Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay:


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



“Chuyện là như thế này, phía bên cảnh sát chúng tôi có nhận được một túi đồ, bên trong có một đoạn ghi âm, cho nên muốn đến đây để làm rõ một chút!” vị cảnh sát kia lên tiếng giải thích.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy liếc mắt nhìn nhau.
“Chuyện như thế này, chiếc điện thoại này đêm qua được gửi đến cục cảnh sát, bên trong chiếc điện thoại này có một băng ghi âm, liên quan đến vụ án của Hà Lục Nguyên!”
Vừa nói, cảnh sát liền cầm điện thoại đưa đến cho Mục Cảnh Thiên, sau đó bật đoạn ghi âm lên.
Tất cả người nhà Mục gia đều có mặt, đều nghe rất rõ ràng.
Sau đó, đoạn ghi âm trong điện thoại vừa được bật lên, Mục Cảnh Thiên liền nghe ra được giọng nói của Lăng Tiêu Vân.
Tiếp theo đó, khi nghe được nội dung của đoạn ghi âm, sắc mặt của Hạ Tử Hy cũng không quá tốt.
Cũng vì những lời bên trong điện thoại, toàn bộ là chỉ thị của Lăng Tiêu Vân liên quan đến vụ án Hà Lục Nguyên.
Sau khi nghe xong băng ghi âm, sắc mặt Mục Cảnh Thiên đã trờ nên vô cùng khó coi, anh mặc dù
biết rằng Lăng Tiêu Vân ờ sau lưng mình làm không ít chuyện, nhưng chính tay nghe được những lời cô nói với Hà Lục Nguyên, lại có cảm giác hoàn toàn khác.
“Chúng tôi muốn tìm hiểu một chút những chuyện giữa Hạ Tử Hy cùng Lăng tiểu thư còn có Hà Lục Nguyên…” cảnh sát nói.
Hạ Tử Hy lúc này mới khôi phục tinh thần, sau đó đem tất cả mọi chuyện mình biết được, nói với cảnh sát.
Sau khi nói dứt lời, cảnh sát liền
đứng dậy: “Được, cảm ơn sự phối hợp của cô, có chứng cứ này, tôi tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Tôi cũng hy vọng nhanh chóng tìm ra sự thật!”
Cảnh sát mỉm cười nói: “Vậy thì không làm phiền mọi người nữa, chúng tôi đi trước đây!”
Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó những người cảnh sát kia liền rời khỏi.
Mục Cảnh Thiên ngồi trên ghế, hai tay lồng vào nhau, giống như
đang suy nghĩ điều gì đó.
Sau khi tiễn người rời khỏi, Mục lão thái thái còn có Mục Trăn đều ngồi tại phòng khách, nhìn dáng vẻ vô cùng tức giận.
“Bà sớm đã nhìn ra, người phụ nữ kia không đơn giản, không nghĩ đến lại có thể làm ra loại chuyện ác độc như thế này; Cảnh Thiên, chuyện này cháu không được bao che cho cô ta!” Mục lão thái thái lên tiếng.
Chuyện của Lăng Tiêu Vân cũng nể mặt của Mục Cảnh Thiên nên bà cũng không tiện nói ra, hiện tại
sau khi nghe những lời này, Mục lão thái thái càng thêm tức giận.
Tất cả những chuyện xảy ra với Hạ Tử Hy từ trước đến nay, tất cả đều do Lăng Tiêu Vân, chuyện này tuyệt đối không thể tha thứ!
Lúc này, Mục Cảnh Thiên ngước mắt nhìn Mục lão thái thái: “Bà nội, bà cứ yên tâm, những chuyện liên quan đến bà cùng Tiểu Hy, lần này, cháu nhất định sẽ đòi lại toàn bộ!”
Nhìn biểu cảm của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy liền biết rằng; lần này sự việc sẽ không đơn
giản như trước đây nữa.
Tin tức này, cô cũng không biết nên suy nghĩ như thế nào, cho đến khi chân tướng sự việc được điều tra rõ ràng, nhưng hiện tại ngược lại không hề cảm thấy chút vui vẻ nào.
“Mẹ cũng không nghĩ rằng cô ta lại có thể làm ra những chuyện như thế này, trước đây có vài lần còn suýt nữa hại Cảnh Thiên mất mạng!” Mục phu nhân cũng lên tiếng, chỉ cần nghĩ đến Lăng Tiêu Vân, vẫn còn chút sợ hãi, kinh hoàng khiếp sợ, người phụ nữ như vậy, có chuyện gì mà không
làm được chứ!”
Hạ Tử Hy ngồi một bên, nhìn bọn họ, suy nghĩ một lát sau đó nói: “Được rồi, bất kể như thế nào, hiện tại cũng đã là chuyện quá khứ rồi, hơn nữa bây giờ cảnh sát cũng đã điều tra ra được chân tướng, cháu tin rằng cô ta nhất định sẽ phải trả giá cho hành động của mình!”
“Cảnh Thiên vốn dĩ muốn chúc mừng bà nội xuất viện, chúng ta không phải nên nói những chuyện vui vẻ hay sao? Loại chuyện này, đợi sau này lại nói vậy!” Hạ Tử Hy nói.
Lúc này, Mục Trăn cũng lên tiếng “Không sai, Tiểu Hy nói rất đúng, những chuyện này chờ vài ngày sau lại nói!” Mục Trăn cũng lên tiếng.
Mục lão thái thái nhìn Hạ Tử Hy: “Được rồi, tất cả nghe theo Tiểu Hy!”
Lúc này, không khí lại một lần nữa trở nên sôi động.
Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên: “Mục tiên sinh, xin anh vui lòng phối hợp với mọi người!”
Nghe đến đây, khóe môi Mục
Cảnh Thiên nhếch lên nụ cười, xoay đầu nhìn sang Hạ Tử Hy: “Ok!”
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười với anh.
Mục gia lại một lần nữa tràn ngập tiếng cười vui vẻ, cả gia đình hòa thuận, chỉ là Mục Cảnh Thiên mặc dù vẫn cười nói với mọi người, nhưng cũng chỉ Hạ Tử Hy mới có thể nhận ra được, anh vẫn đang suy nghĩ về những chuyện kia.
Xem ra, Mục Cảnh Thiên xử lý chuyện này tuyệt đối sẽ không
đơn giản như vậy.
Trong lúc dùng bữa, Mục lão thái thái đột nhiên nhìn hai người bọn họ: “Cảnh Thiên, hai người các cháu dự tính khi nào sẽ kết hôn?”
Nói đến vấn đề này, Mục Cảnh Thiên liền xoay người nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt mang theo nụ cười: “Có ai đó đã hứa với cháu rằng, chỉ cần chờ bà nội tình dậy, sẽ làm chủ trì cho hôn lễ của chúng cháu!”
Nói đến vấn đề này, Mục Cảnh Thiên liền xoay người nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt mang theo nụ cười: “Có ai đó đã hứa với cháu rằng, chỉ cần chờ bà nội tỉnh dậy, sẽ làm chủ trì cho hôn lễ của chúng cháu!”
Hạ Tử Hy chớp hai mắt: “Có sao? Là ai nói vậy?” Hạ Tử Hy giả vờ vô tội.
“Chính là có ai đó đã nói!” ánh mắt chắc chắn nhìn về phía cô.
“Có lẽ không phải là em rồi!” Hạ Tử Hy phù nhận, tiếp tục gắp thức ăn.
Lúc này, Mục lão thái thái lên tiếng: “Bà cũng nhớ rõ, khi bà đang hôn mê chưa tỉnh, có ai đó ở bên tai bà luôn nói, đợi đến khi bà tỉnh lại, phải làm người chủ trì hôn lễ…” Mục lão thái thái phụ họa nói.
Hạ Tử Hy: “…” sửng sốt tại chỗ, sau đó nhìn Mục lão thái thái: “Bà nội!”
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cũng mỉm cười lên tiếng, tiến sát đến trước mặt Hạ Tử Hy: “Xem ra em vô cùng muốn gả cho anh?”
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Mục
Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy không nhịn được bật cười: “Anh có thể lựa chọn không cưới!”
“Tại sao không cưới? Nể mặt lòng nhiệt tình muốn gả của em, vậy anh đành cưới em thôi!”
“Mục tiên sinh ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK