ngưng Tích mỉm cười sau đó bước lên xe.
Lục Tiêu An lái xe xuất phát về hướng căn chung cư.
Một đường này, Ngưng Tích cũng không hề nói chuyện, Lục Tiêu An thông qua kính chiếu hậu nhìn cô: “Như thế nào? Không vui sao?”
“Không có, chỉ là ờ nơi này quá lâu, có chút không nỡ!”
“Thời gian dài rồi, nhất định có tình cảm, nhưng em cứ yên tâm, sau khi dọn sang bên kia anh nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em!”
“Được!” Ngưng Tích chỉ gật đầu, nỗ lực ngó lơ đi cảm xúc thất vọng đang nhen nhóm trong tim, còn có câu nói không cách nào xóa nhòa trong đầu lúc này.
Rất nhanh, khi đến căn chung cư mà Lục Tiêu An vừa nói, Ngưng Tích liền bước xuống xe, còn Lục Tiêu An liền giúp cô cầm lấy hành lý, hai người cùng bước lên lầu.
Tầng 12, sau khi mở cửa, Lục Tiêu An liền nhanh chóng bước vào bên trong.
“Đây là căn chung cư trước đây được anh mua lại, đồ đạc đầy đủ, hơn nữa cũng sẽ có người thường xuyên đến dọn dẹp, nên em có thể yên tâm vào ờ!”
Ngưng Tích cùng anh bước vào bên trong, nhìn phong cách trang trí bên trong, cũng không tệ, đón nắng, cảm giác vô cùng thoải mái.
“Em biết rồi!” Ngưng Tích gật đầu.
Lục Tiêu An liền đem hành lý của cô cất vào bên trong, dẫn cô tham quan phòng ngủ: “Đây là phòng ngủ, chăn nệm đều rất sạch sẽ!”
Ngưng Tích nhìn ngắm, quả thật căn phòng này vô cùng sạch sẽ, cô gật đầu: “Cảm ơn anh!”
“Không cần cảm ơn, đừng quên rằng anh là bạn trai của em, việc của em chính là của anh, em có thể dọn đến đây sống, chứng minh em đã tin tường anh!” vừa nói, Lục Tiêu An liền bước lên, ôm lấy eo cô, từ từ cúi đầu xuống, có ý định muốn hôn cô.
Ngưng Tích nhìn anh, biết rõ anh đang muốn làm gì, nhưng trong nhất thời không biết nên làm như thế nào, né tránh cũng không ổn.
Chính vào lúc đôi môi anh gần tiến sát đến, điện thoại đột nhiên vang lên.
Trùng hợp cắt ngang hành động của hai người, Ngưng Tích nhân cơ hội này, lâp tức tránh thoát khỏi vòng tay của anh: “Điện thoại của anh, em vào nhà vệ sinh một lát!” vừa nói, liền trực tiếp bước sang một bên, bước vào phòng vệ sinh.
Lục Tiêu An có chút uể oải, nhìn cô bước vào bên trong, rút ra điện thoại, khi nhìn thấy số điện thoại hiển thị bên trên, chân mày nhíu chặt, lý trí bước sang một bên nghe điện thoại.
“Alo…”
“Tôi biết rồi chuyện tiền bạc, tôi đang nghĩ biện pháp, không cần phải hối, tôi nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp…”
“Chỉ cần cho tôi năm ngày, tôi nhất định sẽ gom đù số tiền kia…”
Ngưng Tích trong phòng vệ sinh ngắm mình trong gương, trong đầu lóe lên hình ảnh vừa rồi cùng Lục Tiêu An…không lẽ đây chính là điều cô muốn sao?
Mặc dù hai người đã bên nhau, nhưng chưa từng một lần ôm nhau, hiện tại dọn đến đây, có lẽ chứng minh muốn cùng anh tiến gần thêm một bước, nhưng tiếng nói vang lên từ tận đáy lòng, đây không phải là điều cô muốn.
ở bên Lục Tiêu An, chỉ đơn giản vì muốn chọc tức Mục Cảnh Thiên, nhưng như thế nào cũng không ngờ đến, cô vậy mà thật
sự đồng ý dọn ra ngoài.
Cô nhất định đã tẩu hỏa nhập ma.
Nhìn bản thân mình trong gương, tư tưởng hỗn loạn…
“Cốc cốc” chính vào lúc này Lục Tiêu An ở bên ngoài gõ cửa: “Ngưng Tích, em vẫn ổn chứ?”
“ồ, được, em lập tức ra ngoài!” Ngưng Tích trả lời, sau đó hít sâu một hơi, mờ cửa bước ra ngoài.
“Em ở bên trong lâu như vậy, anh còn cho rằng em đã xảy ra
chuyện gì rồi!” Lục Tiêu An lo lắng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK