Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay tại лhayhȯ​

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Hạ Tử Hy cô ấy sớm muộn cũng sẽ biết.


“Anh ấy như thế nào rồi?” Hạ Tử Hy hỏi, nhìn biểu cảm của A Kiệt, tâm trạng giống như bị bóp nghẹn, cô không muốn nghe những lời tiếp theo của A Kiệt, nhưng lại không thể không nghe.


A Kiệt nhìn cô, ánh mắt mang chút đau thương.


“Nói!” Hạ Tử Hy cứng rắn lên tiếng.


“Sự việc bên Singapore đã được giải quyết, Mục tổng hôm qua đã lên máy bay quay về…” A Kiệt nói.


Nghe lời này của anh, Hạ Tử Hy triệt để chấn động.


“Hôm qua đã ngồi máy bay quay về? Mh 710?” Hạ Tử Hy hỏi, giọng nói có chút căng cứng, giống như không tin những gì A Kiệt đang nói, cô thà tin rằng tất cả đều là trò trêu chọc.


A Kiệt ngược lại đau đớn gật đầu thừa nhận.


Hạ Tử Hy lúc này mới ngây người tại chỗ.


Hiện tại không biết nên dùng từ ngữ nào để diễn tả tâm trạng lúc này của cô.


Có lẽ hiện tại cũng đã không còn bất kỳ tâm trạng nào, cô chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, trái tim trống rỗng, đến cả bản thân cũng trống rỗng.


“Anh đang nói đùa đúng không? Không phải là trò đùa quái ác đúng không? Có phải anh ấy đã sắp xếp anh nói như vậy không?” Hạ Tử Hy nhìn anh miễn cưỡng


mỉm cười hỏi, cô thật sự không tình nguyện tin tưởng chuyện này là sự thật.


A Kiệt nhìn cô, dù cho không nỡ, nhưng vẫn phải nói lên sự thật: “Sau khi giải quyết xong mọi chuyện ở Singapore, Mục tổng gấp gáp quay về gặp cô, vốn dĩ muốn dành cho cô một bất ngờ, cho nên liền để chúng tôi ở lại, anh ấy tự mình quay về, nhưng không nghĩ đến…” A Kiệt vừa nói, nhưng đến bản thân anh cũng không có cách nào tiếp tục nói tiếp.


Hạ Tử Hy đứng im, nước mắt


không ngừng rơi xuống, giống như những hạt trân châu đứt dây không ngừng rơi xuống.


Đứng giữa văn phòng, giống như có một thanh âm không ngừng vang lên trong lòng cô, nhưng cô lại không thể nói cũng không thể hét lên.


Cô không tin! Không muốn tin tưởng!


“Hạ tiểu thư…” nhìn dáng vẻ im lặng không lên tiếng của cô, A Kiệt lúc này có chút lo lắng.


Hạ Tử Hy đứng im, đầu óc trống


rỗng, giống như tất cả mọi thứ đều dừng lại, chỉ cảm thấy trái tim đau nhói.


“Hạ tiểu thư…” A Kiệt nhìn cô, “Mặc dù Mục tổng trên máy bay, nhưng hiện tại chiếc máy bay đó vẫn chưa được tìm thấy hay sao? Tôi tin rằng Mục tổng nhất định sẽ không có vấn đề gì!”


Lời này vừa nói ra, đến A Kiệt cũng cảm thấy quá miễn cưỡng


Bọn họ đều biết rõ, máy bay chỉ cần xảy ra chuyện, chính là chuyện lớn, căn bản không có khả năng sống sót.


Cho nên đây rõ ràng chính là đang tự lừa mình gạt người.


Hạ Tử Hy không lên tiếng, vẫn đứng bất động, khuôn mặt không chút cảm xúc, cũng không biết cô đang nghĩ gì.


“Hạ tiểu thư…” A Kiệt lại một lần nữa gọi tên cô.


Hạ Tử Hy ngẩng đầu, nước mắt dâng trào: “Chuyện này còn ai biết?”


“Cũng không có quá nhiều người biết, trừ những người cùng đi công tác Singapore lần này, có lẽ


cũng chỉ còn lại Huống tổng!”


Huống tổng?


Không trách được hôm qua anh ta lại muốn cô ngoan ngoãn ở nơi này chờ đợi, nước mắt không ngừng rơi xuống, Hạ Tử Hy nhìn anh: “Chuyện này trước mắt không được thông báo cho người nhà của Mục tổng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK