Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Con đường này vốn dĩ không có quá nhiều người, hiện tại có người xuất hiện, người đàn ông kia khi thấy sự việc đã bị phát hiện, liền hung hăng đẩy ngã Centrum sang một bên, sau đó lên xe phóng đi mất.
Còn Centrum ngược lại sau khi bị ông ta đẩy ngã, liền ngã ngửa ra trên nền đất, đầu đập vào tảng đá ven đường, cứ như vậy mà chìm vào hôn mê.
Giây phút này, trái tim Isla như bị bóp chặt: “Tiểu thư!” cô kêu lên
một tiếng, chiếc xe lập tức dừng lại.
Hai người đồng thoại đều đẩy cửa xe xông ra ngoài.
“Centrum!” Tống Kỳ liền chạy đến, đỡ Centrum ngồi dậy.
“Tiểu thư…” Isla cũng kêu lên một tiếng, sau đó nhìn vết máu trên người Centrum, nhất thời sửng sốt: “Tiểu thư, tiểu thư!” cô liên tục gọi hai tiếng.
Đồng thời, Tống Kỳ cũng đã nhìn thấy, trên trán, cánh tay, còn có vết máu trên người cô, nhìn đặc
biệt nổi bật.
“Đi đến bệnh viện!” Tống Kỳ lập tức quyết đoán lên tiếng, nhanh chóng ôm lấy Centrum lên xe.
Isla cũng không suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp bước lên xe.
Trong bệnh viện.
Tống Kỳ cùng Isa đứng bên ngoài phòng bệnh chờ đợi, gấp gáp không thôi.
Isla đứng bên ngoài, trên khuôn
mặt tràn ngập sự tự trách, đều là do cô không bảo vệ tốt tiểu thư, nếu như tiểu thư xảy ra bất kỳ chuyện gì, thì cả đời này của cô không thể nào tha thứ cho bản thân mình.
Tất nhiên còn có Tống Kỳ!
Lúc này, ánh mắt Isla nhìn sang Tống Kỳ, thái độ có chút không tốt.
“Thiếu gia, cậu rốt cuộc đã nói gì với tiểu thư? Cô ấy yêu cậu như vậy, tại sao lại trở thành như vậy?” Isla lên tiếng hỏi.
Tống Kỳ đứng sang một bên, bờ môi mỏng mím chặt, sắc mặt cũng không quá tốt, mặc dù anh không yêu Centrum, nhưng dù sao từ nhỏ đến lớn cũng trưởng thành bên nhau, luôn đối xử với cô như em gái, chỉ là biết rằng tình cảm cô dành cho mình, nhiều năm nay, vẫn luôn xa cách cô mà thôi, nhưng như thế nào cũng không thể ngờ được rằng, sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Chính vào giây phút này, bác sĩ liền bước ra ngoài.
Tống Kỳ cùng Isla nhìn thấy, lập tức bước lên phía trước: “Bác sĩ,
như thế nào rồi?”
Nhìn thấy hai người bọn họ, bác sĩ tháo khẩu trang xuống: “Bệnh nhân không có gì nguy hiểm cả, chỉ là đầu đập vào tảng đá bên đường, mất rất nhiều máu, có điều tình huống trước mắt không có gì trờ ngại, chỉ cần nghĩ ngơi điều dưỡng tốt là được!”
Tống Kỳ gật đầu: “Khi nào mới có thể vào thăm cô ấy?”
“Bệnh nhân lập tức sẽ được chuyển sang phòng bệnh bình thường, sau khi bệnh nhân tỉnh lại mọi người có thể vào thăm!”
Khi nghe đến tình huống không có gì nguy hiểm, trái tim đang treo ngang của Tống Kỳ lúc này cũng yên tâm buông xuống, Isla cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Cảm ơn bác sĩ!” Tống Kỳ lên tiếng.
“Không cần khách sáo, đây là việc chúng tôi nên làm!” sau khi dặn dò vài câu, bác sỹ liền lập tức rời khỏi.
Lúc này, chỉ thấy Centrum từ bên trong được y tá đẩy ra bên ngoài, Tống Kỳ cùng Isla cũng nhanh
chóng đuổi kịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK